Cực Phẩm Chiến Long

Chương 386: Lý Quân vội vàng đạp cửa




Ô tô dừng lại ở bãi đỗ xe tạm thời ven đường.

Sau khi nhận điện thoại, sắc mặt Lương Dũng trở nên khó coi.

“Thiếu gia, đã xảy ra chuyện, trụ sở công ty Dược Vương đột nhiên bốc cháy, nguyên nhân cháy còn chưa rõ, có rất nhiều người đang bị nhốt trong trụ sở!”

Trong lòng Lý Quân căng thẳng, anh nhớ tới lời Tống Chân nói lúc trước. Chẳng lẽ là thế lực kia xuống tay với nhà họ Tống?

"Lần trước tôi nói ông đi tra kẻ thù của nhà họ Tống, kết quả thế nào?”

Lương Dũng lắc đầu nói: "Thời gian quá ngắn, tôi vẫn chưa nắm được tin tức!” Lý Quân thở dài một hơi.

“Sợ là quá muộn rồi!”

Lý Quân thử gọi điện thoại cho Tống Chân, đầu dây bên kia chỉ truyền đến tiếng máy bận.

“Mau, chuyển hướng đi, đến nhà họ Tống, công ty Dược Vương xảy ra chuyện, có thể nhà họ Tống cũng xảy ra chuyện rồi!”

“Vâng!”

Lương Dũng lập tức điều chỉnh hướng xe chạy.

Lý Quân gọi điện thoại cho Bạch Kính Đình, bảo bọn họ về Sở Châu trước. Hai tiếng sau.

Trang viên nhà họ Tống.

Vừa mới xuống xe, Lý Quân đã nhìn thấy mấy thi thể đang nằm la liệt trong vũng máu ở ngay cổng lớn.

Lý Quân vội vàng đạp cửa đi vào trong.

Bên trong vô cùng tĩnh mịch, không có một tiếng động, còn kèm theo mùi máu tanh nồng nặc.

Trên đường Lý Quân đi vào chỗ sâu nhất trong trang viên, khắp nơi đều là thi thể.

Mà trong biệt thự lớn ở sâu trong trang viên, tất cả cửa sổ thủy tinh đều đã vỡ vụn.

Rất nhiều thi thể nằm úp sấp trên cửa sổ.

Đập vào mắt Lý Quân là một mảnh hỗn độn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt Lý Quân dần đỏ lên.

Hít sâu một hơi, Lý Quân đi vào trong biệt thự lớn.

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung..

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Khắp nơi đều là dấu vết máu tươi, Lý Quân còn nhìn thấy thi thể của bé gái chỉ vừa mới bảy tám tuổi, mắt bé trừng rất to, đồng tử đã tan rã, còn có vài thi thể của mấy ông bà lão, nhìn qua rất thảm thiết!

Lý Quân ở trong phòng tìm một vòng, không thấy thi thể Tống Chân.

Đồ đạc trong phòng đều bị lục lọi, hẳn là kẻ giết người tàn ác đang tìm thứ gì đó.

Lương Dũng đi bên cạnh cũng trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt ông loé lên sự không đành lòng, ông cúi đầu nói: "Thiếu gia, là lỗi của tôi, không thể kịp thời điều tra được kẻ thù của nhà họ Tống... khiến cho cả gia tộc bọn họ gặp nạn!”

Lý Quân xua tay, ý bảo ông không cần tự trách.

Lương Dũng có lợi hại hơn nữa mà nhà họ Tống lại không ở Sở Châu, làm sao tin tức có thể dễ dàng điều tra được!

“Là do tôi coi thường thế lực này, ông lập tức điều động tất cả lực lượng nhanh chóng tìm cho được Tống Chân!”

Lý Quân trầm giọng nói. “Vâng, tôi đi ngay!”

Lý Quân thử gọi điện thoại cho Tống Chân lần nữa, làm cho anh kinh hãi là cuộc gọi này lại có người nghe máy!

"Tôi đang ở nhà kho ở ngoại ô phía Bắc..." Trong điện thoại truyền đến giọng nói sợ hãi của Tống Chân.

Nhưng Lý Quân chưa kịp nói chuyện với cô thì đầu dây bên kia đã truyền đến một tiếng nổ vang, cùng với tiếng thét chói tai của Tống Chân.

Ngay sau đó điện thoại bị cúp.

Lý Quân thử gọi lại, lần này lại báo máy bận!

“Lương Dũng, xem cho tôi nhà kho ở phía Bắc là chỗ nào?!” Lý Quân quát lớn.

Sát khí ngập trời mãnh liệt dâng trào trong mắt Lý Quân.

Anh biết, tình huống hiện tại của Tống Chân rất nguy hiểm.