Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1331: Hạn mức cao nhất của đao Hắc Phệ 2




Từng luồng ánh sáng màu đen tràn ra, nháy mắt bao bọc lấy trọng bảo công kích cao cấp. Không đến một phút, ánh sáng tiêu tán, trọng bảo công kích cũng mất đi ánh sáng, nhẹ nhàng chạm vào một cái thì đã lập tức tan biến thành bột mịn.  

             Dương Thiên vung đao Hắc Phệ trong tay, cảm nhận uy lực của nó.  

             “Quả nhiên là như vậy, sau khi cắn nuốt trọng bảo, sức tấn công đạt tới 2000 lần thì không tăng thêm được nữa.” Dương Thiên hơi trầm xuống.  

             Lần trước đao Hắc Phệ cắn nuốt gần 400 trọng bảo cao cấp mà lực công kích cũng chỉ tăng thêm 1000 lần. Dương Thiên cứ tưởng tác dụng của những trọng bảo cao cấp đó càng ngày càng nhỏ, nhưng bây giờ xem ra sau khoảng thời gian cắn nuốt trọng bảo thì lực công kích của đao Hắc Phệ đã đạt tới hạn mức cao nhất rồi.  

             Tuy rằng đao Hắc Phệ vẫn còn có thể cắn nuốt trọng bảo, nhưng uy lực lại không thể nào tăng thêm.  

             Dương Thiên âm thầm thở dài, nhưng trong lòng cũng không cảm thấy thất vọng cho lắm.  

             Cho dù chỉ nâng cao lực công kích của hắn lên 2000 lần thì đao Hắc Phệ của hắn cũng đã mạnh hơn bảo vật của những cường giả khác rất nhiều.  

             Cho dù là trọng bảo đỉnh cấp thì cũng chỉ tăng cùng lắm gấp trăm lần lực công kích mà thôi.  

             “Lực công kích tăng gấp trăm lần là hạn mức cao nhất của trọng bảo đỉnh cấp. Ở trong công ty Lỗ sâu ảo, trọng bảo đỉnh cấp cường đại nhất cũng chỉ có thể tăng lực công kích lên một trăm lần. Vượt qua một trăm lần thì không biết được xếp vào hạng trọng bảo gì?” Dương Thiên suy nghĩ.  

             Trọng bảo cường đại nhất mà hắn có thể nhìn thấy ở công ty Lỗ sâu ảo chỉ là trọng bảo đỉnh cấp.  

             Dương Thiên lắc đầu, đao Hắc Phệ cắn nuốt đạt tới giới hạn cao nhất, bây giờ hắn đã mất đi một trong những căn cơ để tiến bộ nhanh chóng rồi.  

             “Thực lực hiện tại của mình nếu như so sánh với cường giả hoàng cảnh, nếu không sử dụng bảo vật thì chắc là có thể địch nổi cường giả hoàng cảnh trung cấp. Còn nếu như sử dụng bảo vật thì thực lực của mình có thể vượt qua cường giả hoàng cảnh đỉnh phong bình thường giống như Thiên Uẩn hoàng, nhưng nếu so với cường giả như Liệt Vẫn hoàng thì vẫn còn kém một chút.”  

             Cường giả hoàng cảnh đỉnh phong được chia làm bốn cấp bậc, một là cường giả hoàng cảnh đỉnh phong phong bình thường; hai là cường giả hoảng cảnh đỉnh phong giống như Liệt Vẫn hoàng; ba là cường giả hoàng cảnh đỉnh phong có một hệ pháp tắc đạt tới cực hạn hoàng cảnh , ví dụ như nhóm cường giả Phong Nguyên hoàng, Tử Huyết hoàng, gần tới hoàng cảnh vô địch; còn bốn là cường giả hoàng cảnh đỉnh phong có hai hệ pháp tắc đạt tới cực hạn hoàng cảnh, ví dụ như nhóm cường giả Thần Tinh hoàng.  

