Cực Phẩm Chiến Long

Chương 385: Sau đó cứ như vậy




Ở thôn Thanh Sơn, ngay từ lúc nhỏ Lý Quân đã rất khác biệt. Bình thường những đứa bé rất hay bị những đứa nhóc khác lớn hơn ức hiếp. Lý Quân cũng vậy, nhưng anh lại không bao giờ chịu thua. Mặc dù Lý Quân sẽ khóc nhưng mỗi lần anh đều nhịn đau đứng dậy, liên tục xông lên đánh lại dám nhóc lớn hơn kia.

Sau đó cứ như vậy, đám nhóc ở thôn Thanh Sơn không còn ai dám trêu chọc anh nữa.

Lúc học tiểu học, Lý Quân đã thể hiện được học lực siêu phàm so với bạn bè cùng tuổi, trở thành con ngoan trò giỏi trong mắt giáo viên.

Sau đó lên cấp hai, cấp ba, khi đó vóc dáng Lý Quân không cao, bề ngoài không hề ưa nhìn, nhưng trên phương diện học tập thì anh luôn chiếm hạng nhất!

Mà lúc học trung học, Đổng Bác Thư bởi vì bề ngoài đẹp trai giống như Rukawa Kaede trong bộ truyện tranh Cao thủ bóng rổ, trùng hợp là hắn cũng chơi bóng rổ rất tốt nên đã trở thành bạch mã hoàng tử trong mộng của rất nhiều nữ sinh!

Về sau, Lý Quân thi đậu đại học danh tiếng, trở thành ngôi sao sáng chói nhất trong thôn.

Mà Quách Đan lúc đó đã chọn Đổng Bác Thư, có đôi khi cô ta cũng sẽ nghĩ, nếu như lựa chọn Lý Quân thì cuộc sống của cô ta có tốt hơn hay không?!

Mãi đến khi tin tức Lý Quân vào tù truyền đến, Quách Đan mới hoàn toàn hết hy vọng với Lý Quân.

Tự ti khiêm tốn, ở trước mặt cô ta sẽ luôn mặc cảm, đây là ấn tượng đầu tiên của Quách Đan khi gặp lại Lý Quân.

Cô ta cho rằng lần vào tù kia đã phá huỷ cả tương lai của Lý Quân, nhưng không ngờ anh lại vả mặt mọi người bằng con xe hơi xa xỉ như thế kia!

Xe của Đổng Bác Thư trị giá năm mươi vạn, đối với đám người trẻ tuổi từ thôn Thanh Sơn thì đã là xe sang trọng.

Mà lúc này, xuất hiện ở trước mặt mọi người là một chiếc Rolls-Royce có giá trị dư sức mua hơn mười chiếc Mercedes-Benz, còn bàng hoàng hơn khi Lương Dũng tay cầm ô, cung kính che mưa cho Lý Quân, làm cho cả đám người đều chấn động.

Đây tuyệt đối là một câu chuyện khiến ai nấy cảm thấy hoang đường.

Lý Quân vừa mới ra tù, làm sao có địa vị và thành tựu như bây giờ?

Những người vừa rồi mỉa mai anh giống như vừa bị tát mạnh, mặt đỏ bùng, chỉ muốn kiếm cái lỗ để chui vào.

Lý Quân mỉm cười vẫy tay với bọn họ. “Tôi về Sở Châu trước, sau này có cơ hội gặp lại.”

Nói xong, trên người Lý Quân như được bao phủ hào quang, ở trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, ngồi vào ghế sau của Rolls Royce.

“Chú! Cô! Chúng ta mau về thôi!”

Lý Quân gọi vợ chồng Bạch Kính Đình còn đứng ở nơi đó.

“Được rồi.”

Lúc Lý Mộng Vân đi ngang qua Quách Đan, bà nhịn không được nói: "Quân nhi nhà tôi hiện tại có tiền đồ hơn mấy người nghĩ đấy, tập đoàn Quân Lâm ở Sở Châu

là của nó, giá trị con người mấy trăm tỷ đấy!”

Đúng lúc này, một tia chớp lóe lên chiếu rọi trên mặt Quách Đan, ai cũng nhìn rõ mặt cô ta tái nhợt.

Cả Rolls-Royce và BMW năm series đều biến mất trong màn mưa.

Một đám thanh niên thôn Thanh Sơn đứng ở cửa khách sạn, giống như đang nằm mơ.

Cô gái ăn mặc thời thượng lấy điện thoại di động ra tìm kiếm một chút, nhất thời há to miệng.

Cô đưa điện thoại cho bạn trai bên cạnh, rất nhanh mọi người lại ồn ào bàn tán.

"Đúng là Lý Quân, chủ của tập đoàn Quân Lâm, người giàu nhất Sở Châu, giá trị con người hơn hai ngàn tỷ..."

“Trời ạ! Anh ta làm như thế nào?” “Tôi cho rằng Đổng Bác Thư đã lợi hại lắm rồi nhưng so với Lý Quân, hình như không cùng đẳng cấp đâu." Một bạn học uống say không biết giữ mồm giữ miệng

nói.

Lời này của hắn làm cho sắc mặt Đổng Bác Thư và Quách Đan đồng thời trở nên khó coi.

Trên đường về Sở Châu, Lý Quân đột nhiên có cảm giác bất an. Không bao lâu, điện thoại di động của Lương Dũng vang lên.