Dã Man Vương Tọa

Chương 125




"Gia hoả này là một đại quái thú!" Dalena nhìn Trương Đức Bưu, không khỏi nhớ tới khi còn bé nằm trên giường nghe mụ mụ kể chuyện những quái thú trong thần thoại cố tích, âm thầm gán cho hắn một cái định nghĩa, trong lòng lại bổ sung một câu: "Hơn nữa còn là một đại quái thú hung tàn, rất rất hung tàn!"

Hám Nhật Trường Huyền Cung trầm trọng đến không tưởng nổi, vừa rồi ba tên kia liên thủ cũng không thể kéo nó thành trăng tròn, nhưng nam nhân trước mắt này nhẹ nhàng kéo một cái, liền đem Hám Nhật Trường Huyền Cung triệt để kéo ra, thậm chí không kích hoạt ma pháp trận trong cung, nhất định là đại quái thú trong thần thoại cố tích nhảy ra rồi.

Thanh Hám Nhật Trường Huyền Cung này đích xác rất nặng, nhưng vẫn trong phạm vi thừa nhận của Trương Đức Bưu, hắn thử thăm dò đưa vào một cỗ tinh thần lực, tránh đi ma pháp trận trong thân cung, mà đi kích hoạt phù văn.

Ma pháp trận trong thân cung chủ yếu dùng để kéo dài Hám Nhật Trường Huyền Cung. Thanh cung này dài hai mét có thừa, nếu dài hơn nữa mà nói, với chiều cao thân thể hắn cũng không cách nào sử dụng.

Tinh thần lực chảy mạnh vào thân cung, chỉ thấy những phù văn kia từng cái sáng lên, Hám Nhật Trường Huyền Cung lập tức bắt đầu trở nên càng trầm trọng.

Hơn tám mươi phù văn bị hắn kích hoạt một phần ba, Trương Đức Bưu cảm giác được với lực lượng của hắn cũng có chút chống đỡ không nổi, lúc này mới dừng lại, torng lòng hoan hỉ dị thường.

"Trong tay ta không thể không có một thanh cường lực vũ khí, thanh cự chuỳ kia dù sao cũng là đồ của Eva, sớm muộn gì cũng phải trả lại cho nàng. Hàm Nhật Trường Huyền Cung cũng không tệ, đáng tiếc ta không phải cung tiễn thủ, trước miễn cưỡng xài thôi. Nếu có thể gặp luyện kim sư cấp đại tông sư, sẽ đem chữa trị Bích Tì Đao, thuận tiện đem hai khoả Lang Vương chi nhãn khảm nạm lên, để Bích Tì Đao cũng được đả tạo thành cấp Truyền Kì!"

"A Man, ngươi cường tráng quá…" Dalena nhìn cánh tay của hắn, trong mắt hiện lên một sắc thái mê li.

"Ta cũng rất cường tráng!"

Thái Ca đứng trên hai chân sau, khẽ cong hai chân trước lên, không cam lòng yếu thế nói: "Ngươi nhìn hai cơ bắp của ta nè!"



Một đường đi tới, Trương Đức Bưu lại gặp được mấy đội ngũ đi theo bảo vệ hậu tuyển Thánh Nữ. Dụ hoặc Thánh Nữ Thần Vương điện này không thể nói là không mạnh, mấy đại gia tộc của Nam Minh công quốc kia vì tiền đồ của mình, thường phái người ám sát hậu tuyển Thánh Nữ của các gia tộc khác, không chút thương hương tiếc ngọc. Text được lấy tại Truyện FULL

Dù sao nếu như con gái nhà mình trở thành Thánh Nữ Thần Vương điện, tạo thành quan hệ với thần miếu bao trùm cả vương quyền này, đối với những gia tộc kia mà nói, không khác một bước lên trời, từ đó có thể thấy thực lực Thần Vương điện không lỗ cỡ nào!

Vài ngày sau, bọn hắn dựa theo địa đồ trên thiệp mời đi đến cảng khẩu phía nam Mạn Đề Tư, loại không khí sát cơ trùng trùng trên đường khi trước đã biến mất. Người của tất cả các gia tộc gặp được đối phương, cho dù là trên đường giết đến máu chảy thành sông, giờ phút này cũng sẽ cười tủm tỉm chào hỏi, tựa hồ những khúc mắc lúc trước đã tan thành mây khói.

