Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 708




Cả 2 nhìn nhau hồi lâu, không ai chịu nhường ai. Nhưng cuộc đấu nào cũng phải có lúc dừng lại. Lần này là Cầm nhượng bộ trước:

- Thụy thú thế nào rồi.

Đế Thiên cũng không tiếp tục làm mặt lạnh nữa, hắn lạnh nhạt nói:

- Nàng ổn, sau khi ngươi đi không lâu thì thụy thú cũng tỉnh dậy nhưng cơ thể vẫn còn rất suy yếu. Bây giờ nàng đã an dưỡng tại khu hạch tâm. Tuyệt đối an toàn. Ngươi không cần lo lắng.

- Bây giờ ta có thể đi gặp thụy thú được không.

- Ngươi cứ nói đi.

- Cũng vậy. Bây giờ ta sẽ trở về Sử Lai Khắc, đứng ra giàn xếp yên ổn vụ này. Sau đó sẽ quay trở lại gặp mặt ngươi lần nữa. Đến lúc đó ta hi vọng cuộc hợp tác phát triển hồn linh của chúng ta sẽ tiếp tục 1 cách thuận lợi đi.

Đế Thiên nhìn Cầm 1 cái thật sâu rồi nói:

- Ta chờ ngươi.

…….

2 tháng trôi qua nhanh như nước. Bây giờ Cầm lại lênh đênh trên biển. Đồng hành cùng anh là Mã tiểu Đào cùng Lăng Lạc Thần nhưng không còn thân ảnh của tiểu Kim nữa. Sau vụ lần này, hiển nhiên người đó sẽ không cho thụy thú của khu rừng lao đầu vào nguy hiểm, dù sang nàng ta cũng gắn liền với vận mệnh của cả khu rừng mà.

Trong 2 tháng vừa qua, Cầm trở lại cương vị tháp chủ của bản thân, ổn định lại lòng người,sau đó gặp mặt trực tiếp Đế Thiên dưới sự chứng kiến của nhiều người, hòa giải cuộc thú triều này và tiếp tục phát triển Truyền Linh tháp.

Đế thiên cũng rất phối hợp, bày tỏ bản thân cũng hi vọng mối quan hệ giữa loài người và hồn thú sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Dù không biết lời đó là thật lòng hay chỉ là lời xã giao nhưng sau lời đó thì Truyền Linh tháp lại tiếp tục cao tốc phát triển.

Hiện giờ, không khó tìm được thân ảnh của Truyền Linh tháp trên đại lục. dù không nói Truyền Linh tháp đã phủ rộng toàn đại lục nhưng các thành phố lớn đều có thân ảnh của nó. Số lượng hồn sư tiến hành khế ước thành công đã tăng lên chóng mặt. Hiệu quả khiến người ta điên cuồng.

Nếu không phải số lượng tinh thần hệ hồn sư quá ít không thì quá trình phát triển có lẽ còn tăng không biết bao nhiêu lần.

Tuy nhiên, sau hơn 2 tháng, Truyền Linh tháp tiến vào ổn định kỳ bởi số hồn thú bị thương trong đợt thú triều vừa rồi có thể nói là đã dùng hết, số lượng hồn thú trọng thương đã ít đi rất nhiều, rất khó có thể cao tốc phát triển. Thân là tháp chủ, Cầm cũng rảnh tay hơn rất nhiều. do đó anh quyết định lại ra khơi. Lần này anh quyết tâm giải quyết triệt để mọi mối nguy hại.

Bước đầu tiên đó chính là… thu thập ngũ hành thần lực.

Sờ lên mặt dâu chuyền với hình điêu khắc nhân ngư, Cầm hỏi 1 người bên cạnh:

- Đã truyền tin tức ra chưa. Phản ứng của các thế lực thế nào.

Người này cung kính nói:

- Đã truyền ra thưa tháp chủ. Nhưng thế lực lớn nắm giữ chìa khóa đã bắt đầu rục rịch tiến đến địa điểm truyền thừa. Nếu không có gì bất ngờ thì 3 ngày sau sẽ tập hợp đủ ở đó.

Vậy sau, Cầm hơi gật đầu. Đột nhiên anh nói:

- Có thông tin gì về thâm hải bá chủ và lão quái vật chưa.

- Thông tin mới nhất truyền về thì bọn họ vừa chiến thêm 1 lần nữa tại vùng biển phía đông. Nhưng lần này thâm hải bá chủ Hải Không không cần chúng ta âm thầm hỗ trợ đã có thể chạy thoát. Cứ đà này không bao lâu nữa thì 2 người đó có thể sẽ có sức sinh tử với nhau 1 trận.

Cầm hơi gật đầu. Trong 2 tháng này thỉnh thoảng 2 người đó sẽ xảy ra chiến đấu. Là Lão quái vật đi săn lùng Hải Không để lấy 2 bộ phận còn lại. Lúc đầu Hải Không còn không có sức chống trả thậm chí là chạy trốn. May sao người của liên minh đến kịp thời để cân bằng tạo cơ hội cho Hải Không chạy thoát nếu không thì bây giờ kẻ đó đã có tất cả 4 bộ phận. Nhưng cái giá phải trả quả thật cũng không nhỏ..

