Côn Luân Ma Chủ

Chương 1639. Diệt Huyết Hà! 2




“Mỗi lần ngươi thi triển thần thông xong đều như bị thoát lực, sao lần này lại không việc gì?”

Mai Khinh Liên lấy làm lạ đánh giá Sở Hưu, nhìn tới mức Sở Hưu thấy mất tự nhiên.

“Ai bảo ta thoát lực? Chẳng qua là tiêu hao quá độ thôi.”

Sở Hưu suy nghĩ một chút rồi nói: “Thức thần thông Thập Tự Liên Hoa Ấn này khác với những thần thông còn lại của ta, không thể nói là nó yếu nhưng nó cũng không mạnh.

Môn thần thông này là thần thông cố hữu của Phật môn, khi đối mặt với những lực lượng âm tà quỷ dị, Thập Tự Liên Hoa Ấn có thể phát huy ra uy lực cường đại nhất.

Nhưng khi đối mặt với những lực lượng thuộc tính dương, uy lực của Thập Tự Liên Hoa Ấn lại rất bình thường.”

Sở Hưu vẫn khá hài lòng với Thập Tự Liên Hoa Ấn mà mình lĩnh ngộ được dưới Tu Bồ Đề Bảo Thụ.

Tuy tác dụng có hạn chế, nhưng tiêu hao nhỏ hơn Pháp Thiên Tượng Địa nhiều, hoàn toàn trong phạm vi chịu đựng của Sở Hưu.

Sau khi hủy diệt Huyết Hà Giáo, Sở Hưu kiểm kê lại tổn thương, trên thực tế y cũng không tổn thất quá nhiều người.

Không thể không nói, thực lực võ giả Huyết Hà Giáo đúng là hơi yếu.

Khi Huyết Hà lão tổ truyền thụ võ công cho những đệ tử này, có vẻ hắn đã lưu lại chút thủ đoạn. Đại đa số võ giả Huyết Hà Giáo chỉ tu luyện tà công hút máu nhưng không được truyền thụ võ kỹ quỷ dị của Huyết Hà lão tổ.

Lúc này toàn bộ Huyết Hà Giáo đã là máu chảy thành sông, thật sự xứng danh Huyết Hà Giáo.

Sở Hưu vung tay lên nói: “Đi thôi, tới Hoàng Thiên Các.”

Mai Khinh Liên lấy làm lạ hỏi: “Tới Hoàng Thiên Các làm gì?’

Sở Hưu nhíu mày nói: “Ngươi không nghĩ sau khi tiêu diệt Huyết Hà Giáo là chúng ta có thể kê cao gối nằm ngủ đấy chứ? Bên phía Hàn Giang Thành sẽ không từ bỏ, dù sao chúng ta cũng phải lôi kéo Hoàng Thiên Các hỗ trợ chia sẻ bớt nguy hiểm mới được.”

Sở Hưu vừa nói vậy, Mai Khinh Liên đã hiểu.

Chia sẻ nguy hiểm gì chứ, rõ ràng là tìm kẻ gánh tội thay.

Nghe vậy Mai Khinh Liên cũng không khỏi mặc niệm cho Hoàng Thiên Các, làm cấp trên của Sở Hưu đúng là nghề nguy hiểm.

Lý Vô Tướng đã bị Sở Hưu khắc tới chết, không biết Xung Thu Thủy còn cố được bao lâu.

Tuy cái chết của Lý Vô Tướng thật ra không liên quan mấy tơi tên Sở Hưu kia, nhưng hào quang chuyên khắc cấp trên của Sở Hưu vẫn rất cường đại.

Mà trong lúc Sở Hưu còn chưa trở lại Hoàng Thiên Các, tin tức Huyết Hà Giáo bị tiêu diệt đã lan truyền khắp Đông Vực, gây ra sóng to gió lớn.

Tại Đông Vực, thực lực của Huyết Hà Giáo không phải kém, thậm chí Huyết Hà lão tổ được cho là cường giả có khả năng bước vào cảnh giới Võ Tiên nhất trong số võ giả xuất thân tán tu.

Kết quả hiện giờ hy vọng này đã bị kẻ khác bóp chết. Kẻ này tên là Sở Hưu.

Còn Huyết Hà Giáo dưới tay y cũng đã máu chảy thành sông, xứng danh ‘Huyết Hà’ Giáo.

Huyết Hà Giáo bị tiêu diệt khiến cho giang hồ Đông Vực cực kỳ chấn động.

Thật ra trong giang hồ Đông Vực, Sở Hưu vẫn rất nổi tiếng.

truyền nhân của Cổ Tôn, lại thêm liên tiếp đánh bại Hiên Viên Vô Song và Vũ Văn Phục, chuyện này khiến Sở Hưu đã tiến vào mắt các cao thủ võ lâm ở Đông Vực.

Nhưng đây chẳng qua là cá nhân y có danh tiếng, còn bây giờ Sở Hưu lại dẫn người càn quét hủy diệt Huyết Hà Giáo, hủy diệt đại phái gần cấp đỉnh phong tại Đông Vực, chuyện này khiến võ lâm Đông Vực chấn động cực lớn.

Sau khi Sở Hưu tới Hoàng Thiên Các, Lục Tam Kim đích thân ra nghênh tiếp Sở Hưu.

Nhưng sau khi gặp Sở Hưu, sắc mặt Lục Tam Kim lại trở nên khá kỳ quái.

