Tâm cảnh của Trần Thanh Đế cực kỳ cứng cỏi, thế quyền cực kỳ trầm ổn, như ngọn núi cao vạn trượng cắm trên mặt đất. Trừ phi ngươi có thể chặt đứt triệt để ngọn núi cao này, nếu không bất cứ tổn thương nào cũng không thể làm hắn dao động.
Sở Hưu ở bên dưới lặng lẽ quan sát, không hề có ý xuất thủ.
Với thực lực của hắn bây giờ, muốn giải quyết Yến Chi rất đơn giản, nhưng Phong Vân Kiếm Trủng là lưu lại cho Trần Thanh Đế trút giận, y không định làm thay.
Huống hồ theo Sở Hưu, Yến Chi đã sắp thua, vì tâm của hắn đã loạn.
Theo từng quyền của Trần Thanh Đế đánh xuống, Hắc Long Kiếm Hồn trong tay Yến Chi có biến hóa cỡ nào cũng không thể thắng thế.
Hắc Long Kiếm Hồn tuy biến ảo rất nhiều nhưng lại không phải võ kỹ, Trần Thanh Đế lấy bất biến ứng vạn biến, cuối cùng lại là bản thân Yến Chi không chịu nổi.
“Đánh đủ chưa? Chỉ có chút thủ đoạn đó thôi à?”
Trần Thanh Đế lạnh nhạt nhìn Yến Chi, khoảnh khắc này nội lực chân hỏa màu vàng bạc quanh người hắn đột nhiên thay đổi, bắt đầu tỏa ra ánh sáng đỏ chói mắt, như vầng mặt trời.
Ngay sau đó, Trần Thanh Đế vẫn xuất quyền đánh ra, nhưng quyền này lại như xuyên qua vô số không gian, ánh sáng đỏ nóng rực thiêu đốt toàn bộ lực lượng quy tắc, vượt ngoài không gian, bỏ qua thời gian, giơ quyền xuất quyền, gần như chỉ chớp mắt đã hoàn thành!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Yến Chi bị đánh cho bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt không thể tin nổi.
Mình mà lại bị thương, rõ ràng mình đã bước vào cảnh giới trong truyền thuyết, vì sao vẫn không địch nổi Trần Thanh Đế?
Thành quả nghiên cứu và chờ đợi ba đời của Phong Vân Kiếm Trủng, kết quả còn không địch nổi một quyền của Trần Thanh Đế?
Sở Hưu nheo mắt, thật ra Trần Thanh Đế đã đột phá.
Con đường Trần Thanh Đế đi khác với những võ giả bình thường, cho dù thân thể của hắn có tu luyện mạnh đến đâu đi nữa cũng không thể khống chế lực lượng quy tắc.
Cho nên hắn chỉ có duy nhất một biện pháp có thể đối đầu với Võ Tiên, đó là dùng lực lượng phá vỡ quy tắc.
Ngươi có thể khống chế quy tắc, ta có thể phá vỡ quy tắc, cứ như vậy, trước mặt Trần Thanh Đế, Võ Tiên cũng không còn chút ưu thế nào.
Nội lực chân hỏa bùng lên quanh người Trần Thanh Đế, bất cứ lực lượng quy tắc nào trước mặt hắn cũng trở thành hư ảo, chỉ trong chớp mắt đã bị phá vỡ.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tuy lực lượng của Trần Thanh Đế tiêu hao kịch liệt nhưng Yến Chi đã bị đánh hộc máu.
Những người khác thấy cảnh này lại không nhịn được định ra tay.
Thật ra quan hệ giữa bọn họ và Phong Vân Kiếm Trủng cũng không tốt tới mức này.
Cho dù cùng là người trong Ngũ Đại Kiếm Phái, Phong Vân Kiếm Trủng cũng ít khi giao lưu với bên ngoài.
Nhưng thực lực mà Yến Chi thể hiện lúc này lại là cảnh giới mà bọn họ ao ước tha thiết. Cho nên bọn họ không muốn để Trần Thanh Đế giết chết Yến Chi, ít nhất cũng phải lưu lại người sống, hỏi xem đối phương làm thế nào bước vào cảnh giới này.
Nhưng ngay lúc này Sở Hưu lại phất tay, giữa không trung đao mang vặn vẹo, có đao ý lại không có đao hình.
Trước mặt mọi người, mặt đất trực tiếp bị cắt đứt thành một cái khẽ lớn cỡ chăm trượng, sâu không thấy đáy, tựa như vực sâu.
Thấy cảnh này, cảm nhận được chấn động của lực lượng đó, mọi người ở đây đều biến sắc.
Võ Tiên! Lại một Võ Tiên!
So với Yến Chi, thậm chí Sở Hưu còn mạnh hơn nữa, khống chế lực lượng quy tắc càng thêm thành thạo, khiến bọn họ không thể hiểu được, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng luồng lực lượng đó.
Khoảnh khắc này, những người như lão tổ Doanh gia đều lộ vẻ không cam lòng, thậm chí còn có ghen tị.
Bọn họ theo đuổi cảnh giới này cả đời nhưng không thấy được con đường phía trước, hiện tại Yến Chi bước vào cảnh giới này thì thôi, dựa vào đâu mà một kẻ còn trẻ tuổi hơn Yến Chi là Sở Hưu cũng bước vào cảnh giới này?
