Cự Long Thức Tỉnh

Chương 64: 64: Càn Quét Băng Đảng Diệt Trừ Cái Ác







“Là thế này, dì cũng không giấu cháu, trong hai người này có một người tên Lục Hi, lừa mất một món đồ từ tay Khả Thiên, dì hi vọng cháu có thể lấy lại giúp dì, đó là cả sinh mệnh của chú Vân đấy”.



Đầu dây bên kia trầm lặng trong chốc lát: “Có người dám lừa lấy đồ của nhà chú Vân, cũng phải nói là gan to bằng trời rồi. Vậy được, ngày mai cháu sẽ qua, lâu lắm rồi không thăm dì và chú rồi, tiện thể tới thăm hai người”.



Mục Duy Trân mỉm cười: “Quân Nhi ngoan quá, dì đợi cháu nhé, à phải rồi, cháu với Mục Thiến thế nào rồi?”





Đầu dây bên kia khá lúng túng: “Vẫn thế thôi ạ”.



“Cháu đó, đàn ông con trai phải chủ động một chút, con gái người ta dễ xấu hổ”.



“Cháu biết rồi dì Mục, ngày mai cháu tới thăm dì và chú Vân”.



Đầu dây bên kia vội vàng cúp máy.



Mục Duy Trân cúp điện thoại, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.



Dương Quân - cháu trai của chiến thần Hoa Hạ Dương Hâm.



Thời mới lập nước, Dương Hâm chỉ là một thư sinh nhu nhược nhưng chinh chiến biên cương, đa mưu túc trí, dụng binh xuất thần nhập hóa, chưa từng bại trận, lấy được danh hiệu “quân thần”.



Con trai của Dương Hâm cũng văn nhược y như ông ta, tiến vào bộ Tham mưu.



Mà cháu trai của ông ta lại có thiên phú dị bẩm, từ nhỏ đã thể hiện được tài năng xuất chúng.



Ba tuổi hắn ta đã nâng được đồ vật nặng hơn mười lăm ki-lô-gam, mười tuổi đã có thể nâng tới năm mươi ki-lô-gam.



Dương Hâm quá đỗi vui mừng, bắt đầu chú tâm bồi dưỡng.



Dần dần, Dương Quân càng lớn thì thiên phú của hắn ta ở phương diện sức mạnh cũng càng đáng kinh ngạc.



Lúc mười sáu tuổi, hắn ta đã đánh bại một lượt người trong quân đội, không có đối thủ, được đưa vào bộ đội đặc chủng Viêm Long tinh nhuệ nhất Hoa Hạ.



Vừa mới vào Viêm Long, trong một lần đọ sức cùng huấn luyện viên, hắn ta dùng ba nắm đấm đánh cho huấn luyện viên ở cảnh giới tiên thiên phải hộc máu, giành được danh hiệu “tiểu bá vương vô địch” trong quân.



Cha của Dương Quân là bạn thân của anh trai Mục Duy Trân, Mục Duy Trân cũng được coi như quan sát hắn ta trưởng thành.



Thực lực khủng khiếp của Dương Quân, Mục Duy Trân biết chứ, cũng biết hắn thích xem những trận đấu của các võ giả.



Lần này gọi Dương Quân đến, ngoài việc đề phòng ra, bà ta còn có một suy nghĩ sâu xa hơn.



Ở hai giới quân đội - chính trị, quân thần có danh tiếng rất cao, cháu trai của ông ta ở trong quân đội cũng là sự tồn tại xuất chúng.



Vả lại, nhà họ Mục vẫn luôn thúc đẩy hôn sự của Dương Quân với một cô gái trong gia tộc, Mục Duy Trân muốn nhân cơ hội này để gán ghép hai người lần nữa.



Nếu việc này thành công, nhà họ Mục và nhà họ Dương thành thông gia, vậy thì nhà họ Mục, nhà họ Dương và nhà họ Vân sẽ trở thành một cái kiềng ba chân vững chắc không gì phá nổi.