Dã Man Vương Tọa

Chương 114




Trương Đức Bưu gặp hai cha con Sean, Lệ Na(Biên: tên là Lena nhưng ta để Lệ Na luôn) lúc hắn đang tránh né bọn Nam Minh thái tử và Mông Đặc Già La truy sát, không sử dụng diện mạo thật mà vận dụng Đoán Cốt Dịch Cân Quyết, biến thành một ma pháp học đồ vừa béo vừa lùn, hiện tại khôi phục tướng mạo vốn có, không chút nào lo lắng bị bọn họ nhận ra.

Tửu quán nhỏ này cực kì náo nhiệt, Lệ Na thay đổi trang phục nữ hầu, trong quánh rượu lướt qua lướt lại chiêu đãi khách nhân, mà Sean thì sau quầy hàng thu tiền, trong tửu quán còn có vài nữ nhân viên chiêu đãi. Những khách nhân đến quán uống rượu xem ra rất quen thuộc với hai cha con bọn họ, cũng không vì họ là người có chức nghiệp cao cấp mà sợ hãi, ngẫu nhiên thấy mấy dong binh trẻ tuổi cũng dám trêu chọc Lệ Na cùng mấy nữ hầu.

Lệ Na cùng những nữ hài tử kia cũng không tức giận, chỉ khi làm quá thì nữ Ma Đạo sư mới đột nhiên trở mặt, dong binh mở miệng đùa cợt lập tức câm như hến, ngồi nghiêm không dám hó hé nữa. Đồng bạn của hắn thời điểm này liền lớn tiếng cười nhạo hắn, khích hắn tiếp tục, tên dong binh trẻ tuổi kia vội vàng lắc đầu, hiển nhiên đã từng làm Lệ Na bực mình mà bị giáo huấn.

Phong tình của tửu quán xóm nghèo đặc hữu này, quý tộc vương thất căn bản không cách nào hiểu rõ "niềm vui tầng lớp thấp". Trương Đức Bưu ngược lại rất ưa thích không khí nơi đây. Không giống cung đình vũ hội của Ngự Kinh, hết thảy lưng ngay mắt thẳng, khắp nơi đều là tiếng cười dối trá, mà sau tiếng cười lại câu tâm đấu giác cùng âm mưu quỷ kế.

Tiểu Ách Ba bất an ngồi bên người Trương Đức Bưu. Nàng lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người như vậy, có chút không quen, cái đuôi sau lưng vẫy tới vẫy lui, cực kì hấp dẫn ánh mắt.

Một dong binh uống say đột nhiên thò tay nắm đuôi nàng, tiểu nha đầu giận dữ, cái đuôi quấn quanh cổ tay hắn, đem dong binh kia vung lên, đầu trên chân dưới đập lên mặt đất, lập tức nện cho hắn bể đầu chảy máu!

Năm sáu đồng bạn của dong binh kia lập tức nhảy dựng lên, leng keng rút binh khí ra. Sean hừ lạnh một tiếng nói: "Joseph, ngươi muốn gây chuyện trong tửu quán của ta hả?"

Dong binh đoàn trưởng tên Joseph cả giận nói: "Tiểu nha đầu này đả thương Thang Đức Lỗ!"

Sean cau mày nói: "Đây là Thang Đức Lỗ gây chuyện trước, đuôi của thú nhân há có thể tuỳ tiện đụng vào? Tiền rượu kia của ngươi tính cho ta đi, đừng nháo sự trong tửu quán của ta."

"Sean lão bản, đây là nể mặt ngươi!" Đám Joseph đỡ Thang Đức Lỗ lên, ra khỏi tửu quán tìm mục sư trị liệu thương thế. Đối với dong binh mà nói, vì chút chuyện nhỏ đánh lộn vỡ đầu đổ máu là chuyện thường, chỉ có thể trách Thang Đức Lỗ tiện tay sờ đuôi thú nhân thôi.

Lệ Na bưng hai chén cocktail đến bàn Trương Đức Bưu, đặt rượu xuống, cười nói: "Hai vị khách nhân, sự tình vừa rồi thật là có lỗi, hai chén rượu này là một chút tâm ý của tiểu điếm." Dứt lời, hiếu kì dò xét nhìn Tiểu Ách Ba, lại nhìn con hổ đã nhét cả đầu vào chén rượu kia, lúc này mới bưng khay rời đi.