Tại cảng khẩu Mạn Đề Tư, Thần Vương điện sớm đã an bài lâu thuyền cỡ lớn, phụ trách đưa đón khách mời cùng hậu tuyển Thánh Nữ tiến về Thần Vương điện. Lúc Trương Đức Bưu cùng Dalena đi vào cảng khẩu, vừa vặn gặp một lớp thuyền cuối cùng.

Trương Đức Bưu không vội lên thuyền, mà đi thuê hai gian phòng khách sạn, lại đến tiệm trang phục mua mấy bộ y phục, sau khi trở về ném một bộ quần áo cho Dalena, nói: "Thay đồ."

Dalena trong lòng nghi hoặc, cầm quần áo đi vào phòng của mình, thay quần áo xong đứng trước gương săm soi, chỉ thấy trong gương xuất hiện một thiếp thân thị nữ mặc trang phục nữ bộc màu đen, váy tuyết trắng, đai đeo dưới ngực, đầu đội băng cài màu trắng chạm trỗng, trên tay còn có một đôi bao tay trắng nõn viền tơ.

"Cùng với nữ bộc Emma mà ca ca ta thích nhất ăn mặc không khác lắm…"

Dalena cúi đầu ra khỏi phòng, khuôn mặt đỏ bừng, hai cánh tay xoắn xuýt cùng một chỗ, bất an vặn qua vặn lại. Mở cửa phòng ra, ngoài cửa lại có một bán tinh linh cung tiễn thủ cao lớn anh tuấn đang đứng, lưng đeo Hám Nhật Trường Huyền Cung, dáng người cao ngất.

Dalena hiếu kì đánh giá xung quanh, lại thuỷ chung không tìm thấy Trương Đức Bưu, chỉ thấy bán tinh linh cung tiễn thủ kia mang Thái Ca ném vào ngực nàng, nói: "Đi thôi!"

Thanh âm kia cực kì quen tai, Dalena không khỏi vừa mừng vừa sợ, vội vàng chạy chậm theo kịp hắn, cười nói: "A Man, thật là ngươi sao? Ngươi làm sao biến thành bộ dạng này?"

Trương Đức Bưu hừ lạnh một tiếng, nói: "Đã lên thuyền, ngươi chính là thiếp thân thị nữ của ta, về sau lúc nói chuyện với ta, phải nhớ thêm một câu "Dạ, chủ nhân!" hiểu chưa?"

Dalena chớp chớp mắt to, nhu thuận nói: "Dạ, chủ nhân. Chủ nhân, vì sao chúng ta giả trang thành thế này đi Thần Vương điện?"

"Đương nhiên không thể dùng bộ dạng lúc trước, nếu không có một số việc rất bất tiện."

Dalena lè lưỡi, trong nội tâm lo sợ bất an: "Trên đường cướp của giết người, hiện tại lại không lộ ra chân diện mục, chẳng lẽ hắn là đại ma đầu giết người không chớp mắt?"

"Đại ma đầu" khí vũ hiên ngang đi trước, Dalena nhắm mắt nhắm mũi từng bước theo sau, trong lòng ẩn ẩn có chút hưng phấn thầm nghĩ: "Người ta hiện tại rơi vào trong tay đại ma đầu rồi… Bất quá ta cảm thấy gương mặt kia vẫn đẹp mắt hơn, hắn giả dạng làm bán tinh linh này, tuy rằng tuấn mĩ, nhưng thiếu đi dương cương của nam nhân…"

Trương Đức Bưu mang theo Dalena lên thuyền, lập tức có thị giả Thần Vương điện đến lấy thiệp mời, cười nói: "Xin hỏi các hạ xưng hô thế nào?"

"Nạp Lan, du hiệp Nạp Lan." Trương Đức Bưu lạnh như băng nói.

"Nạp Lan các hạ, xin mời theo ta."

Thị giả kia dẫn hai người bọn hắn đi vào phòng trong khoang thuyền. Trương Đức Bưu đi vào xem xét, chỉ thấy gian phòng trong khoang thuyền cực kì hoa mĩ tráng lệ, quả thực là một toà cung điện nho nhỏ, bên trong còn có một tủ rượu, trong quầy bày đầy các loại danh tửu, thích hợp khẩu vị đủ loại người.

