Cự Long Thức Tỉnh

Chương 297: 297: Lấy Thân Báo Đáp







“Được rồi, hai chục ngàn thì hai chục ngàn”, Lục Hi nói một tiếng, chờ đối phương đưa phiếu phạt cho anh.



Lúc này, đội trưởng Trương liếc nhìn anh rồi nói: “Nộp phạt tiền mặt”.



“Trên người tôi không có nhiều tiền mặt như vậy đâu”, Lục Hi kinh ngạc nói.





“Không có tiền để cho bạn cậu đưa, còn nữa, hai cô gái đi cùng cậu nghi dính líu đến đường dây bán dâm chơi gái, mỗi người đóng thêm mười ngàn tiền phạt, tổng cộng là năm chục ngàn”, đội trưởng Trương trầm giọng nói.



Lục Hi nghe xong, sắc mặt lập tức trầm xuống, anh nói: “Ông nói cái gì?”



Vừa nãy đối phương nói phải dùng tiền mặt để nộp phạt, anh liền biết trong này có mờ ám, nhưng bản thân anh quả thật đã vi phạm, anh cũng không có ý định so đo, sẵn sàng chịu cơn bực bội này rồi đi về sớm.



Nhưng đối phương giống như thấy anh dễ nói chuyện, vừa nói đến chuyện bán dâm, lập tức Lục Hi liền nổi giận.



Đội trưởng Trương thấy Lục Hi mặt đầy tức giận, ông ta hừ lạnh một tiếng nói.







“Cậu nghĩ xem, nếu không nộp tiền phạt, tạm giữ mười lăm ngày và thu bằng bằng lái xe trước, sau đó đưa đến đồn công an điều tra chuyện mấy người bán dâm chơi gái, chuyện này có thể gây phiền toái đấy, cậu nghĩ cho kỹ đi”.



Lục Hi lại cười lạnh một tiếng, coi như anh đã nhìn ra, ba người này chính là ra ngoài làm việc riêng, nếu không thì sao có thể kiểm tra xe ở nơi vắng vẻ như vậy.



Hơn nữa còn phải dùng tiền mặt nộp phạt, đây là không muốn để lại một chút chứng cứ nào, dù sau này anh có thất hứa thì cũng không làm gì được.



Bản thân Lục Hi là người sai, anh cũng nhận, nhưng bị người khác coi như kẻ ngu đần, anh không làm nổi.



Lục Hi lạnh lùng nói: “Chờ chút, tôi gọi bạn tới đưa tiền”.



“Ừ, nhanh lên chút đi”.



Đội trưởng Trương nói xong, mặt mang vẻ đắc ý, đưa điếu thuốc cho cấp dưới, hai người cùng hút trên xe.



Lúc này, Lục Hi lấy điện thoại gọi cho Vân Khả Thiên.



Sau khi điện thoại được kết nối, Lục Hi dứt khoát nói: “Tôi đang ở giao lộ Khúc Giang, bị điều tra ra lái xe khi say rượu, người ta cần năm chục ngàn tiền phạt, là tiền mặt, anh mang tới cho tôi”.



Nói xong câu này, Lục Hi liền cúp máy.



Đội trưởng Trương liếc nhìn, ông ta cười ha ha một tiếng nói: “Người anh em, có khí chất đấy”.



“Hừ hừ, người bạn này của tôi ngốc nhưng nhiều tiền, ông yên tâm đi, lát nữa sẽ đưa tiền cho ông”, Lục Hi cười nói.



“Được, vậy chúng tôi đợi”, đội trưởng Trương mặt ung dung và tự tin nói.



Ở trong tiệm tạp hóa, Vân Khả Thiên nhận điện thoại xong, mặt anh ta đầy ngơ ngác.



Qua một lúc lâu Vân Khả Thiên mới phản ứng được, anh ta nhìn Tần Lam bên cạnh và nói: “Chị Tần, anh Lục xảy ra chút chuyện, tôi phải đi ra ngoài một chuyến”.