Lệ Na ngay từ đầu cũng không nhìn kĩ Trương Đức Bưu, nhưng sau khi xoay người thân ảnh hiển hiện trong đầu lại không phải tiểu nữ hài Thú Tộc hay Thái Ca, mà là bóng dáng thanh niên mày rậm mắt to này, trong nội tâm không khỏi vô cùng kì quái, lại ngoái đầu dò xét vài lần.

Trương Đức Bưu trải qua những ngày tu luyện này, tinh khí thần đạt được biến hoá nghiêng trời lệch đất, dù cũng là đồng dạng ngồi trong tửu quán từ từ uống rượu, nhưng trên người tự nhiên có một cỗ khí độ bất đồng. Trong quá trình cùng Thánh Giả quyền ý đọ sức ở cấm kị chi địa, khí độ của hắn cũng bất tri bất giác xuất hiện biến hoá kinh người, trầm ổn ung dung, ngồi ở chỗ kia lại phảng phất như một ngọn núi cao nguy nga.

Lệ Na liên tục quay đầu lại, Sean cũng không khỏi tò mò, cười nói: "Lệ Na, sao vậy? Chẳng lẽ xem trọng người trẻ tuổi kia?"

Lệ Na đặt khay trên quầy, đỏ mặt gắt một cái, lắc đầu nói: "Cha, người này cho ta một loại cảm giác rất là kì quái, phảng phất như một toà núi cao không thể trèo qua áp bách. Vừa rồi bọn Joseph không gây sự, thật là vận may của bọn hắn!"

Sean cũng không tự chủ dò xét Trương Đức Bưu, lại không nhìn ra gì dị thường, cười nói: "Chắc là một vị cao thủ rất mạnh a. Bộ dạng hắn thoạt nhìn rất trẻ tuổi, hơn nữa cùng tiểu nữ hài thú nhân bên người này, chẳng lẽ là ở phía đông đại lục Thú Nhân đến?"

Lê Na lắc đầu, nàng còn có một loại cảm giác khác, phảng phất như toàn núi cao nguy nga, Trương Đức Bưu này chỉ cần nhẹ nhàng cử động, sẽ giống như núi lửa bộc phát ra vô cùng vô tận năng lượng, huỷ diệt hết thảy!

Trương Đức Bưu đã sớm chú ý nhất cử nhất động của hai người, trò chuyện của hai người cũng đều thu vào trong tai, thầm nghĩ: "Hai người này phẩm hạnh cũng không tệ, bất quá tư chất Lệ Na so với phụ thân nàng tốt hơn một chút."

Lệ Na tiếp tục nói: "Cha, sự tình thám hiểm Mê Thất Chiểu Trạch đã kết thúc vài tháng rồi, sao đạo sư mập vẫn chưa về? Có thể nào…"

Sean thở dài một tiếng, nói: "Khó mà nói, ngày đó Mê Thất Chiểu Trạch có nhiều cao thủ như vậy, đạo sư tuy thực lực thâm bất khả trắc, nhưng những người khác so với hắn chẳng kém chút nào, chỉ cự long thôi cũng đã tám chín con! Lệ Na, cho tới giờ, ma pháp của con đều là ta truyền thụ cho, vi phụ không có bản lãnh gì, khiến tiền đồ của con trễ nãi. Hôm nay thật vất vả mới tìm được một vị danh sư, Trí Tuệ nữ thần tại thượng, nhất định phải phù hộ ngài an toàn…"

Lệ Na cũng thở dài một tiếng, thầm nghĩ: "Cao thủ đến Mê Thất Chiểu Trạch thám hiểm thật sự quá nhiều, cả Macedonia thành chủ cũng ăn nhiều thiệt thòi, một mình đạo sư mập, khẳng định cũng khó có khả năng tìm được gì tốt…"

Trương Đức Bưu đang định cùng hai người tương kiến, lúc này trong tửu quán lại đi đến mấy người. Cầm đầu là một người quần áo hoa mĩ, hẳn là quý tộc tử đệ, bất quá dáng người lại cực kì thấp bé, tướng ngũ đoản phối hợp với quần áo hoa lệ và trang sức lộ ra có chút chẳng ra làm sao. Những người sau lưng kia hẳn là tuỳ tùng của hắn. Tên quý tộc đệ tử này đi thẳng đến Lệ Na, tham lam liếc ngực nàng một cái, hì hì cười nói: "Lệ Na, ta lại đến rồi!"

