Công Chúa Của Lọ Lem

Chương 12: Tự nhiên hơi ngại ngùng




Khi 6 người bọn họ trở về thì lại bắt gặp hai tỷ đệ Dương gia ở đó, đứng cùng với Cao Đức An, bọn họ đang rất vui vẻ nói chuyện với nhau, tin tức Dương tướng quân giả mạo danh phận người khác đến tòng quân, hơn nữa còn đánh người thật ngất đi để lấy thánh chỉ để tòng quân, vậy nên nặng nhẹ khó mà phân rõ, tốt nhất là bỏ qua chuyện này để chuyện này dần lắng xuống.

Bình Thiên đứng ra theo lệnh của Cao Đức An.

- Xét theo những gì đã thể hiện và sự đề bạt trước đó, Bình Thiên sau này đại đội binh do ngươi chịu trách nhiệm.

Bình Thiên cúi người nói.

- Mạc tướng quân lệnh.

Tuệ Lâm ăn mặc nữ nhân, rèm che gương mặt nhưng một người luyện võ thân hình cực chuẩn rất nhanh thu hút bát quái doanh trại, hai mỹ nhân xuất hiện cùng lúc khiến cho đám nam nhân lôi ra so sánh bình phẩm. Duy Cường vì là đệ tử của phái Minh Lâm không thể phục mệnh cũng không thể trách phạt lần này cùng với đoàn người của công chúa bảo vệ dọc đường coi như lấy công đền tội, mọi thứ đều bỏ qua một cách nhẹ nhàng như tính toán của ai đó.

Tuệ Lâm ngồi trên ghế không vui.

- Cao đại nhân...

Chưa kịp nói hết câu thì Cao Đức An đã khó chịu ra mặt, nhấn mạnh.

- Thúc thúc.

- Thúc không nghĩ việc này sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ của đệ ấy sao, cháu không đồng ý.

- Lâm nhi, chuyện quân binh cháu sao lại không hiểu rõ, vậy cháu thử nói cách khác xem, liệu có cách nào tốt hơn khi một đệ tử võ lâm có thể bảo vệ đại công chúa bình an, với lại cháu có thể viện cớ ở lại chờ đợi đệ đệ trở về tọc mạch điều tra mọi thứ mà cháu muốn.

- Cháu không đồng ý, thúc không được cản trở nhiệm vụ của đệ ấy.

Duy Cường mang vào một mâm thức ăn, phì cười nói.

- Nhiệm vụ của đệ là bảo vệ công chúa trở về an toàn, tỷ đừng lo, đây vừa là chuyện công vừa là chuyện riêng, nếu như tỷ muốn có thể theo cùng đệ, coi như du ngoạn mở rộng tầm mắt, tỷ ở đây có an toàn cho bản thân không mới là điều đáng lo.

- Nếu đệ đã nói vậy thì chúng ta cùng nhau, tỷ không biết bên ngoài đã như thế nào, nhưng trước đó cần gặp lại 5 tên nhóc kia, nhất định bọn chúng sẽ không vui chút nào khi bị chơi một vố như vậy, đặc biệt là Triệu Lữ, hắn vô cùng tính toán cũng sẽ sớm thôi với bản lĩnh và tài năng của tên này nhất định sẽ khiến thương trường một cơn chấn động.

- Được, đệ sẽ đi cùng với tỷ.

- Không phải thúc sẽ dẫn đệ đến chỗ công chúa sao, đi theo ta làm gì, ở đây ta còn rành đường hơn cả đệ đấy.

Hai người nhìn nhau gật đầu đồng ý, thế là sau khi ăn tối xong người nào làm chuyện nấy, đi đến doanh trại, mỹ nhân xuất hiện trong doanh trại khiến cho binh lính nhốn nhao lên, Bình Thiên lập tức xuất hiện hét lớn.

- CÁC NGƯƠI ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY?

Lưu Thành và Lưu Tuấn cùng xuất hiện, hai bên xách người tướng quân của mình lên, đi vào phòng tướng quân trong khi Bình Thiên phía sau đang la mắng binh sĩ. Triệu Lữ đang rất không vui khi sự xuất hiện này, tuy rằng là ban ngày nhưng nữ nhân xuất hiện ở doanh trại mà không có ai đi cùng là chuyện nghiêm cấm.



- Dương tiểu thư, không phải người là biết quân lệnh mà vẫn phạm vào sao.

