Có thể nói không có ngươi, ta không thể đạt tới cảnh giới ngày hôm nay.
Không có hành động của ngươi khi đó, Thiên Hạ Minh cũng không bị hủy diệt.
Trần Thanh Đế, ngươi có thấy hối hận vì lúc trước ra tay không nể mặt nể mũi như vậy không?”
Trần Thanh Đế khẽ gật đầu, giọng nói không mang theo chút tình cảm nào: “Đúng là ta hối hận.”
Mọi người ở đây sững sờ, Trần Thanh Đế nhận thua hay sao?
Không thể nào, theo những gì bọn họ hiểu về Trần Thanh Đế, cho dù đối phương thật sự bước lên đỉnh phong, đạt tới cảnh giới Võ Tiên, với tính cách của Trần Thanh Đế hắn cũng không tùy tiện nhận thua mới đúng.
Ngay sau đó, Trần Thanh Đế đột nhiên ngẩng đầu, gương mặt đầy sát ý cuồng nộ tới vặn vẹo.
“Ông đây hối hận vì sao lúc trước không cho một quyền đập chết lão già kia đi, vì sao không tiễn lũ khốn kiếp Phong Vân Kiếm Trủng các ngươi tới Tây Thiên!”
Sau khi Trần Thanh Đế dứt lời, nắm đấm của hắn ầm ầm đánh xuống. Nhưng quyền này lại như một viên thiên thạch rơi xuống, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, không gian cũng theo đó rung động, nguyên khí trong không trung thậm chí lập tức nổ tung, tiêu tán.
Thấy uy thế từ quyền của Trần Thanh Đế mạnh mẽ tới vậy, rốt cuộc sắc mặt Yến Chi cũng thay đổi.
Sau khi luyện hóa lực lượng kiếm hồn, bước vào cảnh giới Võ Tiên, thật ra Yến Chi cũng không chú ý tới bản thân bỗng có cảm giác cao thủ tịch mịch, đó là bước tiến về lực lượng, hơn nữa còn là cảm giác trống trải do lực lượng quá cường đại.
Cho nên cả khi ra tay với Thiên Hạ Minh, hay động thủ với Chử Vô Kỵ, thật ra Yến Chi vẫn chưa vận dụng toàn lực, chỉ dùng sức mạnh đơn giản để áp đảo. Có lẽ theo hắn thấy, những người này không xứng để mình vận dụng toàn lực.
Cho nên Chử Vô Kỵ mới nói hắn là ếch ngồi đáy giếng, đạt được lực lượng của cảnh giới Võ Tiên nhưng không đạt được tâm cảnh vốn có của cảnh giới Võ Tiên.
Trong lịch sử giang hồ, cho dù ở hạ giới, mỗi thời đại luôn có một hai người như vậy, dựa vào thiên phú và nghị lực kinh thế hãi tục bước vào cảm giác này.
Nhưng bọn họ phải trả giá hơn hẳn Yến Chi đi đường tắt.
Bất luận là Dạ Thiều Nam hay lão thiên sư, ai bước vào cảnh giới này cũng có tâm cảnh ổn định hơn Yến Chi nhiều.
Cho nên lúc này chứng kiến uy lực từ quyền của Trần Thanh Đế, tuy cảnh giới không phải Võ Tiên, nhưng uy lực đã tiếp cận Võ Tiên, trong lòng Yến Chi không có chiến ý hưng phấn khi gặp được đối thủ, ngược lại bỗng thấy bối rối, cứ như thứ gì đó của bản thân bị người khác cướp đoạt.
Ngay sau đó, Yến Chi điểm lên mi tâm, ánh sáng màu đen lưu chuyển, không ngờ một thanh trường kiếm màu đen được huyễn hóa từ mi tâm của hắn.
Thanh trường kiếm kia hiện lên hình rồng, chuôi kiếm là đầu rồng, thân kiếm là thân rồng, mũi kiếm là đuôi rồng.
Đây là trường kiếm do kiếm hồn huyễn hóa ra, kiếm ý của nó dày đặc, không có bất cứ thần binh bình thường nào có thể chứa được nó.
Một kiếm đâm ra, tiếng kiếm reo long ngâm vang vọng đất trời. Thiên địa nguyên khí xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo, hóa thành kiếm khí vô biên, chớp mắt đã bao phủ lấy Trần Thanh Đế!
Từng tiếng kiếm ngâm vang lên, toàn bộ không trung không còn bóng người, chỉ có kiếm khí vô biên.
Mọi người ở đây đều biến sắc, một kiếm của Yến Chi thôi đã khiến bọn họ tốn công tốn sức mới đỡ nổi, nhưng bây giờ vô số kiếm khí ngưng tụ, uy lực của bước cuối cùng khủng khiếp đến vậy à?
Lúc này Sở Hưu lại đứng chắp tay, trong mắt không hề lo lắng.