Có thể được mời đến Thần Vương điện xem lễ có ai không phải đại phú đại quý hoặc là bá chủ hào cường một phương? Cho nên an bài gian phòng như vậy cũng là chuyện đương nhiên.

"Nạp Lan các hạ, đại sảnh giờ phút này đang tổ chức vũ hội, nếu như ngài có hứng thú mà nói…"

"Không hứng thú!"

Thị giả kia khẽ khom người ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đi đến cửa phòng, thầm nghĩ: "Thật là một gia hoả tính tình quái dị, cư nhiên mang theo một nữ bộc xinh đẹp quyến rũ, đồ bán tinh linh khó chịu…"

Hắn vừa mới ra đến hành lang, một lão giả tướng ngũ đoản đột nhiên hiện ra trước mặt hắn, trầm giọng nói: "Người này lai lịch đã tra ra chưa?"

Thị giả kia vội vàng cung thanh nói: "Bẩm Mục Cát Bốc xu cơ (đức hồng y) đại nhân, người nọ nói hắn là du hiệp, tên là Nạp Lan, bên người chỉ có một nữ bộc."

Xu cơ là một chức vụ của Thần Vương điện, có ba đẳng cấp, Xu Cơ Đại Giáo Chủ, Xu Cơ Đại Tư Đạt cùng Xu Cơ Chấp Sự.

Đại Giáo Chủ cùng Đại Tư Đạt phụ trách sự việc hạch tâm Thần Vương điện, mà Xu Cơ Chấp Sự thì phụ trách công việc lớn nhỏ của những phân bộ Thần Vương điện. Ví dụ như Tanya thần miếu phía nam là một phân bộ trên danh nghĩ của Thần Vương điện, liền có một Xu Cơ Chấp Sự phụ trách chuyện nơi đó.

Lão giả Mục Cát Bốc này chính là Xu Cơ Chấp Sự Thần Vương điện, nghe vậy không vui nói: "Du hiệp Nạp Lan? Ngươi thám thính được mấy thứ này? Đồ vô dụng! Thần Vương điện chúng ta lần này chỉ mời thần miếu các tộc cùng hào cường địa phương đến xem lễ, chưa từng mời du hiệp gì?"

Thị giả kia câm như hến, không dám nói nửa lời.

Mục Các Bốc xu cơ vuốt vuốt chòm râu, lẩm bẩm: "Bây giờ là thời kì phi thường, Tà Linh thần miếu dị giáo đồ không biết làm sao từ trong Thâm Uyên chạy ra, đánh chết Thánh Nữ đại nhân, hơn nữa mấy thần miếu dưới danh nghĩa Thánh Điện cũng rục rịch, chúng ta không thể không phòng a…"

Thị giả kia mồ hôi lạnh cuồn cuộn tuôn xuống, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng nói: "Xu Cơ đại nhân, cây cung trên người hắn cực kì bắt mắt, phảng phất là trấn tộc chi bảo của Abdullah gia tộc, người xem hắn có phải người của Abdullah tộc không?"

"Hám Nhật Trường Huyền Cung sao?"

Mục Cát Bốc trong mắt tinh quang loé lên, khẻ lắc đầu nói: "Abdullah gia tộc không có tinh linh huyết thống, hắn tuyệt không thể là người Abdullah gia tộc!"

Trong lòng hắn khẽ động, suy tư nói: "Hám Nhật Trường Huyền Cung này là thánh vật của Tinh Linh Vương tộc ở Băng Nguyên Sâm Lâm phía bắc, về sau rơi vào tay Abdullah gia tộc. Tinh linh tộc đã diệt tộc, chẳng lẽ bán tinh linh này có huyết thống Tinh Linh Vương tộc, cho nên từ trong tay Abdullah gia tộc đoạt lại thánh vật?"

"Hám Nhật Trường Huyền Cung là đồ tốt, bảo vật cấp Truyền Kỳ uy lực cực lớn, nếu như có thể lấy tới tay, trở thành đồ của Thánh Điện, nói không chừng địa vị của ta còn có thể tiến thêm bước nữa, trở thành Đại Tư Đạt rồi."

