Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 887: Ông không muốn lãng phí chút thời gian nào.






Soạt!

Dương Thiên đi đến bên cạnh đống thi cốt kia, vung tay lên, liền thu toàn bộ thi cốt lại. Đây là thỉnh cầu cuối cùng của Nguyên Bác.

Nhưng hắn không có thu những thứ này vào trong Long Phượng nguyên châu, mà trực tiếp thu vào trong một nhẫn không gian bình thường.

Tuy rằng hắn xác định Nguyên Bác đã chết, nhưng mà nếu Nguyên Bác còn còn sót lại một tia ý chí, tiến vào bên trong Long Phượng nguyên châu của hắn, thì có thể Long Phượng nguyên châu của hắn sẽ bị bại lộ.

Cho dù xác suất loại chuyện này xảy ra không đến một phần chục ngàn, nhưng mà Long Phượng nguyên châu quá mức quan trọng, Dương Thiên tuyệt đối sẽ không để xảy ra một chút sơ suất.

Cô bé nhìn đống thi cốt ở trước mặt biến mất, trong mắt lập tức xuất hiện một tia kích động, cô bé xoay người lại, nhìn Dương Thiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn có một chút sợ hãi.

"Đi, ta mang ngươi về nhà.” Trên mặt Dương Thiên lộ ra một nụ cười, sau đó trở về bên cạnh cô bé, ngồi xổm người xuống, nhẹ giọng nói.

Hắn chậm rãi vươn tay phải của mình.

Trí nhớ lúc này của cô bé giống như trẻ con mới sinh, trống rỗng, dường như cô bé cảm nhận được thiện ý của Dương Thiên, đầu tiên là đứng ngơ ngác một phút đồng hồ, nghi hoặc nhìn Dương Thiên, sau đó thử vươn bàn tay nhỏ của mình ra.

Dương Thiên bắt được tay của cô bé. Mỉm cười, trực tiếp ôm lấy cô bé, nói với đám người Đan Lăng: "Chúng ta đi ra ngoài đi!"

"Ừm.” Đan Lăng, Kim Thịnh, Long Kinh Thiên đều gật gật đầu.

Theo cái chết của Nguyên Bác, bí cảnh này đã không còn cơ duyên gì nữa.

Dương Thiên nghĩ lại thu hoạch của mình mấy ngày nay, cũng hơi lộ ra tươi cười.

Hắn không chỉ chiếm được Truyền thừa Cửu Tự của tộc Cốt Linh, hơn nữa còn biết Bí quyết luyện thể còn có một cảnh giới cuối cùng. Mặt khác, Nguyên Bác cho hắn cơ duyên thật lớn, chỉ cần hắn tiến vào tộc Cốt Linh, liền có thể lấy được.

Đương nhiên, cho dù cơ duyên mà Nguyên Bác cho hắn không được gì cả, nhưng mà hắn tiến vào tộc Cốt Linh, thì tộc Cốt Linh cũng sẽ không thể ra tay với hắn.

Tộc Cốt Linh chỉ là một tộc quần phụ thuộc của Nhân loại mà thôi, Dương Thiên lại là thiên tài tuyệt thế của Công ty lỗ sâu ảo có thực lực khổng lồ trong toàn thể tộc quần Nhân loại, bọn họ không dám.

"Đi ra thôi!” Dương Thiên hít sâu một hơi, nhìn cảnh tượng trước mắt.

Bên trong Bí cảnh Nguyên Bác tràn đầy xương trắng, tuy rằng bọn họ không sợ hãi, nhưng mà ở trong bí cảnh này thời gian dài như vậy, trong lòng vô cùng đè nén.

Dù sao Dương Thiên vẫn còn trẻ, trải qua giết chóc còn rất ít, như hai người Đan Lăng, Kim Thịnh ở trong thế giới Bạch Cốt cũng giống như ở trong thế giới bình thường, không có một chút cảm giác.

Mấy người lại trở lại Võ trường Kim Lăng.

"Tràng chủ.” Đám người Ô Lâm nhìn thấy đám người Kim Thịnh đã đến, cũng lập tức lộ ra vẻ cung kính.

"Võ trường không có xảy ra chuyện gì chứ?” Kim Thịnh hỏi.

"Không có chuyện gì, có điều một vài Tràng chủ của các võ trường khác muốn tới cầu kiến thiếu gia Dương Thiên.” Ô Lâm cung kính nói, nói xong còn kính sợ liếc nhìn Dương Thiên một cái.

Không biết vì cái gì, ông ta cảm nhận được ở trên người Dương Thiên một cảm giác tim đập nhanh, giống như nếu Dương Thiên ra tay, ông ta tuyệt đối không có khả năng sống sót.

Loại cảm giác này khiến cho ông ta khiếp sợ, ông ta chính là cường giả cấp Hắc Động trung kỳ.

