Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cực Hạn Dị Biến

Chương 17: Nuốt Chửng Và Cải Tạo




Chương 17: Nuốt Chửng Và Cải Tạo

Lúc này, đứng trước sự hấp hối của hai Dị thú mạnh mẽ, trong đầu Nhật Hoàng đang âm thầm suy nghĩ về chúng. Đột nhiên, khi cảm ứng đến năng lực Thực Thần của mình, trong đầu cậu bỗng xuất hiện ý tưởng mới.

Sau đó, khóe miệng Nhật Hoàng hơi hiện một vòng cười, gương mặt có chút không đáng tin hiện ra trước mắt hai con thú, cậu ta nói: “Bây giờ, hãy để cho tôi sử dụng lợi ích từ cơ thể hai người trước, sau đó chắc chắn sẽ cứu những đứa con kia!”

Không còn cách nào khác, hai sinh vật liền đồng ý mà không hề do dự chút nào. Dù sao sức sống của chúng không còn lại bao nhiêu cả, nếu cứ ở đây mặc cả khiến cho Nhật Hoàng đổi ý, chúng sẽ khó mà c·hết một cách yên lòng được.

Ngay sau đó, Thực Thần, năng lực của Nhật Hoàng hiện ra dưới hình dạng của hai bóng cầu lơ lửng trước mặt. Theo sự điều khiển của cậu ta, một cái hướng về phía chim lửa còn một cái hướng về phía mãng xà, dần dần chúng bắt đầu nuốt chửng hai cơ thể to lớn.

Không giống như mọi lần để cải tạo chúng trở thành hai sinh vật hoàn toàn khác, lần này Thực Thần khiến cho cơ thể chúng trở thành hai khối cầu với kích cỡ to lớn hơn.

Bên trong khối cầu, theo ý nghĩ của Nhật Hoàng, đang diễn ra một quá trình thanh lọc chậm rãi.

“Thực Thần có thể phân tách và chiết lọc những thứ có ích cho mình từ cơ thể của chúng. Sau đó lại sử dụng Thực Thần giống như lần trước, để cho chúng cải tạo lại thân thể của mình, như vậy không biết sẽ mang đến lợi ích nào nữa?”

Trong lúc chờ đợi quá trình chiết lọc diễn ra, Nhật Hoàng đi về phía cái tổ trứng của chim lửa. Ánh mắt cậu đảo qua một vòng, đối với những Dị thú này thì cảm xúc của cậu cũng không có bao nhiêu cả, tuy nhiên vẫn cần phải giữ đúng lời hứa với chim lửa.

Ngay sau đó, cậu dùng Trọng Lực nâng lên hai quả trứng trong đó, bây giờ cậu ta đã đủ khả năng để nâng lên nhiều vật cùng lúc. Hai quả trứng được ném về phía khối cầu đang chiết lọc từ cơ thể chim lửa, Nhật Hoàng sẽ chỉ giữ đúng lời hứa bảo vệ một quả trứng mà thôi, sẽ không có gì ngoại lệ.



“Tiếp theo là đến tìm kiếm trong hang của mãng xà, tạm thời cứ để chúng ở đây đi!”

Sau khi xong chuyện, Nhật Hoàng đem quả trứng còn lại theo bên người mình, cũng tiện thể dùng nó để luyện tập năng lực Trọng Lực của cậu ta luôn. Cậu ta dựa theo chỉ dẫn của mãng xà, lặng lẽ di chuyển trong đường rừng và đi tới một hang đá lạnh lẽo ẩm ướt.

“Hàng này là nơi ở của nó à? Theo như nó nói thì bên trong có hai quả trứng chưa nở, cũng chỉ cần mình bảo vệ một quả là đủ với nó rồi!” Nhật Hoàng vừa nghĩ vừa bước vào bên trong.

Cảm giác ẩm ướt dưới nền đất truyền qua lòng bàn chân, dù biết là mãng xà đ·ã c·hết nhưng Nhật Hoàng vẫn luôn cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh. Hang động đi sâu vào phía bên trong không biết bao nhiêu mét, bất chợt một tia sáng xanh lam hiện lên trong mắt Nhật Hoàng.

