Cực Phẩm Chiến Long

Chương 420: Cậu chắc chắn chứ?





Mặc dù Tam trưởng lão về dưới trướng Đại trưởng lão, nhưng địa vị của ông ta trong Chiến Long Điện vẫn rất cao. Vậy mà giờ, trước mặt mọi người, Lý Quân lại mảng ông ta là rác rưởi.

Ngay khi lời nói của Lý Quân vừa dứt, cả sảnh lớn chìm vào im lặng.

Mọi người như bị sét đánh ngang tai, há hốc miệng.

Đây quả thực là quá sức ngông cuồng, ngang ngược vô cùng.

Nhiều người dè dặt nhìn về phía Tam trưởng lão.

Đúng như dự đoán, mặt Tam trưởng lão đen như than, người run lên băn bật. Ông ta đột ngột đứng dậy chỉ tay vào Lý Quân gầm lên: "Thằng nhãi Lý Quân, tôi với cậu không đội trời chung, hôm nay tôi nhất định phải dạy dỗ cậu một bài học”

"Tam trưởng lão, ông đường đường là Tam trưởng lão của Chiến Long Điện, vậy mà lại cam tâm làm tay sai cho Đại trưởng lão. Khi xưa, lão đầu đối với ông cũng có ơn dẫn dắt, nhưng ông không nghĩ đến việc báo đáp, ngược lại còn ăn cây táo rào cây sung, lấy oán trả ơn. Nói ông là rác rưởi là nhẹ đấy, tôi thấy ông còn chẳng bằng rác rưởi."

Lý Quân cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.

Lúc này, anh đứng đó, đối mặt với đám người hung hãn, chẳng khác nào một con sói đơn độc.

Giọng điệu của anh sắc bén, hành động vô cùng bá đạo, ngay cả những người đối địch với Lý Quân cũng không khỏi thán phục, quả là khí phách hiên ngang.

"Tám vị đường chủ, các anh còn chờ gì nữa? Cùng ra tay đi, đều là rác rưởi mà thôi, đừng lãng phí thời gian của tôi."

Nói xong, Lý Quân bước lên một bước, vung tay, trực tiếp tóm lấy Đường chủ Kinh Chập.

Mặt Đường chủ Kinh Chập biến sắc, giơ tay lên cản lại.

Ngay sau đó, chỉ nghe một tiếng “ầm”, bàn tay của Lý Quân đã in vào ngực gã

Kinh Chập đường chủ trực tiếp phun ra máu, văng ra ngoài mấy mét.

Chí một chiêu, chỉ một chiêu duy nhất, Đường chủ Kinh Chập thậm chí không có thời gian để phản ứng đã bị đánh bại

Nếu như trước đây Lý Quân đánh trọng thương Phần Thiên Dã có yếu tố đánh úp bất ngờ, thì giờ đây Đường chủ Kinh Chập đã có chuẩn bị trước nhưng vẫn bị đánh bại chỉ trong một chiêu.

"Tê!"

Trong sảnh lớn, các vị Đường chủ và người quản lý khu vực, tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh, hoảng hốt nhìn Lý Quân đang đứng giữa sảnh lớn.

Vài vị trưởng lão cũng ngây người, cảm thấy khó tin.

Tam trưởng lão siết chặt nằm đấm, trong mắt hiện lên vẻ kiêng dè.

Nói thật, việc dễ dàng đánh trọng thương Đường chủ Kinh Chập như vậy, ông ta cũng không làm được.

"Thế nào Tam trưởng lão, so với tôi, ông có thấy mình rất rác rưởi hay không?”

Lý Quân khinh miệt hỏi, sau đó lớn tiếng nói: "Còn lại những người khác đâu? Chết đâu cả rồi? Bây giờ thì làm rùa đen rút đầu?!”

Khiêu khích, khiêu khích vô cùng kiêu ngạo!

Lý Quân nói như vậy thì bảy vị Đường chủ còn lại dù không muốn ra tay cũng không được.

Hơn nữa điều này cũng đủ để nói rõ, Lý Quân không hề để bất cứ ai của phe Đại trưởng lão vào mắt.

“Thiếu chủ, tôi đánh với cậu!"

Ngay sau đó, bảy bóng người lần lượt lao ra, cùng nhau tấn công Lý Quân.

Mặc dù Lý Quân có thể đánh bại Đường chủ Kinh Chập chỉ trong một chiêu, nhưng điều đó không có nghĩa là Lý Quân có thể một chọi bảy với các cao thủ cảnh giới Tông Sư!

Bảy vị đường chủ còn lại lần lượt là Đường chủ Thanh Minh, Đường chủ Cốc Vũ, Đường chủ Hạ Chí, Đường chủ Bạch Lộ, Đường chủ Thu Phân, Đường chủ Đại Hàn và Đường chủ Tiểu Hàn.

Trong bảy người, Đường chủ Thanh Minh là người có thực lực cao nhất, còn Đường chủ Thu Phân lại mang trong người sát ý nồng nặc nhất.

Bảy vị Đường chủ hóa thành bảy lưỡng tàn ảnh, nhanh chóng bao vây Lý Quân.

Quyền thế cuồng bạo, tiếng gió rít vang.

Hơn nữa, bảy người phối hợp vô cùng ăn ý, cùng ra tay, gần như phong tỏa mọi đường lui của Lý Quân.

Lý Quân đứng giữa sảnh lớn, không hề có động tác gì.

Khi đòn tấn công của bảy người hoàn toàn bao phủ lấy anh, một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra.

