Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!

Chương 62: Điền Văn Nam Phụ Muốn Làm Người Qua Đường (1)




Ngữ Kỳ lúc này đã trở về không gian của hệ thống, cô thở dài một hơi hít thở thật sâu rồi nói


[Hiện thông tin đi.]


Hệ thống xuất hiện rồi cho xuất hiện bảng thông tin


Giới Tính: Nữ (Mặc Định)


Tên: Ngữ Kỳ


Tuổi: 20


Trí Lực: 48 ( Max 100 Điểm)


Tướng Mạo: 69 ( Max 100 Điểm)


Thể Lực: 64 (Max 100 Điểm)


Kỹ Năng: Không


Năng Khiếu: Khiêu vũ trung cấp, ca hát sơ cấp


Thuộc tính: nụ cười của hồ ly, khí chất của quý tộc, uyển chuyển như gió, chấp niệm của quân chủ


Tinh Thần: 4 ( Max 100 Điểm)


Mị Lực: 16 (Max 100 Điểm)


Tích Phân: 19750


Ngữ Kỳ nhìn cảm thấy khá ngạc nhiên, giá trị thể lực, trí lực, tinh thần và mị lực đều tăng lên, tích phân dù bị trừ nhưng vẫn tăng lên đáng kể, quả là nhân đôi có khác. Cô gật gù cảm thấy khá hài lòng


[Ký chủ muốn nghỉ ngơi hay tiếp tục nhiệm vụ? Tôi khuyên ký chủ nên nghỉ ngơi một chút] Dù nó muốn nhìn biểu hiện của Ngữ Kỳ chứ không hề có ý khuyên thật


[Không cần, tiếp tục đi.] Ngữ Kỳ lắc đầu mặt không biểu cảm.


Hệ thống cảm thấy nếu mình có lông mày sẽ kịch liệt nhíu lại, nhưng nó không nói gì cả, nó vẫn cần xem xét cô khác thường ở đâu.


Ngữ Kỳ thấy hệ thống vẫn chưa truyền tống mình đi tính hỏi thì cảm thấy đầu choáng rồi cảm giác mình bị quăng.


Con mẹ nó, hệ thống này cũng quá bạo lực đi toàn biến cô thành đóm sáng nhỏ rồi quăng, ta muốn đổi hệ thống!


Cô cảm thấy đầu óc vô cùng choáng váng và khó thở, bừng tỉnh mắt thấy xung quanh mình toàn nước thì ngoi đầu dậy nhìn xung quanh.


Là phòng tắm vô cùng rộng rãi và sang trọng, hoá ra nguyên chủ ngâm cả người vào trong bồn tắm, cô liếc qua người chuẩn bị tiếp thu nhiệm vụ thì cứng đờ. Mắt lại di xuống ngực...


Hai tay run run đưa tay chạm vào bờ ngực bằng phẳng... rồi lại chạm xuống dưới, khuôn mặt cô tái mét lại rồi lại chạm lên trên.


"Hả? Gì... đây... Ngực... Ng...ự...c..." Ngữ Kỳ lần đầu tiên trong đời cảm thấy bối rối...


[A... Hình như nhầm nữa rồi...] Hệ thống trả lời theo kiểu hôm nay ăn gì vô cùng thản nhiên...


[Mi nói là giới tính nữ của ta mặc định!!!] Ngữ Kỳ phản bác


[Tôi cho ký chủ mượn sức mạnh, thực sự rất yếu đuối nha~ aiza cả người xương cốt chỗ nào cũng đau, thế nên mới nhầm lần] Hệ thống tỏ ra suy yếu


[Mi không có xương!!!]


[Bây giờ có rồi đó] Hệ thống đáp theo kiểu tôi vô tội.


"Aaaaaaaaaaaaaaaa" Ngữ Kỳ hét ầm lên! Bộ ngực cup D của cô!!!! Cô muốn đổi hệ thống! Đổi-hệ-thống!!!!


Hệ thống ngoáy tai cười cợt, đòi đổi ông đây? Không có cửa.


Sau một hồi mất tự chủ hét toáng lên, Ngữ Kỳ bắt buộc bản thân phải bình tĩnh hít thở.


"Bình tĩnh, chỉ là một cái vòi và hai quả bóng... Bình tĩnh... Không ngực cúp D cũng không sao..."


