Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1330: Hạn mức cao nhất của đao Hắc Phệ 1




Hơn mười vị cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong nhìn về phía này, lại lộ ra một tia phẫn nộ.  

             "Đáng chế! Rốt cuộc là ai đoạt bảo vật đi?", cường giả ở đây bạo nộ.  

             Bọn họ không hoài nghi Dương Thiên, vừa rồi thời gian ngắn như vậy, lại có vài vị cường giả Hoàng cảnh đến nơi này, ai cũng có hiềm nghi.  

             Dương Thiên đứng trong đội ngũ Nhân tộc, cũng đầy mặt là thần sắc tức giận, tự nhiên là hắn giả bộ. Trong lòng hắn lại thực hưng phấn.  

             "Ha ha, mấy nhóm cường giả bởi vì kiêng kỵ nhau, chậm chạp không chia được bảo vật, lại tiện nghi cho mình!"  

             Vừa rồi Tiểu Quang trốn trong hư không, lợi dụng nhẫn không gian thu bốn kiện bảo vật kia vào.  

             Sau khi hắn hấp thu nguyên thạch pháp tắc hệ Kim cùng nguyên thủy, thì dù Tiểu Quang có núp ngay trước mắt cường giả Hoàng cảnh, bọn họ cũng không phát hiện ra Tiểu Quang.  

             Đương nhiên, Dương Thiên không có khả năng làm người khác biết mình đoạt được bốn kiện bảo vật đó, cường giả Nhân tộc cũng không được.  

             Đối mặt với mấy bảo vật này, cường giả Nhân tộc đồng loạt muốn tranh đoạt, tâm động vô cùng, mấy cơ duyên này đó, đương nhiên Dương Thiên muốn nó làm của mình rồi.  

             Người đều có tư tâm, khẳng định muốn mình càng có thể mạnh hơn. Nếu có cơ hội, mỗi vị cường giả Hoàng cảnh đều khẳng định muốn độc chiếm mấy trọng bảo này.  

             Cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong ở đây vô cùng tức giận, nhưng bọn họ lại không phát hiện được gì, cuối cùng chỉ bất đắc dĩ rời khỏi chỗ này.  

             Di tích Thần Binh còn có mấy trọng bảo khác được ẩn giấu, mà nơi này chỉ mở ra có một tháng, bọn họ phải nắm chặt thời gian.  

             Tất cả các cường giả đều rời đi, Dương Thiên cũng tách khỏi nhóm người Tinh Lạc hoàng, bay về một hướng khác.  

             Thực ra những bảo vật này đối với Dương Thiên mà nói cũng không có tác dụng lớn đến như vậy, nhưng lại đại biểu cho số lượng điểm tích lũy rất lớn. Dương Thiên ở trong giới Hạch Huyền lang bạt nhiều năm như vậy mà vẫn chưa đánh chết được một cường giả hoàng cảnh nào.  

             “Đi thôi, tiếp tục tìm bảo vật!” Dương Thiên vừa tìm kiếm vừa quan sát xung quanh đề phòng nguy hiểm. Hắn có được máy móc tìm kiếm cường đại, một khi có cường giả hoàng cảnh vô địch đến thì hắn không nhất định có thể chạy thoát.  

             Dựa vào thực lực hiện tại của Dương Thiên thì vẫn có thể bị hạn chế tốc độ trong lĩnh vực của cường giả khác, nhiều nhất chỉ có thể phát huy gấp năm lần tốc độ ánh sáng, nếu ở trong lĩnh vực của cường giả hoàng cảnh vô địch thì chắc chắn còn chịu áp chế nhiều hơn.  

             ...  

             Thời gian trôi qua rất nhanh, Dương Thiên dựa vào Tiểu Quang tìm kiếm được không biết bao nhiêu bảo vật. Chỉ trong nháy mắt đã trôi qua hai mươi ngày.  

             Di tích Thần Binh mở ra một tháng, bây giờ chỉ còn lại mười ngày cuối cùng.  

             Dương Thiên chậm rãi phi hành trong không trung.  

             “Sau hai mươi ngày thì số lượng bảo vật càng ngày càng ít!” Dương Thiên lắc đầu.  

             Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng hưng phấn.  

             Trong khoảng thời gian qua, Tiểu Quang che giấu bản thân, âm thầm tranh đoạt bảo vật với những cường giả khác, tính đến bây giờ thì Dương Thiên đã có được 40 trọng bảo!  

             Ở trong di tích Thần Binh, mặc dù có nhiều trọng bảo, nhưng số lượng cường giả hoàng cảnh đỉnh phong cũng rất nhiều, có rất nhiều cường giả hoàng cảnh đỉnh phong không lấy được bất cứ bảo vật nào.  

             “Bảo vật còn ít như vậy, mình cứ rời đi trước đã. Trước tiên lợi dụng trọng bảo công kích để nâng cao năng lực công kích của đao Hắc Phệ, như vậy thì thực lực của mình cũng sẽ càng thêm cường đại.” Dương Thiên giám sát xung quanh một chút, sau đó nhanh chóng xây dựng tọa độ không gian, tiến vào trong tọa độ không gian, biến mất không thấy tăm hơi.  

             Bóng dáng của Dương Thiên lập tức xuất hiện ở một khu vực bí ẩn, cách di tích Thần Binh rất xa.  

             “45 trọng bảo, trong đó có 5 trọng bảo là do liên thủ với nhóm người Tinh Lạc hoàng có được, 40 cái còn lại là do mình và Tiểu Quang tìm thấy.” Dương Thiên lấy 40 bảo vật thuộc về mình ra.  

             “Hai mươi trọng bảo công kích, mười tám trọng bảo phòng ngự,một trọng bảo lĩnh vực, một trọng bảo phi hành. Nhưng mà trọng bảo phi hành này cũng chỉ có thể tăng lên khoảng hai phần ba tốc độ ánh sáng.”  

             Dương Thiên kiểm kê xong tài sản của mình thì lấy hai mươi trọng bảo công kích kia ra.  

             “Mười bảy trọng bảo cao cấp, ba trọng bảo đỉnh cấp, như thế này chắc đủ để đao Hắc Phệ của mình tăng lên một bậc nữa.”  

             Gương mặt Dương Thiên lộ vẻ mong chờ.  

             Ở giới Mạn Tân, sau khi đao Hắc Phệ cắn nuốt mấy trăm bảo vật thì lực công kích từ 1000 tăng thành 2000. Sau đó Dương Thiên tiến vào giới Hạch Huyền, từ đó đến nay đều không có gì cho đao Hắc Phệ cắn nuốt.  


             “Sao lại thế này?” Dương Thiên hơi nhíu mày.  

             Lúc này, đao Hắc Phệ không hề truyền đến chút khát vọng nào, không giống mọi lần nó cắn nuốt trọng bảo công kích.  

             “Chẳng lẽ đao Hắc Phệ đã đạt tới hạn mức cao nhất rồi?” Dương Thiên âm thầm suy nghĩ.  

             Hắn cầm lấy một trọng bảo công kích, mạnh mẽ khống chế đao Hắc Phệ nuốt xuống.