Đường chủ Thanh Minh xông lên đầu tiên, trong nháy mắt bị đánh trúng bụng dưới, thân hình cong như con tôm bay ngược ra sau.

Tiếp theo, Đường chủ Cốc Vũ, Đường chủ Hạ Chí, Đường chủ Thu Phân...

Bang bang bang bang...

Từ bốn phương tám hướng, mấy bóng người liên tục bị đấm bay ngược ra ngoài, có người nện ở trên vách tường, có kẻ văng vào trong đám người, còn có một người bị treo trên xà nhà, toàn bộ đều bị đánh bay.

Chí trong chớp mất, mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì trận chiến đã kết thúc.

"Làm sao có thể? Đó là bảy cao thủ cảnh giới Tông Sư”

ròng mắt Tam trưởng lão suýt rớt ra ngoài, hô hấp trở nên đồn dập.

Ông ta đã biết được sự hung hãn của Lý Quân, trước đó Lý Quân chỉ với một chiêu đã đánh trọng thương Đường chủ Kinh Chập, khiến ông ta cảm thấy khó tin, mà bây giờ Lý Quân lại trong chớp mắt đánh bay bảy vị Tông Sư, càng khiến ông ta không dám tin vào mắt mình hơn nữa

Là Tam trưởng lão của Chiến Long Điện, ông ta đang ở cảnh giới Tông Sư Hậu Kỳ, chỉ còn cách Đại Tông Sư một bước.

Nhưng cho dù vậy, nếu ông ta đối mặt với bảy vị tông sư, muốn chiến thẳng gần như không thể.

Ông ta không thể hiểu nổi, Lý Quân ở độ tuổi này làm sao có thể sở hữu thực lực như vậy, chẳng lẽ là có bí kíp tuyệt mật gì đó?

Không chỉ có ông ta, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão, Thất trưởng lão, Bát trưởng lão, cũng đều ngây người.

Dù là Cửu trưởng lão đã từng chứng kiến sự khủng khiếp của Lý Quân, nhưng giờ phút này cũng nghĩ ngờ bản thân mình xuất hiện ảo giác.

Tuy nhiên, Lý Quân ở trung tâm sảnh lớn vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt, như thế đánh bại bảy vị Tông Sư chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể.

Ánh mắt anh lướt qua đám người đang có mặt, cất tiếng nói: "Còn ai nữa? Cùng lên đi”

Lý Quân đã nghe Lương Dũng giới thiệu, ngoài phe Đại trưởng lão, những vị trưởng lão khác cũng chuẩn bị liên thủ lại đối phó với anh. Hôm nay anh sẽ dẹp loạn một lần luôn.

Mấy vị trưởng lão có mặt mãi mới hoàn hồn. Dù là Tam trưởng lão hay những vị trưởng lão khác, đều nhận thức được tình hình nghiêm trọng hơn bọn họ nghĩ rất nhiều.

Họ không biết thực lực của Lý Quân còn có thể khủng bố đến mức nào nữa nhưng có một điều họ rất rõ ràng, hôm nay tuyệt đối không thể để Lý Quân sống. Lý Quân mà sống, họ sẽ phải chết.

Cho dù Lý Quân có rộng lượng đến mấy, sau khi anh kế thừa vị trí Điện chủ, cũng không thể nương tay với mấy kẻ phản bội như bọn họ.

Nghĩ đến đây, Tam trưởng lão không khỏi nhìn sang Ngũ trưởng lão bên cạnh:

"Lão Ngũ, kết quả ngày hôm nay liên quan đến tính mạng của chúng ta, mấy ông tuyệt đối không thể đứng nhìn. Lý Quân có thể đánh bại tám vị tông sư, nhất định đã dốc hết sức của cậu ta, nhưng sức người có hạn, loại công kích như vậy chắc không sứ dụng được mấy lần đâu!"

Nghe Tam trưởng lão nói, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão và những người khác trong mắt đều lộ ra vẻ hung tợn, như thể đã hạ quyết tâm.

"Lý Quân, cậu đã ngông cuồng như vậy thì mấy vị Đường chủ bên tôi cũng muốn lên đấu với cậu một trận đây!" Ngũ trưởng lão lên tiếng.

Bên tôi cũng có vài người muốn thử sức với thiếu chủ."

"...."

Lục trưởng lão, Thất trưởng lão lần lượt lên tiếng.

Rõ ràng những người này muốn dùng chiến thuật lần lượt lên sàn chiến đấu để đổi phó với Lý Quân, nhâm tiêu hao sức lực của anh cho đến khi anh kiệt sức mà chết.

“Được!”

"Tuy nhiên, trước lời khiêu chiến của cả đám người, Lý Quân chỉ ung dung gật đầu, không hề lo lắng.

“Đánh từng đợt một phiền phức lắm, chỉ bằng để người của mấy ông cùng ra tay đi, bao nhiêu người tôi cũng tiếp hết”

Bên cạnh, sắc mặt Cửu trưởng lão và Lương Dũng đều thay đối.

Lương Dũng khuyên can: “Thiếu gia hãy suy nghĩ kỹ!"

Còn có một số người trung lập hoặc thân cận với Lý Quân cũng lo lẳng cho anh.

“Lý Quân này quá liều lĩnh.”

Ngay cả Tam trưởng lão và những người khác cũng không thể tin nổi.

Ngũ trưởng lão không nhịn được hỏi: “Lý Quân, cậu chắc chắn chứ?"

“Chỉ là một đám rác rưởi mà thôi, dẫm chết một con kiến hay dẫm chết một trăm con kiến thì có gì khác nhau?"