Trừ Sở Hưu có ngàn vạn liên hệ với Độc Cô Duy Ngã cho nên hấp thu chân lý võ đạo mà những vết tích đó lưu lại hết sức thuận lợi, những người khác cảm ngộ chỉ thấy cực kỳ tăm tối khó hiểu, chỉ có Lục Trường Lưu nhanh hơn một chút, dù sao hắn là người của Chân Vũ Giáo, võ công vốn được kế thừa cùng một mạch với Ninh Huyền Cơ.
Những người khác tranh thủ thời gian chia ra, tìm những ấn ký hình ảnh còn chưa bắt đầu vặn vẹo tiếp tục cảm ngộ nhưng trong mắt Sở Hưu lại lóe lên ánh sáng lạnh.
Vừa rồi mới qua một thời gian ngắn nhưng Sở Hưu đã cảm ngộ gần hết ấn ký võ đạo trong những vết tích hình ảnh kia.
Thời gian còn lại, y dùng để giết người!
Sở Hưu đánh mắt ra hiệu với Thương Thiên Lương, thân hình lại đi về phía Trường Vân Tử.
Lúc này Trường Vân Tử cũng đang nắm chắc thời gian cảm ngộ, hắn cảm giác thấy Sở Hưu đi tới nhưng không mấy để ý.
Trong công pháp của Thanh Long Hội cũng ẩn chứa một chút của Đạo môn, bây giờ Sở Hưu muốn cảm ngộ võ đạo mà Ninh Huyền Cơ để lại cũng rất bình thường.
Nhưng ngay lúc này, Thiên Đạo Chiến Hạp trong tay Sở Hưu lại đột nhiên hiển hiện hóa thành Vấn Thiên Bá Thương mang theo khí thế phá thiên cường đại đột nhiên đâm thẳng về phía Trường Vân Tử.
Thấy cảnh này, mọi người ở đây đều ngây dại.
Không ai hiểu rốt cuộc vì sao tên Lâm Huyết Y này lại nổi điên, đột nhiên ra tay với Trường Vân Tử?
Chẳng lẽ vì trước đó ở thế giới bên ngoài Trường Vân Tử ngăn cản y, không cho y giết người của Vương gia? Nếu chỉ vì chút chuyện nhỏ đó thì tên Lâm Huyết Y này thật quá lớn lối?
Lúc này Trường Vân Tử đang đắm chìm trong cảm ngộ, mọi cảnh giác của hắn đều đặt trong ấn ký hình ảnh kia. Hắn thật sự không ngờ lại có người đột nhiên ra tay với mình ngay thời điểm này.
Ngươi không tự đi cảm ngộ những ấn ký hình ảnh kia mà còn ngăn cản người khác, thế chẳng phải hại người không lợi mình à?
Trường Vân Tử giận dữ hét lên: “Lâm Huyết Y! Rốt cuộc ngươi định làm gì?”
Sở Hưu không trả lời, Vấn Thiên Bá Thương đã đâm xuống, Trường Vân Tử vội vàng giơ tay niết đạo ấn nhưng lại bị nhát thương này trực tiếp đánh bay.
Trước đó mọi người chỉ tập trung cảm ngộ ấn ký hình ảnh kia, đợi lâu chút thôi cũng có thể khiến bọn chúng bá đạo vặn vẹo sụp đổ, càng không nói tới bây giờ Sở Hưu trực tiếp động thủ.
Sau khi nhát thương của y đâm xuống, một ấn ký hình ảnh bên cạnh Trường Vân Tử bắt đầu vặn vẹo sụp đổ, dán chặt lấy Trường Vân Tử, trực tiếp xoắn nát Thuần Dương Cương Khí hộ thân của hắn, thiếu chút nữa cuốn cả thân thể hắn vào trong, vô cùng nguy hiểm.
Năm xưa Ninh Huyền Cơ và Độc Cô Duy Ngã giao chiến có thể xé rách hư không, nhưng đối với võ giả cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, uy thế của thiên địa vẫn là thứ mà bọn họ không thể chống đỡ nổi.
Nhưng nguy cơ vừa mới qua đi, Trường Vân Tử còn chưa kịp thở phào, một bóng người đột nhiên lóe lên bên cạnh hắn!
Thương Thiên Lương dựng chưởng làm đao, tuy tay không nhưng trên chưởng này lại lóe lên vẻ sắc bén lẫm liệt, trực tiếp chém về phía Trường Vân Tử.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều bất ngờ.
Tất cả mọi người đều cho rằng hai cha con thổ dân này là Lâm Huyết Y mang vào định dùng tính mạng của bọn họ để dò đường, ai ngờ lão già thổ dân này lại là một cao thủ!
Hơn nữa ngay khoảnh khắc hắn xuất thủ, mọi người đều cảm giác được, tuy chỉ có thể phát huy lực lượng của cơ thể, nhưng khí tức đó lại là cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền hàng thật giá thật!