"Ừ.” Kim Thịnh gật gật đầu, nhìn về phía Dương Thiên nói: "Thiếu gia Dương Thiên, hiện tại ngươi có định ở lại võ trường của chúng ta một thời gian ngắn không?"

Dương Thiên nghĩ một chút, nói: "Cũng có thể, ta chờ đại ca của ta thông qua khảo nghiệm Liên minh cường giả vũ trụ rồi rời đi."

Dương Thiên cũng muốn xem một chút, thực lực hiện tại của Long Kinh Thiên rốt cuộc đã đạt tới trình độ gì.

"Đại ca, ông chuẩn bị khi nào thì đi tiến hành khảo hạch Liên minh cường giả vũ trụ?” Dương Thiên cười hỏi.

"Ngay bây giờ luôn.” Long Kinh Thiên mỉm cười. Ông không muốn lãng phí chút thời gian nào.

Bên cạnh, Kim Thịnh gật gật đầu, sau đó trực tiếp bấm vào đồng hồ trong tay, sau một lúc lâu nói: "Vừa rồi ta đã liên hệ Tụ Vân đại nhân của phân bộ Liên minh cường giả vũ trụ, chúng ta lập tức đi đến đó."

Long Kinh Thiên gật gật đầu, trong mắt lộ ra một tia sáng.

"Đến giờ, ta còn chưa từng tiến vào Liên minh cường giả vũ trụ đâu.” Dương Thiên mỉm cười nói.

Mấy người ngồi trên phi thuyền vũ trụ, nhanh chóng bay hướng về Liên minh cường giả vũ trụ.

Liên minh cường giả vũ trụ, là một thế lực khổng lồ khác của tộc quần Nhân loại có thể sánh ngang với Công ty lỗ sâu ảo, bên trong số lượng cường giả rất nhiều, không thua kém Công ty lỗ sâu ảo chút nào.

Thiên tài mà bọn họ bồi dưỡng cũng là vô số kể, giống với Công ty lỗ sâu ảo, có được phương pháp thu hút, bồi dưỡng thiên tài hoàn thiện.

"Ha ha, Kim Thịnh, ngươi đã đến rồi.” Phân bộ Liên minh cường giả vũ trụ, cũng là một tòa kiến trúc vô cùng to lớn, đứng sừng sững ở bên trong Thần quốc Côn Trụ, diện tích không thua kém gì phân bộ Công ty lỗ sâu ảo.

Ở trong đó, có một người đàn ông trung niên trên người tản ra dao động khí thế mạnh mẽ đang đi tới.

"Tụ Vân.” Kim Thịnh cười nói.

Hai người cười nói chuyện với nhau vài câu, Tụ Vân liếc nhìn Long Kinh Thiên một cái, gật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Dương Thiên ở bên cạnh, nói: "Vị này là thiên tài tuyệt thế Dương Thiên của Công ty lỗ sâu ảo à?"

"Tụ Vân vương.” Dương Thiên mỉm cười nói.

Người trước mặt này chính là một vị Phó bộ trưởng của phân bộ Liên minh cường giả vũ trụ tại Thần quốc Côn Trụ, cường giả cấp Lĩnh Chủ Vương cảnh.

Soạt!

Dương Thiên đi đến bên cạnh đống thi cốt kia, vung tay lên, liền thu toàn bộ thi cốt lại. Đây là thỉnh cầu cuối cùng của Nguyên Bác.

Nhưng hắn không có thu những thứ này vào trong Long Phượng nguyên châu, mà trực tiếp thu vào trong một nhẫn không gian bình thường.

Tuy rằng hắn xác định Nguyên Bác đã chết, nhưng mà nếu Nguyên Bác còn còn sót lại một tia ý chí, tiến vào bên trong Long Phượng nguyên châu của hắn, thì có thể Long Phượng nguyên châu của hắn sẽ bị bại lộ.

Cho dù xác suất loại chuyện này xảy ra không đến một phần chục ngàn, nhưng mà Long Phượng nguyên châu quá mức quan trọng, Dương Thiên tuyệt đối sẽ không để xảy ra một chút sơ suất.

Cô bé nhìn đống thi cốt ở trước mặt biến mất, trong mắt lập tức xuất hiện một tia kích động, cô bé xoay người lại, nhìn Dương Thiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn có một chút sợ hãi.

"Đi, ta mang ngươi về nhà.” Trên mặt Dương Thiên lộ ra một nụ cười, sau đó trở về bên cạnh cô bé, ngồi xổm người xuống, nhẹ giọng nói.

Hắn chậm rãi vươn tay phải của mình.

Trí nhớ lúc này của cô bé giống như trẻ con mới sinh, trống rỗng, dường như cô bé cảm nhận được thiện ý của Dương Thiên, đầu tiên là đứng ngơ ngác một phút đồng hồ, nghi hoặc nhìn Dương Thiên, sau đó thử vươn bàn tay nhỏ của mình ra.

