(Countryhuman Vietnam Harem) Xuyên Vào Sách Biết Làm Sao?

Chương 8:




Việt Nam mỉm cười gượng gạo, đưa tay kéo chiếc mũ xuống để che nửa khuôn mặt đi.

Nazi nheo mắt nhìn cậu Việt Nam, cảm thấy người này khá quen.

Không hiểu sao tên này khiến gã nhớ đến kẻ kì quặc cướp được con T-34 của tên USSR húc cổng bỏ đi...

Nhìn hình dáng có vẻ không chênh lệch lắm.

Nhưng nơi này ánh sáng không đủ để gã có thể nhìn được mặt cậu ta.

Lúc này Nazi bỗng cảm thấy bực bội khi giam Poland vào cái phòng chẳng có gì ngoài cửa ra vào và cửa sổ nhỏ này. Không có ánh sáng khiến gã chẳng thể nhìn rõ gương mặt của người trước mặt.

Nazi bực mình đá rầm cửa lại, căn phòng liền tối om không rõ ánh sáng.

Poland vốn ngồi trong bóng tối khá lâu nên anh không mất nhiều thời gian để lấy lại tầm nhìn, dù nó rất khó để nhìn rõ.

Việt Nam lúc này nín thở, động tác chậm chạp cúi người xuống, rồi dùng lực nhẹ nhàng nhảy lên, đôi găng tay dính lên trần nhà giữ cậu lại. Việt Nam quay đầu nhìn xuống phía dưới, hoảng hốt khi thấy Nazi trong bóng tối lôi ra một con dao sắc bén.

"Ngươi là do ai phái tới?" Nazi liếc nhìn xung quanh, trầm giọng hỏi.

"..." Có ngu mới đáp lại mày, tao chưa muốn bị lộ vị trí.

Việt Nam nhe răng, cố di chuyển về phía cửa ra vào.

Nhưng do sử dụng găng tay này rất khó chịu, Việt Nam bực bội rút một tay ra.

Đụ mẹ, cậu mệt rồi.

Nazi-kun, làm tí liều thuốc mê đi!

Việt Nam từ trong túi rút ra khẩu súng chứa thuốc gây mê, một tay ngắm thẳng vào gáy Nazi mà bắn.

May là lắp ống giảm thanh. Cậu đã tính đủ loại trường hợp rồi, lâu lâu chơi hệ tiên tri cho đời vui xíu.

Nhưng chỉ sợ mỗi bạn Poland thôi, mong là bạn Poland vẫn ở nguyên vị trí, mặc dù khả năng đó là 0%.

Ngay khi viên đạn chuẩn bị trúng Nazi, thì Poland lao lên, đấm Nazi thật mạnh. Viên đạn bay qua làm bay chiếc mũ trên đầu Nazi.

Việt Nam: Mặc dù nằm trong dự đoán nhưng mà....Poland, cậu phá game vừa thôi!

Nazi dễ dàng né được cú đấm của Poland, sau đó gã đạp thật mạnh vào bụng anh, Poland liền bị văng ra.

Tiếng da thịt đập vào tường sắt uỳnh một tiếng, theo đó là tiếng rên rỉ đau đớn.

Việt Nam trong lòng không khỏi xuýt xoa: Oops! Chắc đau lắm!

"Hừ!" Tiếng hừ lạnh vang lên, Nazi nhíu mày sờ lên đầu. Sau đó cúi người nhặt chiếc mũ rơi trên chân mình lên.

"Muốn đánh bại ta? Chỉ bằng ngươi?"

"Tên khốn..." Poland đau đớn chửi, đáp lại anh chính là nụ cười khẩy của gã Phát Xít.

"...Cái quái gì đây?" Nazi rút thứ đồ vật cắm trên mũ gã, khó hiểu sờ soạng. Một mũi kim? Từ khi nào nó lại ở trên mũ của gã?

"Suprise motherfucker!"

"!!!" Nazi trợn tròn mắt, rồi hắn ngửi phải thứ gì.

Việt Nam nhảy xuống sau lưng Nazi, cầm khăn tẩm thuốc mê áp chặt vào mặt gã.

Đối phương phản kháng mạnh mẽ, nhưng Việt Nam vẫn cố hết sức ghì chặt lại để cho Nazi ngấm thuốc mê.

Cơ mà, thể chất của Việt Nam dù có mạnh thế nào cũng khó mà đọ lại Nazi, vì thế sau 5 giây liền Nazi thành công chuyển từ bị động sang chủ động. Gã đập mạnh vào tay cậu khiến chiếc khăn tẩm thuốc rơi xuống, tay còn lại bóp chặt lấy cổ cậu, giọng điệu tức giận vang lên.

"Tên oắt này, ngươi muốn chết à!!???"

Dù sự tức giận của Nazi có lên đỉnh điểm, cũng chẳng thể mang Việt Nam ra khỏi sự hoảng hốt.

Nazi đứng sừng sững như không bị gì, tay gã siết chặt cổ cậu. Không phải hắn hít 5 giây à, sao còn trụ được?

Việt Nam hoang mang: Giề cơ? Thuốc mê không tác dụng????

Gì đây? Sức mạnh nhân vật chính trong truyền thuyết đây sao????

Nazi bực mình tóm lấy Việt Nam, nhanh chóng mở cửa phòng giam ra và lôi cậu ra ngoài.

Việt Nam hớ người bị ném ra, cả một không gian sáng lên bởi ánh lửa khiến gương mặt cậu trở lên rõ ràng trong mắt Nazi.

"Là ngươi!" Gã kinh ngạc mà gằn nói.

"Hả?" Việt Nam ngơ ngác nhìn hắn, rồi ánh mắt đảo quanh hành lang.

Không có lính, tốt!

Ngay lập tức đứng dậy tính chạy đi, ai ngờ một chạy được một bước thì bị đè luôn vào tường.

Việt Nam hoang mang đến mức toát mồ hôi, kinh hãi khi cảm nhận được cái chân tên nào đó xen giữa hai chân mình, còn vô ý cọ cọ.

"ĐM mày mày cọ cọ cái đéo gì vậy!!?"