Nhìn mọi người ở đây, Sở Hưu cười lạnh lùng: “Chư vị, ta đã nói rồi, lần này là Thiên Hạ Minh và Phong Vân Kiếm Trủng giải quyết ân oán, ta không nhúng tay vào, nhưng các ngươi cũng đừng hòng nhúng tay vào.”
Mọi người ở đây yên lặng lui lại.
Bọn họ khao khát lực lượng của cảnh giới Võ Tiên trong truyền thuyết, nhưng bọn họ không muốn lĩnh giáo.
Còn lúc này trong trận đánh, lực lượng quy tắc duy nhất mà Yến Chi có thể dựa vào đã bị Trần Thanh Đế phá vỡ triệt để, thế bại của hắn đã định.
Nhìn Trần Thanh Đế trước mắt, trong lòng Yến Chi tràn ngập phẫn nộ, cảm giác thù hận và không cam lòng xông thẳng lên đầu, không ngờ khoảnh khắc này hắn lại niết ấn quyết. Hắc Long Kiếm Hồn đột nhiên chui vào mi tâm của hắn, chỉ trong chớp mắt quanh người hắn tỏa ra kiếm khí đen nhánh, ngửa mặt lên trời hú dài, kiếm mang màu đen xông thẳng tới tận trời, uy thế bộc phát gấp vài lần.
Sở Hưu thoáng kinh ngạc nhìn Yến Chi.
Y thật sự không ngờ, Yến Chi lại dám liều mạng.
Tuy Trần Thanh Đế đốn ngộ trong trận chiến, có thể phá vỡ quy tắc, nhưng hắn lại không cách nào khống chế quy tắc.
Cho nên Yến Chi chỉ cần sử dụng lực lượng quy tắc bỏ trốn, Trần Thanh Đế chắc chắn không thể đuổi kịp tốc độ của cảnh giới Võ Tiên. Đương nhiên Sở Hưu cũng sẽ ngăn chặn, nhưng ai mà ngờ Yến Chi lại chọn cách liều mạng.
Trần Thanh Đế cười lạnh nói: “Ngươi định liều mạng đấy à? Hay ngươi nghĩ rằng liều mạng là có thể đánh bại ta?
Ngươi còn chẳng bằng lão già Chung Ly Mục kia, lão già kia còn coi là tự hiểu lấy mình, ngươi lại không tự thấy rõ chính bản thân ngươi.”
“Chết đi!”
Yến Chi và kiếm hồn dung hợp, chỉ trong chớp mắt, trường kiếm chém xuống, thân hình Yến Chi hóa thành con hắc long dài mấy trăm trượng, mang theo sát khí sắc bén ngập trời hàng lâm. Chỉ trong chớp mắt, không gian bị xé rách, lực lượng quy tắc được vận dụng tới cực hạn, thậm chí ngay thân hình của Yến Chi cũng xuất hiện từng vết rạn, cực kỳ thảm khốc.
Trần Thanh Đế thở dài một tiếng, nội lực chân hỏa màu đỏ quanh người hắn thu liễm lại, thân thể lơ lửng giữa không trung, quanh người không có chút cương khí nào tràn ra ngoài.
Một quyền chậm rãi đánh xuống, tốc độ cực chậm, trong mắt mọi người lại càng chậm rãi.
Nhưng trên thực tế đây không phải là chậm mà là quyền này của Trần Thanh Đế đã không bị quy tắc trói buộc.
Hắc Long Kiếm Hồn chém ra, phủ kín cả trời đất, toàn thân Trần Thanh Đế đều bị bao phủ trong kiếm khí sắc bén vô biên kia.
Nhưng tất cả lực lượng của hắn đều thu liễm vào người, mặc cho kiếm khí chém xuống ra sao, quyền này vẫn kiên định đánh xuống, dường như không thứ gì có thể ngăn cản hắn.
Từng vết rạn xuất hiện bên ngoài thân thể Trần Thanh Đế, nhưng hắn lại như không hề hay biết, xuyên qua vô số kiếm khí chém xuống, một quyền không mang chút cương khí nào lại bộc phát ra chấn động lực lượng thuần túy nhất!
Khoảnh khắc này, thời gian như dừng lại, ngay sau đó lại đột nhiên bộc phát!
Mọi người ở đây trợn mắt há hốc mồm nhìn lên không trung, con hắc long dài vài trăm trượng bắt đầu vỡ vụn từng tác một, sau đó tiêu tán hoàn toàn.
Yến Chi hóa thân thành kiếm hồn, lại theo Hắc Long Kiếm Hồn kia tiêu tán triệt để, thậm chí không còn cả thi thể.
Mọi người bên dưới trợn tròn hai mắt, không thể tiếp nhận nổi.
Đây là Võ Tiên trong truyền thuyết, là cảnh giới đỉnh cao, nhưng lại chết đi như vậy? Đối phương mới đột phá được bao lâu mà đã chết?
Đương nhiên đây là bọn họ chưa thấy cảnh Sở Hưu giết chết Tân Già La.
Nếu nói ai là Võ Tiên vẫn lạc nhanh nhất, có lẽ Tân Già La là người đứng đầu trong Đại La Thiên.