- Triệu Lữ, ngươi đừng có khó chịu với ta chứ, đây là chân thành đến thăm mọi người, tuy rằng ta sẽ rời đi chỉ là sớm hơn dự định mà thôi.

Chu Nam lên tiếng.

- Nhưng Dương tiểu thư không nói thân phận của mình, hơn nữa còn dám cởi trần tắm chung với các binh lính ở đây...

Nói đến đây thì khựng lại, ai cũng xấu hổ đỏ mặt, Tuệ Lâm cãi lại.

- Không phải các ngươi lúc đó rất vui vẻ sao, còn muốn thi bơi cũng với ta, và ta chẳng thắng được lần nào.

Bình Thiên dẹp yên binh bên ngoài thì bước vào phòng, nghe câu nói đó thì khó chịu ra mặt.

- Dương tiểu thư, người có biết so với tuổi tác thì chúng tôi ở đây đều lớn hơn không, nói đúng hơn Tuệ Lâm muội muội à, nếu như muốn trở về bên đệ đệ thì gọi ca ca đi.

5 cặp mắt nhìn chằm chằm đến, đôi mắt của kẻ săn mồi, Tuệ Lâm thấy mọi thứ đã trở lại nhưng gọi bọn họ là ca ca thì hơi ngượng ngùng, bản thân chưa từng nghĩ sẽ có thêm ca ca, nhất thời hơi xấu hổ, cúi đầu nói nhỏ.

- Ca

5 người phá lên cười lớn, bọn họ chưa từng nghĩ vị tướng quân trẻ tuổi tài năng lúc này đang ngượng ngùng trước mặt, hơn nữa bộ dạng đáng yêu sao bọn họ có thể không bỏ qua chuyện đó được, nhìn vào cuộc chiến vừa rồi bọn họ biết sức mạnh của bản thân còn quá yếu nếu muốn bảo vệ tiểu muội này cần nhiều hơn thế nữa, đặc biệt về quá khứ trước đây khi được Duy Cường cho biết sơ qua bản thân đã rất buồn, trêu chọc một chút cũng coi như giải toả đi phần nào sự buồn phiền trong lòng của bọn họ.

Khác với sự hoà thuận bên này thì bên phía công chúa, Duy Cường và cung nữ Kim Oanh, bọn họ đã cãi nhau rất lớn, một người yêu cầu bảo vệ nghiêm ngặt, một người không muốn phiền phức tuyệt nhiên không chấp nhận. Cao Đức An có chút lo ngại, cố kiềm chế con người Duy Cường nóng nảy lại nhưng ngoài đại tỷ ra ai có thể cản chân được chứ, vội gọi Bá Đạt đi tìm người.

Bá Đạt bước vào phòng đang có tiếng nói vui, năm người đang vây quanh mỹ nhân, trong lòng khó chịu thôi, tuy rằng biết bản thân không mạnh nhưng đối phó với 5 tên kia thừa sức, đứng ra nói.

- Dương tiểu thư, Cao đại nhân có lời mời đến phòng công chúa một chuyến.

Bình Thiên đưa tay ra muốn bảo vệ hành động của một ca ca.

- Lâm nhi có cần ca cùng đi không? Đợt này ca sẽ được theo tháp tùng công chúa, cũng có chút chuyện trao đổi với công chúa.

- Được a

Bá Đạt khó chịu vì còn nghĩ bản thân sẽ cùng đi một đoạn riêng với mỹ nhân, nói.

- Cao đại nhân chỉ triệu Dương tiểu thư mà thôi, các vị xin đừng cản trở nếu như công chúa có lệnh truyền ta sẽ đến đón các vị.

Triệu Lữ nhận ra điều gì đó, liền đứng chắn giữa nói.

- Đại nhân là cận vệ của công chúa, không ở đó canh chừng chạy đến đây đón người theo ý của Cao đại nhân, đây là công hay tư?

Câu hỏi nói thẳng vào tâm của Bá Đạt, khiến cho Bá Đạt phải khựng lại, Triệu Lữ đưa tay ôm lấy Tuệ Lâm rất thân thiết như chọc điên người trước mắt nói.



- Muội ấy giờ đây là muội muội của bọn ta, sao có thể không liên quan, gọi một tiếng ca liền được chúng ta bảo hộ cả đời như cái cách muội ấy đã làm. Ngươi có quyền gì chen vào, NGƯỜI LẠ!