             Hai hệ pháp tắc đạt tới cực hạn hoàng cảnh, đây đã là cực hạn của lục địa Tinh Vẫn rồi, gần như không có cường giả nào có ba hệ pháp tắc đạt tới cực hạn hoàng cảnh cả. Thế nên nhóm cường giả như Thần Tinh hoàng vẫn là sự tồn tại mạnh mẽ nhất ở đây.  

             Dương Thiên nghĩ tới thực lực của mình.  

             Trước đây hắn luôn ỷ vào bảo vật của mình, nhưng bây giờ thì pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian của hắn đều đã đạt tới cực hạn, còn năm hệ pháp tắc cơ sở khác sau khi dung hợp mười hai viên Khôi Nguyên thạch thì riêng uy lực pháp tắc đã có thể địch nổi cường giả hoàng cảnh trung cấp. Hơn nữa, cấp độ gien của hắn cũng mạnh hơn những cường giả hoàng cảnh trung cấp.  

             Thế nên, thực lực của Dương Thiên nếu như đặt trong nhóm cường giả hoàng cảnh thì cũng coi là mạnh.  

             Hơn nữa, cộng cả những trọng bảo cường đại thì đến cả Liệt Vẫn hoàng cũng khó mà làm gì được hắn.  

             “Bảo vật chỉ là phụ trợ, nếu những người khác có được bảo vật thì vẫn sẽ nghiền áp được mình. Quan trọng nhất vẫn là nâng cao thực lực.”Dương Thiên thu liễm tâm trạng trong lòng.  

             Hắn thu hồi đao Hắc Phệ, đồng thời cũng thu hồi 19 trọng bảo công kích còn thừa.  

             Dương Thiên thu hồi toàn bộ bảo vật của mình.  

             “Tiếp tục đi tới di tích Thần Binh. Dựa vào tốc độ của mình, còn cả năng lực che giấu của Tiểu Quang thì xác suất lấy được bảo vật gấp mấy chục lần những cường giả khác. Lần sau sẽ không còn cơ hội lấy được nhiều bảo vật như thế này nữa.” Dương Thiên nghĩ thầm.  

             Về sau, nói không chừng hắn sẽ cần có một số lượng điểm tích phân khổng lồ để đổi một món tài nguyên gì đó.  

             Sau lưng hắn còn một Trái đất cần bảo vệ, Dương Thiên không có thế lực nào chống lưng, mọi chuyện đều chỉ có thể dựa vào bản thân mình.  

             Vút!  

             Một tọa độ không gian xuất hiện trước mặt Dương Thiên, hắn nhanh chóng lên phi thuyền, tiến vào trong tọa độ không gian rồi nhanh chóng biến mất.  

             Vài phút sau, Dương Thiên lại một lần nữa trở về di tích Thần Binh.  

             “Bảo vật càng ngày càng ít, để xem nơi nào có nhiều người, tìm cơ hội xuống tay!” Dương Thiên kích hoạt máy móc tìm kiếm, sau đó nhanh chóng bay về một hướng.  

             ...  


             Các cường giả hoàng cảnh bắt đầu điên cuồng tranh đoạt.  

             Trong số đó có một cường giả yêu thú cùng loại với báo, còn có hai cánh, chính là Liệt Vẫn hoàng.  

             Lúc này vẻ mặt của Liệt Vẫn hoàng tràn đầy tức giận. Tốc độ của ông ta là nhanh nhất, nhưng tất cả các cường giả ở đây đều nhìn chằm chằm vào ông ta. Chỉ cần ông ta ra tay thì nháy mắt sẽ chịu mọi sự công kích.  

             Thực lực của những cường giả ở đây căn bản không thua kém ông ta chút nào. Nếu như bọn họ liên thủ công kích thì chỉ cần một đòn sẽ khiến ông ta trọng thương, thế nên càng khiến ông ta khó xoay sở hơn.