Trong nơi tử địa như vậy không ngờ lại sinh ra một chí cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, hơn nữa còn liên thủ với Lâm Huyết Y giết Trường Vân Tử, tình huống này khiến mọi người ở đây càng thấy khó hiểu.
Thương Thiên Lương đột nhiên ra tay, mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng, kể cả Trường Vân Tử vừa thoát một kiếp cũng vậy.
Thủ đao lạnh lẽo sắc bén xé rách tất cả mọi thứ trước mắt, Trường Vân Tử bất chấp chuyện chân khí của bản thân tiêu hao, Thuần Dương Cương Khí quanh người bùng phát, từng luồng đạo văn lập tức chắn ngang trước người.
Nhưng nhát đao của Thương Thiên Lương lại xé tan toàn bộ những đạo văn kia, ầm một tiếng, trực tiếp chém bay Trường Vân Tử, chỉ trong chớp mắt máu tươi đã bắn ra.
Một đao đánh trọng thương Trường Vân Tử, Sở Hưu trực tiếp theo sát phía sau, Thiên Đạo Chiến Hạp hóa thành Vô Nhị Thiên Đao chém ngang tới, đao cương tung hoành tùy ý, lúc này y đã không quan tâm chuyện tiêu hao cương khí, những luồng khí tức của Độc Cô Duy Ngã có thể thay thế thiên địa nguyên khí bổ sung tiêu hao của y.
Trường Vân Tử tiên tục bị trọng thương, bị Vô Nhị đao pháp của Sở Hưu áp chế tới mức không ngẩng đầu lên nổi, hơn nữa Thương Thiên Lương ở bên cạnh cũng chuẩn bị ra tay tiếp.
Thương Thiên Lương ở Lục Đô cả đời, đã sớm thích ứng với hoàn cảnh chiến đấu như vậy, khi thật sự liều mạng chiến đấu, thậm chí thực lực của hắn mạnh hơn một chút so với mọi người ở đây.
Trước đó Sở Hưu có thể bất phân thắng bại với Thương Thiên Lương, thậm chí mượn võ kỹ cường đại áp chế Thương Thiên Lương là vì y còn có chân khí nội lực của bản thân, còn sử dụng được.
Nhưng nếu y ở đây hơi lâu một chút, tiêu hao hết nội lực và chân khí, hơn nữa với hoàn cảnh không thể bổ sung của nơi này, khi đó Sở Hưu sẽ kém xa Thương Thiên Lương.
Đám người Doanh Chiêu còn chưa hiểu tình hình cho nên bọn họ tạm thời không ra tay.
Nhưng Lục Trường Lưu cũng cùng nhánh Đạo môn lại không thể nhìn Trường Vân Tử chết ở đây như vậy.
Hắn vội vàng lao về phía này, hô lớn: “Đại long thủ! Có chuyện gì thì từ từ rồi nói, sao cứ nhất quyết liều mạng ở nơi như thế này?”
“Thương thành chủ, ngăn hắn lại!”
Thương Thiên Lương trực tiếp thay đổi mục tiêu, ra tay chặn đường Lục Trường Lưu.
Ở đằng khác Trường Vân Tử đã bị thương, bị áp chế liên tục như vậy, Trường Vân Tử cũng bị đánh tới mức nổi giận.
Tới tận lúc này hắn vẫn cảm thấy khó hiểu.
Mình và Lâm Huyết Y này chỉ có chút xung đột ở thế giới bên ngoài thôi, nhưng vì sao vừa nhìn thấy mình là y như có thâm thù đại hận gì đó, nhất quyết không giết mình không thôi?
Trường Vân Tử cũng lười nghĩ tới chuyện này, ngày trước hắn cũng từng chém giết trong tầng chót giang hồ, xông xáo giang hồ từ khi là một tiểu đạo sĩ, qua nhiếu năm như vậy đã có vô số kẻ hung đồ ác tặc, tà ma ngoại đạo chết dưới tay hắn, cho dù hắn ngồi thiền trong Thiên Cương điện mấy chục năm nhưng Thuần Dương kiếm trong tay hắn vẫn có thể giết người!
Chỉ trong chớp mắt, Trường Vân Tử không quan tâm tới chuyện tiêu hao nội lực nữa, trường kiếm trong tay hắn tỏa ra ánh sáng thuần dương chói mắt, như vầng mặt trời giáng lâm.
Trường kiếm trong tay Trường Vân Tử phân ra thành ngàn vạn, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật!
Vô số ánh kiếm Thuần Dương lấp lóe giữa không trung, Thuần Dương kiếm khí rậm rạp mang theo lực lượng thuần dương cực hạn chém thẳng về phía Sở Hưu!
Võ công của Thuần Dương đạo môn có thể coi là đại đạo chí giản.
Bất luận võ công ra sao, biến hóa như thế nào, thực chất nói thẳng ra chỉ có bốn chữ, Thuần Dương Cương Khí.