Lệ Na lập tức lạnh mặt, không vui nói: "Bernard Macedonia thiếu gia, nếu như ngài muốn uống rượu, thỉnh đến bên kia ngồi, ta còn phải chiêu đãi khách nhân!"

Tên quý tộc đệ tử Bernard là nhi tử của Macedonia thành chủ, nhìn nhìn khách nhân trong tửu quán, chán ghét nhíu mày: "Uống rượu gì? Rượi nơi này cấp bậc thấp như vậy! Lệ Na, chẳng bằng đến nhà ta đi, trong nhà ta có rượu nho tốt nhất, là cống phẩm quận Fickers, chỉ có hoàng đế mới có thể uống!"

Sean ở một bên cũng cười nói: "Bernard thiếu gia, chúng ta là dân nghèo, không xứng với thân phận của ngài, làm sao có thể đến phủ thành chủ uống rượu?"

"Ta đâu có mời ngươi. Ngươi đúng là hoàn toàn không xứng, bất quá ngược lại khuôn mặt con gái ngươi xứng!" Bernard trong miệng phun ra một câu lại khiến cho Sean dở khóc dở cười, hướng tuỳ tùng khua tay nói: "Đem những tiện dân này đuổi hết đi, ta cùng với Lệ Na ở chung một mình một chút!"

Mấy tuỳ tùng lập tức động thủ đuổi người, gặp loại sự tình này trong tửu quán dong binh đều giận mà không dám nói gì, ngoan ngoãn rời khỏi tửu quán. Dù sao Macedonia gia tộc là đệ nhất thế gia quý tộc của Hoa Húc thành, hơn nữa ông già của Bernard còn là thành chủ ở đây, tài cao thế lớn, cả mấy tuỳ tùng cũng là Kiếm đấu sĩ, căn bản không phải người sinh hoạt ở tầng cuối xã hội có khả năng trêu chọc được.

"Lão gia hoả, ngươi cũng biến đi!" Bernard nói với Sean: "Ta tâm sự một mình cùng con gái ngươi. Bồi dưỡng cảm tình một chút."

Sean sắc mặt kịch biến, ngón tay nhẹ nhàng khẽ động, ma pháp trượng xuất hiện trong tay, nghĩ nghĩ lại buông ra, cười bồi nói: "Thiếu gia, con gái của ta niên kỉ còn nhỏ…"

"Nhỏ gì nữa, ngực so với mấy thị thiếp của ta còn lớn hơn…" Bernard nói thầm một câu.

Lệ Na giận dữ, đang muốn ra tay ngăn cản hắn, Sean vội vàng đè tay nang lại, khẽ lắc đầu, nói: "Không thể trêu, chỉ có thể tránh."

Chính vào lúc này, mấy tuỳ tùng sắc mặt như đất đi đến, tuỳ tùng cầm đầu quay đầu lại nhìn Trương Đức Bưu ngồi bên bàn uống rượu như trước, run giọng nói: "Thiếu gia, chúng ta hay là đi nhanh đi…"

Bernard giận tím mặt, giương tay cho hắn một tát: "Ngươi làm ăn kiểu gì? Tiểu tử kia sao còn chưa đi?"

Tuỳ tùng kia ôm mặt, suýt nữa khóc thét, cầu khẩn: "Thiếu gia đừng nói nữa, chúng ta bây giờ đi còn kịp, nếu ngài không đi thì muộn rồi… Chư thần tại thượng, muộn rồi…"

Trương Đức Bưu đứng dậy hướng bọn hắn đi đến, Thái Ca nhảy lên vai hắn, hung quang lóng lánh nhìn chằm chằm bọn Bernard, đột nhiên nhìn thấy thùng rượu sau lưng Bernard, lập tức vui mừng kêu một tiếng, đập cánh bay qua, cái đầu nhét vào thùng, chỉ lộ cái đuôi ra ngoài.

Trương Đức Bưu lắc đầu, hắn là lần đầu tiên phát hiện ra Thái Ca là tửu quỷ, trong đầu không tự giác xuất hiện chủ nhân trước của Thái Ca, cảnh Thánh Ma Đạo Sư cùng lão hổ cùng một chỗ ôm thùng rượu nâng li, không khỏi rùng mình một cái, ấn tượng tốt đối với chủ nhân trước của Thái Ca lại giảm xuống vài phần.

"Có thể đem một Lục Dực Kim Quang Hống hun đúc thành như vậy, vị Thánh Ma Đạo tiên sinh kia coi như là kì tài rồi."