Tuy nhiên, rõ ràng Hải Không cũng không phải là người ngồi yên để bị đánh. Hắn nhanh chóng từ trong chiến đấu trưởng thành, không ngừng dung hợp 2 bộ phận kia, càng ngày càng thuần thục vận dụng sức mạnh của chúng khiến cho cuộc chiến giữa 2 bên càng ngày càng cân sức. Đến bây giờ Hải Không đã có thể trốn chạy dù không đánh lại.

Điều này làm Cầm thở dài 1 hơi. Bọn họ cù cưa càng lâu thì thời gian của anh càng nhiều. Đến khi tập hợp đủ ngũ hành thần lực cùng thêm thực lực của anh đột phá đến cực hạn đấu la thì dù đối đầu với cả 2 Cầm cũng có tự tin chiến thắng.

Chi hi vọng thời gian vẫn đủ đi. Anh phất tay ra lệnh:

- Toàn lực di chuyển, dùng thời gian nhanh nhất tiến đến địa điểm truyền thừa.

…………

Khu vực phong bạo, 1 khu vực quanh năm chìm trong mưa bão. Thuyền đi vào đây 10 thuyền có đến 9 thuyền bị lật. 1 thuyền thì bị hải thú ở đây kéo chìm vào trong biển bởi vì nơi đây có rất nhiều tộc quần hải thú đang ở.

Nhưng hôm nay, vùng biển này không yên tĩnh. Hàng loạt chiếc thuyền đang đứng ờ đó, trên đó, từng khí tức hùng hậu tỏa ra khiến đám hải thú không dám đến gần, hoặc có thể nói chúng bị ai đó cản trở không cho tiến đến, để cả khu vực này cho nhân loại.

Cũng đúng thôi, 10 tín vật trong tay 10 thế lực mà không có ai dám khinh thường.

1 cỗ thế lực tất nhiên là Đọa Lạc Đảo. dù cho bọn họ chỉ là 1 quần đảo trên vùng biển nhưng đứng đầu ngũ đại bá chủ lại đều là siêu cấp đấu la. 5 siêu cấp đấu la, ngẫm lại cũng thật đáng sợ. 5 người đó nếu hợp tác thậm chí có thể đánh thắng cực hạn đấu la, chiến lực đỉnh phong trên thế giới này. Dù cho bây giờ chỉ còn 4 người nhưng không có thế lực nào dám khinh thường.bọn họ chiếm được 1 tín vật

Tiếp theo là diệp gia, Châu gia, Đỗ gia. 3 gia tộc cổ xưa trên vùng biển này. Phạm vi thống trị cực lớn, tích súc cực sâu. 3 gia tộc này đều có cực hạn đấu la lão tổ tọa trấn, không ai dám đắc tội.cả 3 gia tộc chiếm được 4 miếng

Ngoài ra 5 tín vật khác lần lượt rơi vào tay của Lạc gia, Toàn chân giáo, Ám tông, Triệu gia và Thiên Kiếm phái. Bọn họ cũng đều là siêu cấp thế lực trên thế giới. Đều có siêu cấp đấu la tọa trấn

Có thể nói cao đẳng chiến lực trên toàn thế giới đều tập trung ở đây.

Tất cả đều lẳng lặng chờ người cuối cùng, người giữ chiếc chìa khóa cuối cùng.

Dược Phong, tháp chủ hồn tháp.

Hồn tháp- tên truyền linh tháp trên vùng biển này. Với sự dụ hoặc của hồn linh thì khó có thế lực hay hồn sư nào chịu được dụ hoặc của nó. Dù cho hồn tháp xây dựng không bao lâu, tích súc hiển nhiên không thể nào sánh bằng với các thế lực lớn khác nhưng không ai dám khinh thường bọn họ cả.

Dù phải chờ đợi 1 chút nhưng bọn họ cũng cam tâm tình nguyện.

Và người cần đến cũng đến.Từ xa, 1 chiếc thuyền lẳng lặng tiến tới.

Từ trên đầu thuyền, 1 thân ảnh đi ra khách khí nói:

- Xin lỗi, chúng ta đến muộn. Trên đường gặp 1 cơn bão nên chậm trễ 1 chút thời gian.

Từng người đứng đầu đi ra khách khí nói:

- Không sao, dù sao cũng không chậm bao lâu.

- Đúng đó, chúng ta cũng mới đến không bao lâu mà.

Rồi có người đi thẳng vào vấn đề chính:

- Vậy có phải như người của ngài đưa tin rằng ngài đã có tín vật cuối cùng.

Cầm mỉm cười, khẽ phất tay. Lập tức 1 viên đá với hình thù giống 1 nhân ngư hiện ra trên tay anh.

- Có phải đây không.

Không khí lập tức có chút dồn dập.