“Những thứ này chắc hẳn là đá quý, nhắc mới nhớ xung quanh khu tổ của chim lửa kia cũng thỉnh thoảng phát hiện ra nhiều vàng nữa, có nên thu hoạch một ít không nhỉ?”

Nhật Hoàng ngước lên nhìn, nóc hang đá có gắn những viên đã phát sáng xanh, lộng lẫy vô cùng. Nhưng khi cậu ta tìm được vị trí nơi để trứng, thì da đầu đột nhiên tê dại, cảm giác lo lắng bất chợt hiện lên.

“Một quả đã nở rồi sao? Nó đã đi đâu?” Nhật Hoàng trông thấy chỉ còn một quả chưa nở, bên cạnh là vỏ trứng vừa mới vỡ ra không lâu, sót lại chút dịch nhầy bên trong.

Ánh mắt cậu ta loay hoay tìm kiếm khắp hang động, vì nghĩ là mãng xà mới sinh nên chắc sẽ không quá nguy hiểm. Nhưng có vẻ như cậu ta đã lầm!

Lúc này, tiếng kêu của mãng xà vang lên khiến Nhật Hoàng cảm giác lạnh sống lưng. Từ trên cao, một con mãng xà màu xanh lam trườn xuống với cặp mắt vàng rọi đang nhìn cậu ta.

Chiếc lưỡi của nó thè ra ngoài, hướng đến Nhật Hoàng đang đứng im bất động, nó khẽ chạm lưỡi vào phần cổ của cậu ta.



Một giọt một hôi lạnh nhỏ xuống, trong tích tắc, mãng xà con mở ra cái miệng rộng của mình hòng ngoạm lấy cổ Nhật Hoàng. Nhưng cậu ta đột ngột né được, sau đó là dùng năng lực Trọng Lực, khiến cho cơ thể mãng xà nặng trĩu rồi rơi xuống mặt đất.

Mãng xà liên tục dãy dụa để thoát ra, chiếc đuôi nó vùng vẫy liên tục khiến Nhật Hoàng cố hết sức mới cầm cự được. Bởi vì lúc này cậu vẫn còn đem theo quả trứng chim lửa bên mình, khả năng khống chế trọng lực lên mãng xà đã yếu đi vài phần.

“Mới sinh mà lại khỏe như thế, vậy mà mẹ của mày còn lo lắng là vì sao chứ?” Nhật Hoàng tức giận nhìn mãng xà con, căn bản vì cậu không biết, đối với một mãng xà mới sinh thế này sẽ là nguồn dinh dưỡng mà rất nhiều Dị thú mạnh mẽ khác nhắm tới.

Trong một khoảnh khắc lơ là, mãng xà con thoát khỏi tác động của trọng lực, sau đó lao vọt về phía Nhật Hoàng. Do không phản ứng kịp thời, rốt cuộc lại bị nó cắn trúng cánh tay phải.

Sau khi đó, cơn đau dữ dội truyền đến dây thần kinh, Nhật Hoàng vội vung tay khiến mãng xà bay ra, sau đó dùng tay còn lại bóp chặt lấy cổ tay bị cắn.

“C·hết tiệt! Đáng lẽ phải g·iết mày sớm mới đúng!” Nhật Hoàng nhìn chằm chằm mãng xà con trong giận dữ.

Cậu quyết định đặt quả trứng chim lửa xuống bên cạnh quả trứng còn lại của mãng xà. Ngay sau đó, trong khi mãng xà con chưa kịp phản ứng thì nó đã bị một luồng trọng lực nặng nề đè lên.

Mặt đất xung quanh nó lún xuống khoảng chừng đốt tay, gần như là đã nghiền nát cơ thể của nó. Trong sự đau đớn và tức giận, năng lực của Nhật Hoàng một lần nữa được thể hiện vô cùng mạnh mẽ.



