Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!

Chương 63: Điền Văn Nam Phụ Muốn Làm Người Qua Đường (2)




Ngữ Kỳ không có ý nhận điện thoại vì cô biết đây là cuộc gọi của nữ phụ kia đi.


Cô sau khi tiếp thu cốt truyện mới thở dài... Nhắc mới nhớ gia đình của nguyên chủ vốn không thuộc dạng nghèo nàn gì cả là tầng lớp thượng lưu, nhưng từ nhỏ nguyên chủ đã thiếu tình thương của mẹ chỉ có bà nội và cha, thế nên tính cách cũng rất trầm và nội tâm, bà nội và cha của nguyên chủ cả hai đều rất yêu thương nguyên chủ và mong muốn nguyên chủ sau này lấy vợ có con. Nhưng sau cái chết của nguyên chủ, bà nội shock liền đi gặp nguyên chủ ngay sau đám tang còn cha nguyên chủ suy sút sau vài năm liền cũng đi theo. Cuối cùng không có ai thừa kế tài sản bị họ hàng xâu xé sạch sẽ.


Cô thở dài một hơi đứng dậy khỏi bồn tắm đã lạnh ngắt, dùng khăn khẽ cuốn tạm vào vùng eo bước ra khỏi phòng tắm đứng trước gương nhìn mái tóc bù xù trước mặt, cô vuốt lên nhìn huýt sáo.


Khuôn mặt trước gương là khuôn mặt có vẻ đẹp vô cùng phi giới tính, da trắng mi cong nét thanh tú trong thanh tú có nam tính, trong nam tính có thanh tú. Chỉ tiếc mái tóc lúc nào cũng rũ xuống che đi mắt thôi nha, cô nhìn người nguyên chủ cũng không phải thuộc dạng gầy gò. Dù không cơ bắp cuồn cuộn nhưng cũng có múi và săn chắc.


"Thế này mà biết chăm chút có khi khuôn mặt nam phụ này còn vượt qua nam chính" Ngữ Kỳ vỗ vỗ lên khuôn mặt.


Reng~


Di động lại reo lên, cô hơi nhíu mày nhìn di động một chút rồi mới nhấn nút bắt máy.


"Alo?" Giọng nguyên chủ bình thường nghe rất trầm và bình tĩnh nhưng lúc này lại nghe có cảm giác quyến rũ hơn.


"... À.. Tiêu Du? Anh làm gì mà không nghe máy của em?" Giao Hinh khó hiểu, bình thường Tiêu Du sẽ không để chuông của cô quá năm giây, bây giờ cô gọi đến mấy cuộc anh mới bắt máy.


Ngữ Kỳ nhìn di động thấy tên Giao Hinh rồi lại mới trả lời "Em gọi điện cho anh chỉ để nói cái này?" Nữ phụ này lại tính nhờ vả nguyên chủ cái gì sao?


"A! Em suýt quên mất, anh nói xem em có nên tỏ tình với anh Thiên Mạc không? Em có cảm giác anh ấy cũng có tình cảm với em a~" Giao Hinh chợt nhớ ra chủ đề chính.


Ngữ Kỳ cười nhạt, nữ phụ này chắc hẳn biết nguyên chủ thích bản thân, thế nhưng vẫn hỏi nguyên chủ vấn đề này. Làm cô trong lòng có chút khinh thường


"Tuỳ em, anh không có ý kiến." Theo cốt truyện nguyên chủ hết lòng khuyên Giao Hinh không nên tỏ tình, vậy mà nữ phụ lại cảm thấy nguyên chủ là muốn chặn tình cảm của mình với nam thần trong lòng, cứ vậy mà cãi nhau. Cô mới điên mà cản nữ phụ.


"Hứ, anh nói vậy thì thà em nói chuyện với đầu gối còn hơn!" Giao Hinh bĩu môi giọng giận dỗi


"Vậy em nói chuyện với đầu gối đi, anh hôm nay rất mệt đừng gọi cho anh nữa." Rồi cô trực tiếp cúp máy tắt nguồn.


Giao Hinh đơ người nghe tiếng tút tút bên tai nhìn di động rồi bấm gọi lại thì đã thuê bao, cắn cắn môi gọi lại mấy cuộc đều như cũ, cô tức giận dậm dậm chân rồi nói


"Tiêu Du đáng ghét! Không thèm để ý anh nữa! Em tự đi tỏ tình với nam thần!"


