Cự Long Thức Tỉnh

Chương 880: Không phải loại dễ chọc vào.  




Ôn Thế Cung lập tức kêu lên một tiếng, bị tấn công bay đi.



Lúc này Lục Hi đứng chắp hai tay phía sau, nhìn Ôn Thế Cung bay đến chỗ không xa, ánh mắt lạnh nhạt.



Còn Lâm Tiêu cúi đầu, không thể hiện gì.





Hồi lâu sau, Ôn Thế Cung mới bò dậy.



Chỉ thấy ông ta lau vết máu nơi khóe miệng, ôm ngực nói: “Tông sư Lục, cậu muốn đối đầu với nhà họ Ôn thật ư?”



“Tôi đã nói rồi, tôi không cần giải thích bất kỳ chuyện gì với bất kỳ ai, đây chỉ cảnh cáo nho nhỏ với nhà họ Ôn các ông, thiên hạ rộng lớn, cũng không phải nhà họ Ôn có thể hoành hành, nói với gia chủ các ông, tự to cho bản thân đi”, Lục Hi lạnh lùng nói.



Ôn Thế Cung vừa nghe, ôm quyền nói: “Đã vậy thì nói nhiều cũng vô ích, tại hạ xin cáo từ”.



Nói xong, Ôn Thế Cung còn không cả chào hỏi Lâm Tiêu, cứ thế quay người bỏ đi.



Sau khi Ôn Thế Cung đi, Lâm Tiêu cau mày nói: “Cậu Lục, cứ thế mạo nhiên trở mặt với nhà họ Ôn, có phải không ổn lắm không?”



Dù sao nhà họ Ôn cũng là gia tộc tông sư lâu đời, không phải loại dễ chọc vào.



Lục Hi lại nói: “Xem ra trận chiến giữa tôi và nhà họ Ôn là việc không thể trách được, chi bằng tôi chủ động ra tay còn hơn để bọn từ từ điều tra được căn nguyên của tôi rồi âm thầm động chân động tay, cứ để cuộc chiến này đến sớm chút đi”.



Lục Hi vốn không muốn gây xung đột với nhà họ Ôn, dù sao đó cũng nhà cậu bên nhà mẹ của anh.



Nhưng sự xuất hiện của Ảnh Sát và chuyện sau này nhà họ Ôn đang âm thầm điều tra anh khiến Lục Hi thay đổi chủ ý, nếu anh muốn giữ họ Lục, kiên định với nguyên tắc của mình, bảo vệ tự tôn của mình, vậy thì không thể tránh khỏi cuộc chiến này.



Với thực lực của nhà họ Ôn, để bọn họ tiếp tục điều tra, sớm muộn gì bí mật của anh cũng sẽ không giữ được, lúc đó ai biết lại sẽ xảy ra chuyện gì.



Đã như vậy thì chi bằng mình chủ động ra tay, với uy thế sấm sét, đánh cho nhà họ Ôn nể phục, khiến bọn họ không dám nổi lên ý muốn bắt mình đổi họ quay về, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn.



Nghe thấy lời của Lục Hi, Lâm Tiêu cau mày nói: “Cậu Lục, rốt cuộc tại sao cậu lại gây ầm ĩ với nhà Ôn đến mức đó?”



Dù nói thế nào, nhà họ Ôn cũng là gia tộc lâu năm, căn cơ hùng hậu, tuy Lục Hi cao thâm khó lường, nhưng kết thù như vậy cũng không tốt, Lâm Tiêu vẫn rất lo lắng.



Lục Hi trầm mặc một lúc, rồi vẫn nói ra thân thế của mình và ân oán với nhà họ Ôn cho Lâm Tiêu.







Lâm Tiêu nghe xong, vô cùng kinh hãi, Lục Hi lại là người nhà họ Ôn.



Hơn nữa, vì chấp niệm trong lòng mà quan tâm đến cái họ của mình đến mức không tiếc gây chuyện với nhà họ Ôn, đúng là thật khiến người ta kinh sợ.



Trong lúc chấn hãi, Lâm Tiêu cũng hiểu được tâm trạng của Lục Hi.



Bố ở rể nhà họ Ôn, ông cụ nhà họ Ôn nuốt lời muốn để Lục Hi đổi thành họ Ôn, nhưng Lục Viễn Sơn không muốn, mà ôm anh bỏ đi để ông nội nuôi dưỡng trưởng thành.