Dương Thiên bắt được tay của cô bé. Mỉm cười, trực tiếp ôm lấy cô bé, nói với đám người Đan Lăng: "Chúng ta đi ra ngoài đi!"

"Ừm.” Đan Lăng, Kim Thịnh, Long Kinh Thiên đều gật gật đầu.

Theo cái chết của Nguyên Bác, bí cảnh này đã không còn cơ duyên gì nữa.

Dương Thiên nghĩ lại thu hoạch của mình mấy ngày nay, cũng hơi lộ ra tươi cười.

Hắn không chỉ chiếm được Truyền thừa Cửu Tự của tộc Cốt Linh, hơn nữa còn biết Bí quyết luyện thể còn có một cảnh giới cuối cùng. Mặt khác, Nguyên Bác cho hắn cơ duyên thật lớn, chỉ cần hắn tiến vào tộc Cốt Linh, liền có thể lấy được.

Đương nhiên, cho dù cơ duyên mà Nguyên Bác cho hắn không được gì cả, nhưng mà hắn tiến vào tộc Cốt Linh, thì tộc Cốt Linh cũng sẽ không thể ra tay với hắn.

Tộc Cốt Linh chỉ là một tộc quần phụ thuộc của Nhân loại mà thôi, Dương Thiên lại là thiên tài tuyệt thế của Công ty lỗ sâu ảo có thực lực khổng lồ trong toàn thể tộc quần Nhân loại, bọn họ không dám.

"Đi ra thôi!” Dương Thiên hít sâu một hơi, nhìn cảnh tượng trước mắt.

Bên trong Bí cảnh Nguyên Bác tràn đầy xương trắng, tuy rằng bọn họ không sợ hãi, nhưng mà ở trong bí cảnh này thời gian dài như vậy, trong lòng vô cùng đè nén.

Dù sao Dương Thiên vẫn còn trẻ, trải qua giết chóc còn rất ít, như hai người Đan Lăng, Kim Thịnh ở trong thế giới Bạch Cốt cũng giống như ở trong thế giới bình thường, không có một chút cảm giác.

Mấy người lại trở lại Võ trường Kim Lăng.

"Tràng chủ.” Đám người Ô Lâm nhìn thấy đám người Kim Thịnh đã đến, cũng lập tức lộ ra vẻ cung kính.

"Võ trường không có xảy ra chuyện gì chứ?” Kim Thịnh hỏi.

"Không có chuyện gì, có điều một vài Tràng chủ của các võ trường khác muốn tới cầu kiến thiếu gia Dương Thiên.” Ô Lâm cung kính nói, nói xong còn kính sợ liếc nhìn Dương Thiên một cái.

Không biết vì cái gì, ông ta cảm nhận được ở trên người Dương Thiên một cảm giác tim đập nhanh, giống như nếu Dương Thiên ra tay, ông ta tuyệt đối không có khả năng sống sót.

Loại cảm giác này khiến cho ông ta khiếp sợ, ông ta chính là cường giả cấp Hắc Động trung kỳ.

"Ừ.” Kim Thịnh gật gật đầu, nhìn về phía Dương Thiên nói: "Thiếu gia Dương Thiên, hiện tại ngươi có định ở lại võ trường của chúng ta một thời gian ngắn không?"

Dương Thiên nghĩ một chút, nói: "Cũng có thể, ta chờ đại ca của ta thông qua khảo nghiệm Liên minh cường giả vũ trụ rồi rời đi."

Dương Thiên cũng muốn xem một chút, thực lực hiện tại của Long Kinh Thiên rốt cuộc đã đạt tới trình độ gì.

"Đại ca, ông chuẩn bị khi nào thì đi tiến hành khảo hạch Liên minh cường giả vũ trụ?” Dương Thiên cười hỏi.

"Ngay bây giờ luôn.” Long Kinh Thiên mỉm cười. Ông không muốn lãng phí chút thời gian nào.

Bên cạnh, Kim Thịnh gật gật đầu, sau đó trực tiếp bấm vào đồng hồ trong tay, sau một lúc lâu nói: "Vừa rồi ta đã liên hệ Tụ Vân đại nhân của phân bộ Liên minh cường giả vũ trụ, chúng ta lập tức đi đến đó."

Long Kinh Thiên gật gật đầu, trong mắt lộ ra một tia sáng.

"Đến giờ, ta còn chưa từng tiến vào Liên minh cường giả vũ trụ đâu.” Dương Thiên mỉm cười nói.

Mấy người ngồi trên phi thuyền vũ trụ, nhanh chóng bay hướng về Liên minh cường giả vũ trụ.












Hai người cười nói chuyện với nhau vài câu, Tụ Vân liếc nhìn Long Kinh Thiên một cái, gật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Dương Thiên ở bên cạnh, nói:


























Người trước mặt này chính là một vị Phó bộ trưởng của phân bộ Liên minh cường giả vũ trụ tại Thần quốc Côn Trụ, cường giả cấp Lĩnh Chủ Vương cảnh.