Thực lực lúc trước của Trần Thanh Đế đã đủ áp đảo cảnh giới nửa bước Võ Tiên, còn bây giờ đối mặt với Võ Tiên chân chính, Sở Hưu vẫn tin tưởng vào hắn.
Hơn nữa tuy không biết Yến Chi bước vào cảnh giới Võ Tiên như thế nào, nhưng hắn có thể cảm giác được khí tức trong người Yến Chi có vẻ bất ổn, hình như chưa hoàn toàn lý giải cảnh giới này.
Cùng một cảm giác, nhưng phương thức đột phá bất đồng mang tới lực lượng cũng khác biệt.
Tốc độ đột phá của Sở Hưu rất nhanh nhưng y rất ít khi gặp chuyện căn cơ bất ổn, đó là vì trước khi đột phá, Sở Hưu thường xuyên khiêu chiến vượt cấp, đã rất quen thuộc với cảnh giới này.
Còn Yến Chi lại khác, hắn hoàn toàn không biết gì về cảnh giới Võ Tiên. Có lẽ trong Phong Vân Kiếm Trủng có ghi chép về cảnh giới Võ Tiên, nhưng lại không nhiều, hơn nữa vốn không có phương thức tu luyện hay mô tả tỉ mỉ. Chuyện này tạo thành hậu quả hiện tại của Yến Chi, rõ ràng có lực lượng của cảnh giới Võ Tiên nhưng không có tâm cảnh chân chính nắm giữ cảnh giới này.
Lúc này giữa không thể rung, hắc long kiếm khí cường đại trong tay Yến Chi đánh xuống ngợp trời, nhưng Trần Thanh Đế không tránh không né, từng quyền đấu cứng với kiếm khí trút xuống.
Nội lực chân hỏa bùng lên quanh người Trần Thanh Đế, thậm chí khiến cho hư không xung quanh cũng trở nên vặn vẹo.
Những kiếm khí cường đại kia đầu tiên bị nội lực chân hỏa suy yếu một phần, phần còn lại thì Trần Thanh Đế dùng thân thể chống chọi.
Thật ra đại đa số người trong giang hồ chỉ biết lực lượng của Trần Thanh Đế cực kỳ cường đại, nhưng lại không để ý tới chuyện thân thể của Trần Thanh Đế cũng cực kỳ cường hãn.
Nhưng đa số thời điểm luôn là hắn áp đảo người khác chứ không phải bị đánh cho nên mọi người thường hay bỏ qua.
Trong đôi mắt Yến Chi phủ đầy kiếm khí, hắc long kiếm hồn trong tay gào thét, một kiếm từ trên trời giáng xuống. Chỉ trong chớp mắt, thiên địa vạn vật, bất cứ nguyên khí nào xung quanh, thậm chí cả một bộ phận lực lượng quy tắc, tất cả đều háo kiếm, ầm ầm chém về phía Trần Thanh Đế!
Lực lượng của cảnh giới Võ Tiên cường đại tới vặn vẹo quy tắc, lực lượng bộc phát ra trong khoảnh khắc đó khiến mọi người phải mở to mắt nhìn, Trần Thanh Đế trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Nhưng lúc này Sở Hưu đã xác định được, đúng là Yến Chi gặp bất ngờ gì đó nên mới bước vào cảnh giới Võ Tiên.
Tuy hắn là Võ Tiên hàng thật giá thật nhưng còn không biết một số thủ đoạn cơ bản, không có thần thông, thậm chí cương khí của cảnh giới Võ Tiên cũng không có, ngay cả võ đạo của hắn cũng chỉ dừng lại ở cấp độ cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, chỉ khống chế thiên địa xung quanh mình chứ không phải như Võ Tiên, vận dụng thuần thục lực lượng quy tắc.
Tuy kiếm này của hắn mang theo lực lượng quy tắc, nhưng đây chỉ là một chút bản năng mà thôi.
Từng luồng kiếm khí mang theo lực lượng quy tắc bị đánh bay, Trần Thanh Đế lại chỉ lắc đầu, cứ như không việc gì, lại lao tới, lại một quyền đánh xuống.
Yến Chi nhíu mày, hắc long kiếm rời tay bay ra, hóa thành hắc long dài trăm trượng. Tiếp đó Yến Chi tay niết ấn quyết, đuôi rồng đột ngột vung ra, như thái sơn áp đỉnh, nhưng lại mang khí thế sắc bén vô biên.
Tuy Yến Chi không có võ đạo và võ kỹ ứng với cảnh giới Võ Tiên, nhưng Hắc Long Kiếm Hồn mà hắn luyện hóa được ngưng tụ từ chân linh và kiếm linh của cường giả kiếm đạo trong hơn ngàn năm, về phương diện kiếm đạo vốn đã là thiên biến vạn hóa.
Nhưng Trần Thanh Đế vẫn từng quyền đánh xuống, tuy cánh tay bị kiếm khí sắc bén tới cực hạn cắt thành từng vết máu, nhưng sắc mặt của hắn, thế quyền của hắn lại không hề thay đổi.
Bất động như núi.