Cậu nhanh chóng lao đến gần, tay trái buông ra rút chuôi sao bên hông, nhằm thẳng vào mãng xà con, chém xuống một chát, chặt phay đi cái đầu của nó.

Cuối cùng, cơ thể mãng xà con giãy dụa một lúc rồi mới im bặt hẳn đi, còn đầu của nó thì đã bị hất văng lên vách đá gần đó.

“Hộc, hộc…Kiểu này là bị dính độc rồi, chắc chỉ có thể trở về đợi cải tạo thì mới loại độc ra được thôi! Đáng c·hết!” Nhật Hoàng cảm thấy có chút choáng váng, cũng may do mãng xà con mới sinh nên độc của nó còn chưa quá mạnh dẫn đến t·ử v·ong ngay lập tức.

Sau khi nhặt lại cơ thể mãng xà con, cậu ta đem theo hai quả trứng quay trở lại địa bàn của chim lửa và chờ đợi quá trình chiết lọc ở đó.

Thời gian trôi qua một ngày, cho đến lúc bình minh của ngày thứ ba, Nhật Hoàng đang nằm mê man đột nhiên tỉnh dậy, sau đó ánh mắt có sự phấn khích nhìn về phía hai khối cầu trước mặt mình.

Lúc này gương mặt của cậu đã nhợt nhạt đi nhiều, đôi môi trắng bệch cùng với nước da xanh rờn vì bị trúng độc chưa trị khỏi. Cũng may, nhờ có lần cải tạo cơ thể đầu tiên khi bộc phát năng lực tại hang của Thạch Nhân khi đó mà cơ thể cậu có thể duy trì được sức sống đến bây giờ.

Nhật Hoàng nhanh chóng lại gần hai khối cầu đó, ý thức cho cậu biết rằng quá trình chiết lọc đã thành công, và giờ là lúc để bắt đầu quá trình cải tạo chính mình thêm một lần nữa.

Năng lực Thực Thần, một loại năng lực giúp cậu ta có thể nuốt chửng và cải tạo lại bất cứ thứ gì nhưng nó không chỉ dừng ở đó. Quá trình cải tạo bắt đầu từ phân tách, chiết lọc rồi lại dung hợp là ba bước cơ bản, cũng là lý do tại sao Nhật Hoàng có thể chiết lọc ra những thứ tốt nhất từ trên người của chim lửa và mãng xà kia.

Sau cùng, một bước nữa để hoàn thành cải tạo chính là dung hợp chúng lại với bản thân mình, là bước quan trọng và cũng là cuộc thử nghiệm của Nhật Hoàng về khả năng của mình.

Cậu thu hồi lại Thực Thần và khiến nó bao bọc lấy bản thân cậu. Thực Thần có hai nửa một Hắc một Bạch, biểu tượng cho hai loại thuộc tính khác nhau là quang và ám. Mà thuộc tính này là thứ sẽ xuất hiện trong vật cải tạo môi khi hoàn thành xong quá trình.

Nhưng khi cải tạo chính mình, Nhật Hoàng sử dụng đồng thời cả Hắc và Bạch khiến cho thuộc tính đó bị triệt tiêu đi, cuối cùng cơ thể của cậu sẽ không xuất hiện đặc tính của hai loại thuộc tính đó được, tất nhiên cũng đều nằm trong dự tính.

“Nếu như chỉ dùng một trong hai cái thì rất có thể sẽ mất cân bằng và khó kiểm soát. Những vật khác thì không sao vì nó đ·ã c·hết hoặc không ảnh hưởng đến mình nhưng nếu là bản thân thì sẽ có nguy hiểm lớn!”

Hai khối cầu hòa làm một và rồi nuốt lấy cơ thể Nhật Hoàng vào bên trong đó, Khi chìm trong hai loại năng lượng được chiết lọc, Nhật Hoàng đột nhiên cảm giác thư giãn vô cùng, sau đó cậu bắt đầu th·iếp đi giống như lần trước, để mặc cho quá trình cải tạo diễn ra tự nhiên nhất.