Chương 1: Sơ nhập.
“Một không hai ba,” nhẩm đọc từng con số một, sau đó đem đối chiếu với tấm thẻ trong tay, xác định đã đến đúng phòng. Lý nguyên từ nắm lấy thanh nắm cửa, đẩy cửa bước đi vào.
Bên trong căn phòng có một cửa sổ lớn, căn phòng khá rộng, có đặt vào hai chiếc giường đối xứng nhau ở hai bên trái phải của phòng. Mỗi bên còn có thêm một bộ bàn ghế và một chiếc tủ quần áo.
Đặt hành lý của mình xuống cạnh chiếc giường bên phải, nơi có bảng tên Lý Nguyên Từ để tại trên giường. Lý Nguyên Từ đi đến, mở ra cánh cửa tủ, bên trong đã có sẵn hai bộ đồng phục học viên, một bộ đồ thể dục và hai chiếc áo khoác nhẹ.
Đồng phục có quần màu đen và áo sơ mi màu xanh ngọc bích có một vài họa tiết hình mây nhỏ tại tay áo và cổ áo. Áo khoác màu xanh ngọc bích, trơn, không họa tiết chỉ có một huy hiệu trường được thêu trên phần ngực bên trái của áo. Huy hiệu hình một mũi tên bạc và một đôi cánh trắng được đặt trong một chiếc vòng thêu, màu vàng, hình ngũ giác với một đỉnh nhọn ở trên, nền cùng màu với chiếc áo khoác.
Trong tủ còn có một chiếc hộp nhỏ. Lý Nguyên Từ mở ra bên trong chỉ có một tấm huy hiệu của trường màu bạc. Cầm lên trên tay cậu ta nhẹ nhàng vuốt ve sau đó cẩn thận để vào trong hộp. Đóng lại cửa tủ. Lý Nguyên Từ lấy ra một bộ quần áo khác của mình trong bọc hành lý để đi tắm. Bước ra khỏi cửa cậu mới để ý cánh cửa phòng không hề có khóa. Chẳng mấy để tâm, lý nguyên từ cất bước đi về phía cuối hành lang. Trước đó, trong khi tìm kiếm phòng của mình lý nguyên từ đã biết được vị trí của phòng tắm, phòng vệ sinh và một vài nơi khác.
Cậu ta là học sinh đặc chiêu của Lam Thiên học viện, nên được thông báo sớm.
Lý Nguyên Từ đến học viện sớm trước kỳ học một tháng, là giữ kỳ nghỉ hè nên trong trường chỉ có vài bóng người lác đác. Học viên về thì về, nghiên cứu thì nghiên cứu, chiến đấu thì chiến đấu phần lớn không có tại trong học viện. Về phần các giáo viên cậu cũng chưa gặp được ai. Có lẽ là do cậu mới chỉ đến các khu vực dành cho học viên hay có thể họ cũng đang bận. Chưa hiểu nhiều lắm về môi trường mới, lý Nguyên Từ chỉ dừng ở mức đưa ra các loại phán đoán chứ không đi đến kết luận cụ thể. Mở vòi nước nóng nên tắm, một cảm giác thoải mái lan ra khắp thân thể, dòng nước ấm như đang nhẹ nhàng xoa bóp thân thể của cậu, một bộ thân thể kéo căng sau cuộc hành trình dài và mệt mỏi.
Nơi đây là Cựu Địa một vùng đất rộng lớn, tách biệt và đặc biệt nguy hiểm. Tuy nhiên phần lớn nguy hiểm thuộc về vùng hải dương bao quanh Cựu Địa cùng với các vùng đất ven biển những nơi có những loài hải thú hung bạo cùng với hắc hóa ma vật một loại sản phẩm của cánh cổng đen. Phần còn lại nằm phía trong đại lục nói đến còn tạm coi là an toàn.
Cựu Địa không có vương quốc hay vương quyền, tổng thể cựu địa chia làm năm khu vực gồm có khu vực trung tâm, khu vực tây bắc, khu vực đông bắc, khu vực tây nam và cuối cùng là khu vực đông nam. Mỗi khu vực tới nói tương đối độc lập về chính trị và quân sự. Mỗi khu vực có một quân đoàn cho riêng mình một học viện riêng trong đó đô đốc và viện trưởng lần lượt là hai người nắm quyền lực lớn nhất trong hai thế lực. Đô đốc và viện trưởng thêm vào các thành chủ của toà thành lớn tạo nên hội đồng các khu vực. Hội đồng khu vực lại tạo thành hội đồng Cựu Địa thứ có thể coi là cơ cấu chính trị tối cao của Cựu Địa.
Quay lại với Lý Nguyên Từ, cậu là người sống ở một ngôi làng nhỏ tại vùng núi tây bắc..