Ngữ Kỳ bên này sấy xong tóc rồi trực tiếp ngã xuống nghĩ, bây giờ cô đang ở riêng chỉ có vài cô giúp việc còn lại cha và bà nội đều không ở gần, có lẽ cô sẽ để hôm nào đó đi thăm họ. Muốn hoàn thành nhiệm vụ lần này cần thời gian hơn quá trình, ngáp một cái rồi cô chìm vào giấc ngủ.


.


----Ta là giải phân cách----


.


Ngày hôm sau khi cô tỉnh dậy mở máy lên thì thấy một đống tin nhắn hờn dỗi của Giao Hinh, cô lười trả lời chỉ đọc lướt qua rồi dậy chuẩn bị đồ để đi học.


Cô nhìn qua gương một chút suy nghĩ có nên vén tóc lên không nhưng rốt cuộc cũng chỉ vén 1 bên lên rồi lấy chiếc phân phối lớn tới trường.


Trên diễn đàn có người chụp lại được ảnh cô đi chiếc phân phối lớn, cả đám bình luận phía dưới


Ta là siêu nhân gao: Hảo soái a~! Trông vô cùng men nha, cho hỏi danh tính vị nam thần này?


Mẹ nói quần chưa khô: ôi đó là chiếc MV Agusta F4 RC giá thị trường là 46 nghìn đô mà!


Cởi truồng cho nó mát: Gì? 46 nghìn đô? Đại thần cần bao nuôiiiii


Thiên cơ bất khả lộ: đây không phải anh chàng ngồi một mình một góc ở ngành thiết kế đồ hoạ Ngữ Kỳ Tiêu Du sao? Bình thường tóc che đến mức mắt không thấy đâu nữa kìa.


Ta là siêu nhân gao: Ngữ Kỳ Tiêu Du? Tên nghe quái đảng quá vậy? Nhưng đẹp trai ta liền mẹ nó bỏ qua.


Diễn đàn trường láo nháo một hồi nhưng Ngữ Kỳ hoàn toàn không có ý muốn lên đọc, cô đi xuống chỗ bàn cuối cùng góc trời riêng của bản thân ngồi, nếu cô nhớ không nhầm nữ phụ ngồi cạnh nam chính, nữ chính ngồi trên nguyên chủ quay mặt xuống là có thể thấy nguyên chủ.


Quả là một cái tổ hợp gây tiếng động, cô cắm tai nghe vào chống tay xuống bàn dựa cằm ngắm mắt dưỡng thần đợi giảng viên bước vào. Lúc này nữ chính đã đi vào cùng bạn và ngồi xuống nhưng Ngữ Kỳ vẫn không có ý mở mắt ra.


"Nè, Nhiên Thanh, cậu xem diễn đàn này? Đây không phải là Tiêu Du ngồi đằng sau tụi mình sao?" Tử Lạp bạn thân của nữ chính Nhiên Thanh huých vai Nhiên Thanh.


Nhiên Thanh nhìn lướt qua rồi cười cốc đầu Tử Lạp, "miệng to như vậy người ta cũng nghe thấy hết rồi đấy!"


Tử Lạp xoa xoa chỗ bị cốc cười lè lưỡi rồi quay xuống gọi Ngữ Kỳ


"Tiêu Du Tiêu Du!"


Nhiên Thanh cũng quay xuống muốn can Tử Lạp quấy rầy Ngữ Kỳ, nhưng Ngữ Kỳ lúc này cũng đã tắt nhạc liền ngước mắt lên nhìn cả hai.

Tách! Tử Lạp nhanh chóng chụp một tấm, ánh mắt của Nhiên Thanh và Ngữ Kỳ chạm vào nhau.


Ngữ Kỳ đánh giá qua khuôn mặt của nữ chính, cô phải công nhận một điều trông nữ chính vô cùng xinh đẹp, đường nét hài hoà đi với mái tóc dài đen nháy, khuôn mặt sắc sảo mà không bị ác vô cùng hài hoà với khuôn mặt, đây chính là tỉ lệ vàng nha. Lúc này Nhiên Thanh nhìn Ngữ Kỳ có cảm giác mình có chút hoa mắt...


Ánh sáng chiếu vào mái tóc của Ngữ Kỳ, làm cho tóc cô có chút nâu cùng với nốt ruồi dưới đuôi mắt tạo nên vẻ đẹp trông như một mỹ nam tiên tử vậy.


... Hình như mình...