Sau khi tự trấn an bản thân như vậy cô bắt đầu nhắm mắt nằm trong bồn tắm tiếp nhận cốt truyện.


Lần này cô xuyên vào nguyên chủ tên Ngữ Kỳ Tiêu Du, trong cốt truyện nguyên chủ là nam phụ của bộ Ngoảnh Lại Đi Anh Yêu Em, lần này là tiểu thuyết ngôn tình vô cùng điền văn mà lại không kém phần cẩu huyết của nam chính và nữ chính. Nam chính là nam thần của trường đại học Q hoàn hảo mọi mặt mọi nữ sinh đều muốn được nam thần liếc nhìn, nữ chính là nữ thần của trường đại học Q cũng đều hoàn hảo mọi mặt mọi nam sinh đèu muốn được nữ thần liếc nhìn. Họ vốn là xứng đôi vừa lứa cũng thích nhau từ lâu nhưng chưa ai dám ngỏ lời ai, trải qua từng chút ngọt ngào rồi tỏ tình và hiểu lầm rồi làm hoà êm đềm tới khi kết hôn sinh con, đây là một bộ ngọt sủng đáng lẽ ra chẳng có gì đặc biệt nhưng nguyên chủ luôn luôn thầm thích bạn thanh mai trqúc mã của mình là nữ phụ. Nữ phụ thì trong lòng chỉ có nam chính, bỏ mặc nam phụ trước trời mưa vì nam chính vô tình ngã trẹo chân, khóc lóc với nam phụ tỏ tình không thành công với nam chính rồi đòi làm người yêu của nam phụ, khi là người yêu thì liên tục bỏ rơi tổn thương nam phụ. Còn vì một câu nói em có rảnh không của nam chính mà bỏ rơi nam phụ khi đang hẹn hò kỉ niệm 1 năm thành người yêu. Rồi chia tay với nam phụ chỉ vì câu nói hay mình quen thử đi của nam chính khi hiểu lầm nữ chính. Nguyên chủ vô cùng đau lòng nhưng được nữ chính an ủi và dần cũng chuyển sang thích nữ chính, nhưng nữ chính lại chỉ coi nguyên chủ như bạn bè tốt, nguyên chủ cũng chấp nhận điều đó vì cảm thấy mình không xứng đôi vừa lứa với nữ chính, nữ chính vẫn luôn đau lòng khi nam chính tỏ ra ân ân ái ái với nữ phụ và bên cạnh nguyên chủ. Nguyên chủ cũng không cầu gì hơn, cảm thấy bản thân đã đủ hạnh phúc vì làm bạn nữ chính, rồi cảm giác hạnh phúc đó chẳng được bao lâu, cho đến khi cả hai cùng tan học về thì nam chủ cùng nữ phụ cãi nhau có chút xô xát khi nói chuyện về nữ chính, nữ phụ hất tay nam chính làm nam chính bị mất thăng bằng ngã về phía trước đúng lúc có xe tải đi qua, nữ chính ngay lập tức xông lên ôm chặt nam chính bảo vệ. Nhưng nguyên chủ nào muốn người mình thương cứ vậy mà chết trước mắt, liền xông lên lấy đà kéo cả hai còn mình quay về phía xe tải bị cán chết. Nữ chính đã khóc đến mức nhập viện bốn năm lần và từ vụ đó nam chính với nữ chính quay lại với nhau, còn nữ phụ chỉ rơi vài giọt nước mắt rồi vẫn tiếp tục hành trình theo đuổi nam chính, cho tới khi già nữ chính vẫn chưa từng quên hàng năm tới mộ của nguyên chủ, còn nữ phụ chỉ tới thăm đúng giỗ đầu của nguyên chủ. Nguyện vọng của nguyên chủ là chỉ làm bạn không nhận lời yêu nữ phụ, làm bạn tốt của nữ chính và bảo vệ nữ chính. Trải qua một cuộc sống bình yên có con cái vợ con hạnh phúc không muốn làm cha và bà nội thất vọng


"Con mẹ nó Ngữ Kỳ Tiêu Du? Từ tên chính đổi thành họ hả? Làm ăn có trách nhiệm không vậy? Bà đây nhất định phải khiếu nại hệ thống làm ăn thất đức này!!! Còn nữa liền như vậy cán chết sao? Lãng xẹt như vậy sao????"


Reng~!


Ngữ Kỳ nghe tiếng di động kêu liền nhếch khoé môi...