Phương thức tu luyện tại Cựu Địa là bắt lấy không vật chất chuyển hóa chúng trở thành nguồn năng lượng sau đó sử dụng nguồn năng lượng này đi rèn luyện bản thân. Trong đó cấp bậc đầu tiên là rèn luyện thân thể gọi là cửu luyện. Cửu luyện đúng với cái tên của nó khi được chia làm chín cấp bậc. Mỗi lần lên cấp đều là một lần tẩy kinh phạt tủy, làm cho người luyện đau đến c·hết đi sống lại. Từng thớ thịt đều như bị búa lớn điên cuồng đập mạnh, từng cây xương trong cơ thể đều như đang bị nung nóng, huyết dịch sôi lên như dòng dung nham núi lửa. Nhưng sau đó, khi người tu luyện vượt qua được các cửa ải liền cảm thấy như được tân sinh, thân thể các cơ năng đều được toàn diện nâng lên.
Với người dân Cựu Địa tu luyện cấp bậc này được ví như là việc người ta nốc những ly rượu mạnh. Cay, nóng, rát và đắng nhưng sau đó sẽ là cảm giác đê mê, sảng khoái, thứ hậu vị ngọt ngào vương lại nơi cổ họng. Phần lớn những đứa trẻ Cựu Địa không thể vượt qua dù là một cấp trong quá trình cửu luyện. Điều này làm quá trình cửu luyện càng giống hơn với một thứ rượu mạnh, thứ không dành cho trẻ con. Nhưng khác với rượu mạnh khi con người ta lớn lên có thể một lần nữa nếm thử, một lần nữa nhấm nháp. Còn với cửu luyện rất khó để một người có được thành tự lớn trên con đường tu luyện khi bắt đầu con đường này muộn. Không chỉ vì độ khó của nó bị nâng cao, mà còn là vì đây chỉ là bước khởi đầu, những cảnh giới sau đó người tu luyện cần thời gian bỏ ra cùng công sức và nỗi lực chẳng thua kém cửu luyện là bao. Có khi còn gian khổ hơn rất nhiều lần.
Lý Nguyên Từ năm nay mười bảy tuổi không những rèn luyện thân thể vượt qua chín tầng cửu luyện mà còn đã bước vào trạng thái cực cảnh bất hoại. Cực cảnh là trạng thái con người đánh vỡ giới hạn cảnh giới thông thường nhưng lại chưa tiến vào cảnh giới tiếp theo. Nếu nói cửu luyện là chín lần tẩy kinh phạt tủy thì cực cảnh bất hoại là một lần sinh mệnh thân thể được thăng hoa. Về bản chất, lý nguyên từ đã nắm giữ sinh mệnh vượt qua ngưỡng phàm nhân nhưng chưa thể bước vào cấp bậc khai tâm vì phần linh hồn chưa đủ mạnh mẽ.
Cũng chính vì lý do này nên trải qua gần một tháng chạy đường Lý Nguyên Từ mới cảm thấy mệt mỏi. Trên thân thể tiêu hao tương đối ít nhưng về mặt tinh thần lại là một cuộc khảo nghiệm đúng theo nghĩa đen.
Lý Nguyên Từ đang trong quá trình rèn luyện linh hồn của mình khởi đầu bằng việc chạy bộ suốt một tháng trời. Phải biết con đường cậu đi không phải con đường bằng phẳng gì cho cam. Phần lớn quãng đường lý Nguyên Từ chạy dọc theo dãy núi Trường Đồ, dãy núi dài nhất Cựu Địa, nó ôm chọn mặt phía bắc của lục địa này và là một trong hai dãy núi cao nhất lục địa.
Thành quả tương đối rõ rệt. Tuy nhiên cũng còn một khoảng cách tương đối lớn mà Lý Nguyên Từ phải đi để đến với khai tâm cảnh.
Tắm rửa, thay quần áo, lý Nguyên Từ dùng chiếc khăn lau qua mái tóc ngắn của mình. Không vò quá khô mái đầu, cậu ta khá thích cảm giác mát mẻ như thế này. Vuốt vuốt, chỉnh chỉnh lại mái đầu trong gương trông thật đẹp trai hahaha.
Bước ra khỏi cánh cửa phòng tắm, Lý Nguyên Từ không quay lại phòng của mình ngay mà cất bước đi đến căng tin. Đồ ăn nơi đây phải nói là phân chia rất rõ rệt. Đơn giản phân loại chính là cửu luyện cùng cảnh giới khác. Nhìn đến các thau đồ ăn cửu luyện, Lý Nguyên Từ liền cảm thấy chán ngán. Nhớ lại cách đây không lâu, mình còn ngồi ngấu nghiến một cách ngon lành những thau đồ ăn như thế, Lý Nguyên Từ lại cảm thấy rùng mình. Nói thật vị giác cũng không tệ chỉ là ăn quá nhiều mà thôi. Lựa chọn một đĩa đồ ăn Lý Nguyên Từ bắt đầu nhấm nháp bữa trưa của mình.