Bernard nhìn thấy thiếu niên này dáng người cực kì khôi ngô, bản thân gần đến hông hắn, trong lòng có chút khiếp đảm, quay đầu nhìn bọn tuỳ tùng một cái, lúc này mới yên tâm, lạnh lung nói: "Ngươi là ai? Còn chưa xéo đi?"

Trương Đức Bưu không để ý đến hắn, mà hứng thú nhìn tên tuỳ tùng vừa ăn tát, cười nói: "Ngươi nhận ra ta?"

Tuỳ tùng kia sắc mặt kịch biến, run rẩy nói: "Nhận… Nhận ra… Lúc trong rừng có nhìn thấy, về sau bên ngoài chiến trường…"

Trương Đức Bưu à một tiếng xong cười nói: "Lúc đó, gia tộc Macedonia các ngươi nói cái câu gì ấy nhỉ?"

Tuỳ tùng kia đánh bạo, cười bồi nói: "Là "Lúc Macedonia gia tộc làm việc, không muốn chết cút ngay"…"

Trương Đức Bưu gật đầu, mỉm cười nói: "Ngươi biết nên làm thế nào rồi a?"

"Tiểu nhân lập tức cút ngay!"

Bernard thấy hắn cả mình cũng chẳng liếc qua, nổi trận lôi đình, cả giận nói: "Tiện dân, ngươi là kẻ nào? Có biết ta là ai không? Ta phải…"

Bốp!

Trên mặt Bernard đã ăn một cái tát, tướng ngũ đoản lập tức bị cái tát này đập bay, đến bên ngoài tửu quán, rên rỉ không bò dậy nổi.(Biên: "Tướng Ngũ Đoản" gồm: Thân, Cổ, Chân, Mắt, Đầu đều ngắn, là 1 loại mệnh cách của Trung Quốc)

Trương Đức Bưu thu tay lại, hừ lạnh nói: "Cha ngươi nói chuyện trước mặt ta cũng không dám càn rỡ như vậy, ngươi tưởng ngươi là cái thá gì?"

Tuỳ tùng kia rùng mình một cái, vội vàng gọi mấy đồng bọn đỡ Bernard dậy, hướng phủ thành chủ chảy đi. Bernard nhổ máu và răng trong miệng ra, cả giận nói: "Bố Đạo Phu, rốt cuộc là ngươi bị gì vậy? Nhìn lão tử bị đánh, trở về lão tử lột da sống ngươi!"

Tuỳ tùng Bố Đạo Phu kia cười khổ nói: "Thiếu gia bớt giận, ngài không biết hắn là ai, nếu ngài biết cũng sẽ giống như tiểu nhân thôi! Vừa rồi nếu như tiểu nhân phản ứng chậm chút, mấy người chúng ta mạng nhỏ cũng mất rồi! Thành chủ đại nhân một tháng trước không phải đi thám hiểm Mê Thất Chiểu Trạch sao? Lúc ấy cùng ngũ đại cự đầu tranh đoạt tài phú, thành chủ đại nhân là một, Nam Minh là một, Long Kị Cấm Quân là một, còn có một nữ tử thần bí. Cự đầu cuối cùng, chính là thiếu niên này!"

Bernard hoảng sợ: "Tiểu tử này thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, vậy mà lợi hại thế, ngay cả cha ta cũng phải kiêng kị?"

Bố Đạo Phu lộ ra thần sắc không cho là đúng, nói: "Cũng không phải hắn lợi hại, lợi hại chính là lão hổ có cánh bên cạnh hắn, cả cự long cũng không phải đối thủ của nó, nói giết liền giết! Long Kị Cấm Quân nói chuyện rất cứng rắn, lúc đó chẳng phải không dám tìm hắn phiền toái? Ngoại trừ lão hổ này, hắn cái gì cũng không phải, không phải tiểu nhân nói ngoa, ngay cả ta cũng có thể đối phó hắn!"

Bernard ánh mắt chớp động, đại hỉ nói: "Thù này thiếu gia nhất định phải báo! Bố Đạo Phu, ngươi lập tức về phủ triệu tập hảo thủ, tốt nhất mời cả đại bá Ngũ Hoa Đức đến!"

