Côn Luân Ma Chủ

Chương 1638. Diệt Huyết Hà! 1




Huyết Hà Giáo là cơ nghiệp cả đời của Huyết Hà lão tổ.

Thật ra Huyết Hà lão tổ có dã tâm rất lớn.

Với thực lực của Huyết Hà lão tổ, chỉ cần hắn quy thuận một đại tông môn đỉnh phong nào đó, chắc chắn có thể đổi lấy một vị trí khách khanh.

Nhưng Huyết Hà lão tổ không phải người cam tâm khuất phục, thà một mình bảo vệ cơ nghiệp Huyết Hà Giáo, chậm rãi phát triển chứ không muốn nương tựa vào người khác.

Kết quả hiện tại, Huyết Hà Giáo mà hắn tốn vài trăm năm thành lập đã bị Sở Hưu hủy hoại chỉ trong chốc lát. Chuyện này khiến Huyết Hà lão tổ tức giận tới cùng cực, đã không quan tâm tới chiến lược hao tổn Sở Hưu.

Lĩnh vực ầm ầm mở rộng, lực lượng cường đại bộc phát, ánh sáng đỏ máu xông thẳng tới chân trời.

Huyết mang vô biên bao phủ lấy Sở Hưu, không ngừng chèn ép lĩnh vực của y, thậm chí trong huyết mang còn có một chút lực lượng trào ra ăn mòn lực lượng nguyên thần và khí huyết của Sở Hưu.

Huyết Hà lão tổ cắn răng thôi phát lực lượng của huyết mang kia tới cực hạn, thậm chí quanh người hắn tỏa ra làn sương máu dung nhập vào huyết mang kia.

Thật ra võ giả tu luyện công pháp về khí huyết coi trọng nhất là khí huyết của bản thân, khí huyết tương đương với lực lượng của bọn họ.

Còn bây giờ Huyết Hà lão tổ dung nhập lực lượng bản thân vào đó, hiển nhiên hắn đã dốc toàn lực, chuẩn bị giải quyết Sở Hưu thật nhanh để tới cứu viện các võ giả Huyết Hà Giáo khác.

Sở Hưu nheo mắt, trong mắt y lóe lên sắc thái quỷ dị, tâm của Huyết Hà lão tổ đã loạn!

Đợi tới khi huyết mang kia khiến lĩnh vực của Sở Hưu co lại quanh người không đủ ba trượng, Huyết Hà lão tổ đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, huyết mang càng cường thịnh, chớp mắt đã ép lĩnh vực của Sở Hưu tới không còn ba thước!

Một khắc sau, Sở Hưu lại đột nhiên từ bỏ lĩnh vực, ma khí cuồng bạo càn quét quanh người, điên cuồng thôn tính lực lượng xung quanh, thậm chí bao gồm cả huyết mang cường đại mà Huyết Hà lão tổ thi triển.

Thân hình Sở Hưu bắt đầu phình to, cuối cùng hóa thành độ cao trăm ngàn trượng, phá vỡ triệt để huyết mạng của Huyết Hà lão tổ, đấm ra một quyền, trực tiếp đánh Huyết Hà lão tổ ghim thẳng vào vách núi.

Lực lượng của Pháp Thiên Tượng Địa nhanh chóng tiêu tán, lần này Sở Hưu chỉ thi triển một quyền cho nên y còn chưa kiệt sức, vẫn chịu được.

Nhưng chỉ một quyền của Pháp Thiên Tượng Địa như vậy không đủ để giết chết Huyết Hà lão tổ. Huyết Hà lão tổ vừa hộc máu, vừa giãy dụa leo từ trong vách núi ra, toàn thân đầy máu tươi, vô cùng thê thảm.

“Thần thông! Sao lại là thần thông!” Huyết Hà lão tổ vẻ mặt không thể tin nổi.

Tới cảnh giới của Huyết Hà lão tổ đương nhiên cũng biết đến thần thông. Hơn nữa bản thân hắn cũng cực kỳ khao khát muốn có một bộ thần thông, đương nhiên tỷ lệ này rất nhỏ.

Huyết Hà lão tổ xuất thân dân dã, không gia nhập những đại tông môn đỉnh phong, cũng không có kỳ ngộ gì lớn, cho nên đối với Huyết Hà lão tổ thì thần thông là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

Còn bây giờ hắn lại thấy được thần thông trên người một võ giả tiểu bối cảnh giới kém xa hắn, chuyện này khiến hắn cảm thấy vừa bất công vừa không cam lòng.

Thấy võ giả Huyết Hà Giáo tiếp tục bị tàn sát, Huyết Hà lão tổ cắn răng nói: “Sở Hưu! Rốt cuộc vì sao ngươi lại ra tay với Huyết Hà Giáo ta? Chẳng lẽ ngươi định để Hoàng Thiên Các và Hàn Giang Thành trở mặt triệt để à?

Bây giờ ngươi lập tức dừng tay, ta đáp ứng ngươi, Huyết Hà Giáo ta sẽ giữ trung lập, tuyệt đối không đứng về phía Hàn Giang Thành!”

Ban đầu Huyết Hà lão tổ nổi giận xuất thủ, vốn không hỏi Sở Hưu chuyện này.

Phải nói từ đầu hắn đã không tin Sở Hưu lại vì chuyện mình đuổi giết thuộc hạ của y mà dốc toàn bộ lực lượng, đi cả ngàn dặm tới đánh giết.