Bá Đạt không bị kích nhưng trong lòng ghi thù, nhất định phải đánh vào mồm của Triệu Lữ, chèn xuống tâm tình xáo động nói.

- Các vị đã muốn xin hãy cũng đến chỗ công chúa.

Chu Nam xoa đầu Tuệ Lâm nói.

- Muội đi cùng với bọn họ, ca ở đây trông chừng nơi này cùng với Lưu Thành và Lưu Tuấn, muội đã mệt với chặng đường dài thì hãy tận hưởng nghỉ ngơi một chút.

Tuệ Lâm cười gật đầu, quả thật bọn họ choáng ngợp trước nhan sắc và bản lĩnh của nàng nhưng không có tình cảm nam nữ trong đó, giống như tìm ra tiểu muội nhỏ đáng thương cần che chở, người liên kết bọn họ với nhau thì cũng cần được bảo vệ, đặc biệt tránh xa những tên nam nhân mơ màng không đáng để chú ý như Bá Đạt.

Bình Thiên và Triệu Lữ đưa nàng đến phòng công chúa, ở bên ngoài đã nghe tiếng hai người cãi lộn, Tuệ Lâm đẩy cửa xông vào nói.

- Duy Cường, đệ đang làm ồn đấy à!

Duy Cường lập tức im bặt, cúi đầu, Tuệ Lâm lỡ hành lễ theo kiểu nhà binh khiến cho những người ở đó bất ngờ, nhìn biểu hiện của bọn họ, Tuệ Lâm đưa ra gương mặt ngây thơ hỏi lại.

- Không phải mọi người đến hành lễ như vậy sao? Tiểu nữ chỉ theo số đông mà thôi hơn nữa phụ thân cũng đã từng làm tướng.

Triệu Lữ bên cạnh nói nhỏ.

- Muội đang mặt nữ phục nên hành lễ kiểu khác.

Hải Châu đại công chúa vội nói.

- Chắc Dương tiểu thư chưa quen lắm hơn nữa ở đây cũng chắc cơ ai, Dương tiểu thư cứ thoải mái là người của bổn cung không đúng trước, đã phiền Dương thiếu hiệp dọc đường, bổn cung cũng hiểu tại sao thiếu hiệp đây lại đồng ý cùng đồng hành trên đường đi.

Tuệ Lâm suy nghĩ một chút rồi nói.

- Có thể đệ ấy chưa nói hết rõ ý mình, bởi vì địch có động thái gì chúng ta vẫn chưa biết, cách tốt nhất là hủy diệt bọn chúng từ mọi phía, có như vậy công chúa mới được an toàn, đệ ấy sẽ đi cùng với đại binh của Bình Thiên tướng quân ở phía xa theo sau bảo vệ công chúa, nếu có chuyện gì chúng ta đánh úp sẽ khiến địch trở tay không kịp, quả thực giữa người giang hồ và binh lính có một sự chênh lệch về cách sử dụng võ công, trong khi những người xuất phát từ võ lâm lại dễ dàng theo chân và hỗ trợ từ xa thì binh đoàn lại hoạt động tốt trong việc tạo nên phòng ngự chắc chắn, nếu đã biết có nguy hiểmchúng ta cùng lúc triển khai cả hai có như vậy mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Tất cả đều suy nghĩ, Hải Châu công chúa gật đầu đồng ý, nói.

- Vậy cứ theo sắp xếp của Dương tiểu thư đây, ngày mai xuất phát cho kịp tiến độ, bổn cung hy vọng sẽ không làm trễ hành trình đã định sẵn. Dương tiểu thư nói chuyện rõ ràng liệu có thể đi cùng bổn cung phòng ngừa trường hợp Dương thiếu hiệp nói không rõ ràng khiến hai bên xích mích.

- Tiểu nữ sẽ đi cùng với đệ đệ phía sau bảo vệ công chúa, đảm bảo công chúa đường đi thuận lợi.

- Bổn cung phải đa tạ Dương tiểu thư, có thể cùng với bổn cung thưởng thức một bữa ăn không?

- Thật ngại quá, tiểu nữ cùng đệ đệ đã ăn xong nếu không còn chuyện gì nữa, tiểu nữ xin cáo lui không làm phiền công chúa nghỉ ngơi.