Bố Đạo Phu vốn chính là chém gió, nghe được Bernard muốn đối phó Trương Đức Bưu trong lòng cũng tâm thần bất định vạn phần, sợ hắn để bản thân đi solo với Trương Đức Bưu. Lại nghe đến thỉnh huynh trưởng Ngũ Hoa Đức của Macedonia thành chủ lúc này mới yên tâm, thầm nghĩ: "Ngũ Hoa Đức đại nhân trải qua lần mạo hiểm này, trong không gian thần bí đó chiêm nghiệm pháp môn vận dụng Nguyên Tố Chi Kiếm, thực lực đại tăng, do ngài xuất thủ, tiểu tử này khẳng định không phải đối thủ!"

Trong tửu quán, Trương Đức Bưu nhìn cha con Sean, mỉm cười nói: "Hai người các ngươi đi theo ta a."

Sean cùng Lệ Na hai mặt nhìn nhau, không biết hắn đang nói gì, đánh bạo hỏi: "Ân công, ngài là?"

Trương Đức Bưu mở không gian giới chỉ ra, cha con Sean chỉ thấy một con chó đen nhỏ từ trong giới chỉ chạy ra, gâu gâu sủa hai tiếng. Hai người không khỏi vừa mừng vừa sợ, Lệ Na nhanh mồm nhanh miệng nói: "Ngài cũng là đệ tử của đạo sư mập? Đạo sư mập vẫn còn sống a?" Truyện được copy tại Truyện FULL

Sean vội vàng kéo kéo vạt áo con gái, cười bồi: "Sư huynh, tiểu nữ lẹ mồm lẹ miệng, cũng không phải cố ý vũ nhục đạo sư. Sư huynh, ngài là do đạo sư đại nhân phái tới đón chúng ta sao?"



Trương Đức Bưu sau nửa ngày câm lặng, nói: "Ta chính là "đạo sư mập" trong miệng của các ngươi."

Lần này đến phiên cha con Sean im lặng, Lệ Na hồ nghi nói: "Ngươi kia sao béo, eo thùng nước…" Sean lại vội kéo áo nàng, cười bồi: "Tiểu nữ nhanh mồm trực tâm, ngài thật là…"

Trương Đức Bưu bất đắc dĩ, đành phải vận chuyển Đoán Cốt Dịch Cân Quyết, cốt cách đổi chỗ, lại biến thành mập lùn mắt tam giác, hai người lúc này mới tin tưởng. Sean liền muốn quỳ xuống nhận, Trương Đức Bưu kéo hắn đứng lên, cau mày nói: "Môn hạ của ta không có quy củ quỳ xuống, sau này loại tục lệ này miễn đi. Các ngươi dọn dẹp một chút, cùng ta rời đi."

Sean thoáng chần chờ một lát, nhìn lại tửu quán của mình, cắn răng nói: "Không cần dọn dẹp, miễn cho Macedonia thành chủ thừa cơ đến báo thù!" Dứt lời lấy hết tiền trong tửu quán ra, phân cho những nữ chiêu đãi viên, miễn cho sau khi tửu quán ngừng kinh doan các nàng phải chịu đói khi không tìm được việc.

Trương Đức Bưu thấy thế, âm thầm gật đầu, thầm nghĩ: "Sean tư chất tuy không bằng Lệ Na, nhưng tâm tư kín đáo quyết đoán."

Sau đó không lâu, Thái Ca đã uống cạn bốn thùng rượu, cái đuôi mắc xuôi theo thùng rượu trượt lên, đầu lại lọt vào trong thùng nằm ngáy o o, Trương Đức Bưu cau mày xách tiểu gia hoả này ra ném vào không gian giới chỉ.

"Thái Ca quả nhiên vẫn không đáng tin cậy như trước, ta còn định nhờ nó ngăn cản gia tộc Macedonia báo thù, xem ra đành phải tự mình xuất thủ rồi!"

Nhân tố bạo lực trong huyết mạch người Nam Cương lại đang rục rịch, trong lòng Trương Đức Bưu không khỏi chờ mong. Nếu gia tộc Macedonia nhẹ nhàng bỏ qua việc này thì thôi, nếu bọn chúng dám can đảm tầm thù báo phục, hắn liền dùng thực lực của gia tộc này để kiểm nghiệm thành quả tu luyện của bản thân những ngày qua!

"Người của Macedonia gia tộc trong không gian của Thánh Nguyên bảo toạ mấy lần đuổi giết chúng ta, khiến không biết bao nhiêu dong binh bỏ mạng, lúc này đây nếu còn dám trêu chọc ta, tuyệt không nương tay!"