Liên tưởng tới đại thế của toàn bộ Đông Vực, liên tưởng tới quan hệ giữa Sở Hưu và Hoàng Thiên Các, giữa Hoàng Thiên Các và Hàn Giang Thành. Hôm nay Sở Hưu tới đây, khả năng lớn nhất là giúp Hoàng Thiên Các diệt trừ hắn!

Sở Hưu lạnh nhạt lắc đầu nói: “Huyết Hà lão tổ, ngươi sống tới giờ đúng là đáng buồn, cho dù chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Từ khi lên núi ta đã nói rồi, người của Sở Hưu ta không phải dễ động vào!”

Huyết Hà lão tổ trợn tròn hai mắt, như không thể tin được Sở Hưu lại ra tay vì một lý do nực cười như vậy.

Thấy người của Huyết Hà Giáo sắp bị phe Sở Hưu giết sạch, Huyết Hà lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết quanh người lập tức tan hết, thân thể dung nhập vào hư không, hóa thành một thứ cực kỳ đáng sợ.

Không có thực thể, toàn thân như máu tươi hòa tan, màu sắc vẩn đục.

“Tiểu bối! Hôm nay lão tổ ta và ngươi không chết không thôi!”

Sở Hưu kinh ngạc nhìn Huyết Hà lão tổ, quả nhiên cường giả tới cảnh giới này không ai dễ đối phó. Huyết Hà lão tổ này lại tế luyện khí huyết của bản thân, sau đó dung nhập vào cơ thể mình.

Loại tồn tại này thậm chí không thể coi là người, Huyết Ma?

Chỉ trong chớp mắt con sông máu vẩn đục kia đã bao phủ lấy Sở Hưu, lực lượng của nó ăn mòn ô nhiễm tất cả. Những nơi nó đi qua ngay cả thiên địa nguyên khí cũng bị ăn mòn, tỏa ra mùi cháy khét.

Ánh mắt Huyết Hà lão tổ lóe lên vẻ khoái trá, Sở Hưu hủy diệt cơ nghiệp cả đời hắn là Huyết Hà Giáo, hắn cũng muốn Sở Hưu nằm lại tại đây, chôn cùng Huyết Hà Giáo!

Nhưng ngay lúc này Huyết Hà lão tổ lại lấy làm lạ phát hiện ánh mắt Sở Hưu không có chút sợ hãi nào, ngược lại để lộ biểu cảm giễu cợt.

Không đợi Huyết Hà lão tổ phản ứng lại, hai tay Sở Hưu cũng nhanh chóng kết ấn, trong ấn pháp này tỏa ra phật quang lóng lánh, rực rỡ thánh khiết vô bì.

Một đóa hoa sen thập tự nở rộ trong thủ ấn của Sở Hưu.

Hoa sen đại biểu cho thanh tịnh, không vương mùi bùn.

Thập tự đại biểu cho cứu rỗi, tịnh hóa tứ phương thế giới.

Hoa sen thập tự lóng lánh nở rộ, những nơi nó đi qua, phật quang chiếu rọi thiên cổ, tịnh hóa tất cả mọi thứ ô uế tà ác quỷ dị.

Sông máu ô trọc của Huyết Hà lão tổ bị phật quang chiếu rọi, tỏa ra từng luồng khói trắng, không ngừng bốc hơi.

"Không!"

Huyết Hà lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi.

Hắn không cách nào chống lại loại lực lượng đó, vì đó là thần thông, một thức thần thông!

Huyết Hà lão tổ hao hết sức lực muốn né tránh trói buộc từ lực lượng này, nhưng một khắc sau hoa sen thập tự đã hoàn toàn nở rộ, ánh sáng vô tận bao phủ lấy Huyết Hà Giáo.

Tiếng kêu thê lương của Huyết Hà lão tổ không ngừng nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.

Sở Hưu ngoắc tay vào không trung, một luồng máu tươi xuất hiện trong tay y.

Luồng máu tươi đó thuần khiết tới cực hạn, tựa như thủy tinh, hơn nữa còn như vật sống, không ngừng lưu động trong tay Sở Hưu.

Sở Hưu nhìn thoáng qua rồi ném nó vào hộp báu không gian của mình.

Đây là hồn huyết của Huyết Hà lão tổ, chứa đựng chân linh của hắn.

Huyết Hà lão tổ có thể luyện hóa toàn bộ máu tươi của mình thành loại ô trọc đó, nhưng chỉ có hồn huyết chứa chân linh của bản thân là phải giữ cho thật tinh khiết.

Luyện hóa thứ này sẽ có lợi ích nhất định. Sở Hưu không định sử dụng, y đã đáp ứng sẽ mang máu tươi của Huyết Hà lão tổ về cho Lục Giang Hà, vậy nhất định sẽ làm.

Tuy hiện tại máu tươi toàn thân của Huyết Hà lão tổ đều bị y tịnh hóa, nhưng một chút hồn huyết tinh khiết tới cực điểm này còn có tác dụng lớn hơn đống máu tươi ô trọc kia.

Mai Khinh Liên đi tới kinh ngạc nhìn Sở Hưu nói: “Ngươi không sao chứ?”

Sở Hưu lấy làm lạ hỏi: “Ta có làm sao?”