“Sở huynh, ngươi thật sự tiêu diệt Huyết Hà Giáo?”

Sở Hưu gật đầu nói: “Chuyện này đã đồn khắp Đông Vực, chẳng lẽ còn là giả?”

Lục Tam Kim há miệng, hắn đã không biết nên nói gì cho phải.

Thật ra trong Đông Vực này, Huyết Hà lão tổ cũng không được giới võ lâm ưa thích.

Huyết Hà lão tổ làm việc âm tà quỷ dị, hơn nữa công pháp của Huyết Hà Giáo cần hấp thu máu tươi của võ giả để tu luyện, cho nên người của Huyết Hà Giáo chắc chắn không phải loại lương thiện.

Chỉ có điều Huyết Hà lão tổ rất thông minh, bình thường không ra tay với các đại phái, chỉ xuất thủ với một số võ giả tán tu.

Tuy Huyết Hà lão tổ từng khiến võ lâm nổi giận, thậm chí khiến cho không ít cao thủ tán tu tới tân công Huyết Hà Giáo, nhưng cuối cùng hoặc thất bại thối lui, hoặc trở thành chất dinh dưỡng cho Huyết Hà lão tổ.

Lại thêm sau này Huyết Hà lão tổ gia nhập dưới trướng vào Hàn Giang Thành, có được một chỗ dựa lớn, thậm chí không ai dám tới gây chuyện với Huyết Hà lão tổ.

Kết quả không ai ngờ Huyết Hà lão tổ lại chết trong tay Sở Hưu, toàn bộ Huyết Hà Giáo cũng bị hủy diệt. Tất cả chỉ vì Huyết Hà lão tổ động tới thuộc hạ của Sở Hưu, chuyện này có nghĩ sao cũng thấy không bình thường.

“Các chủ đang ở bên trong đợi ngươi đấy, hiện giờ cảm xúc của các chủ có vẻ không ổn định, ngươi  cẩn thận một chút.”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, trực tiếp đi vào nội đường.

Lúc này trong nội đường, sắc mặt Xung Thu Thủy không có vẻ gì là giận dữ, chỉ bất đắc dĩ nhìn Sở Hưu. Không sai, đúng là bất đắc dĩ.

Lúc này hắn đã hiểu chỗ khó xử của Lý Vô Tướng.

Nếu hắn không phải các chủ, Sở Hưu giết chết Huyết Hà lão tổ, vậy chắc chắn hắn đã vô tay khen hay.

Giết chết loại chó săn cắn lung tung bốn phía của Hàn Giang Thành, tăng cường uy danh của Hoàng Thiên Các, có nhìn thế nào cũng là chuyện tốt mới đúng.

Nhưng hiện tại hắn là các chủ, đã được trải nghiệm cảm giác quản lý một đại tông môn Đông Vực như Hoàng Thiên Các, đúng là không dễ dàng gì.

Bên phía hắn vừa liều mạng với Hàn Giang Thành một lần, tuy dựa vào thái độ điên cuồng không sợ chết khiến cho Hàn Giang Thành e ngại ném chuột vỡ bình, không ra tay tấn công quá dữ dội, nhưng cũng khiến Hàn Giang Thành đứng ngoài nhìn chằm chằm vào.

Kết quả bây giờ Sở Hưu tiêu diệt Huyết Hà Giáo, tương đương với chém đứt một cánh tay của Hàn Giang Thành. Với tính cách của Diệp Duy Không, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua chuyện này.

Nhưng Xung Thu Thủy dù sao cũng không phải Lý Vô Tướng, hắn cũng là loại bá đạo cấp tiến, cho nên không trách móc gì Sở Hưu, chỉ thở dài một tiếng nói: “Nói đi, rốt cuộc ngươi nghĩ như thế nào?

Ngươi giết Huyết Hà lão tổ, hủy diệt Huyết Hà Giáo, ta tin với tính cách của ngươi chắc chắn sẽ có chuẩn bị.”

Sở Hưu gật đầu nói: “Chưa nói tới chuẩn bị, chỉ có một số ý tưởng muốn nói với các chủ.”

“Ý tưởng gì?”

Sở Hưu ánh mắt âm trầm, hạ giọng nói: “Hiện tại Hoàng Thiên Các đã chuẩn bị để đánh cược sinh tử với Hàn Giang Thành chưa?”

Xung Thu Thủy đột nhiên biến sắc, sau đó hắn thở dài lắc đầu nói: “Chuẩn bị? Cho dù có liều mạng chúng ta cũng không thắng được, còn cần chuẩn bị cái gì?”

Sở Hưu híp mắt nói: “Không thắng được nên định chờ chết à? Lần này chắc chắn Hàn Giang Thành sẽ dốc toàn lực xuất thủ.”

Xung Thu Thủy cả giận nói: “Ngươi diệt Huyết Hà Giáo, chém một cánh tay của Hàn Giang Thành, nếu Hàn Giang Thành không ra tay mới gọi là lạ.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Các chủ nói sai rồi, ta giết chết Huyết Hà lão tổ, tuy sẽ khiến Hàn Giang Thành xuất thủ sớm, nhưng cho dù ta không động tới Huyết Hà Giáo, bọn họ cũng chuẩn bị xuất thủ rồi.

Diệp Duy Không tính cách ra sao, ta tin các chủ hiểu rõ hơn ta.

Dã tâm của kẻ này rất lớn, quy mô hiện tại của Hàn Giang Thành không đủ thỏa mãn hắn.