Mục Cát Bốc mặt mỉm cười, lẩm bẩm nói: "Có cơ hội phải cùng bán tinh linh này tiếp xúc một chút, nhìn xem thực lực hắn thế nào, nếu như thực lực không đủ, haha…"

Lâu thuyền li khai bến tàu, vững vàng hướng hải vực trong Nam Hải chạy đi. Nam Hải tên đầy đủ là Nạp Phí Lặc hải, ý là địa phương thánh quang hạ xuống, Quang Huy Chi Hải. Lâu thuyền chạy được hai ngày thời gian, Mục Cát Bói Xu Cơ Chấp Sự rốt cuộc nhìn thấy bán tinh linh du hiệp kia mang theo tiểu nữ phó mĩ mạo của hắn từ trong khoang thuyền bước ra, ánh mắt không khỏi ngưng tụ, chỉ thấy bán tinh linh du hiệp kia bên người lơ lửng một đạo đao khí cự đại, như một vòng bán nguyệt quay tròn chung quanh thân thể, phát ra tiếng ông ông trầm thấp.

Thời điểm bán tinh linh du hiệp kia hít vào, vòng hoả diễm đao bán nguyệt kia chậm rãi bành trướng, càng trở nên cự đại, mà thời điểm thở ra, hoả diễm đao chậm rãi thu nhỏ lại. Hiển nhiên đao khí đã bị hắn luyện đến tình trạng biến hoá tuỳ tâm!

"Đấu khí khống chế lực thật mạnh! Đấu khí của bán tinh linh này, hiển nhiên so với cao thủ Đấu Khí Như Đao khác càng mạnh hơn! Chỉ có điều…" Mục Cát Bốc cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói: "Kiêu ngạo như vậy, chẳng lẽ là khoe mẽ thực lực bản thân? Bán tinh linh này ngược lại cả gan làm loạn, nhưng người có thể được mời lên thuyền, có ai không phải cao thủ? Tin rằng rất nhanh sẽ có người tìm hắn gây phiền phức thôi!"

Trương Đức Bưu ngược lại không cảm thấy mình ngang ngược càng rỡ gì cả. Trải qua thời gian dài, đấu khí trong cơ thể hắn một mực bôn đằng không nghỉ, cho dù là lúc ăn uống ngủ nghỉ cũng vĩnh viễn không ngừng lại, hôm nay đấu khí ngày càng thâm hậu. Trương Đức Bưu đối với Ngũ Hoả Cầu Tinh Thần Rèn Luyện Pháp cũng có nghiên cứu, dứt khoát xem đấu khí như ma pháp lực, dùng loại phương pháp rèn luyện này để rèn luyện đấu khí của mình.

Thiên phú của hắn tự nhiên cực cao, có thể nói thiên tài hơn người, nhưng trên đời thiên tài nhiều vô số kể, cùng những người khác so sánh, hắn trả giá so với thiên phú còn cao hơn, cho nên tuổi còn trẻ mới có thành tựu như vậy.

Dalena cả đời này chưa từng thấy biển, con hoàng yến mới sổ lồng này vui mừng dị thường, trên bong thuyền chạy tới chạy lui, đôi khi an tĩnh lại, vừa ghé vào mạn thuyền vừa nhìn biển, thỉnh thoảng nhìn thấy cá lớn trên biển, liền chỉ vào hưng phấn hét ầm lên.

Trương Đức Bưu khẽ lắc đầu, thầm nghĩ: "Nha đầu ngốc…" Tâm thần hắn trầm tịch xuống, tai điếc mắt ngơ, mặc nàng hô to gọi nhỏ, tiếp tục rèn luyện đấu khí của mình.

Hắn ẩn ẩn cảm giác được, nếu như có thể đem đấu khí cùng tinh thần lực rèn luyện cường thịnh hơn vài phần, hắn liền có thể nhẹ nhàng đạt tới Đấu Khí Như Đao đỉnh phong, có thể xuất loại chiêu thức khủng bố như Vạn Đao Tề Phát!

Không biết qua bao lâu, Trương Đức Bưu đột nhiên mở mắt, chỉ thấy Dalena cúi đầu đi tới, nước mắt ròng ròng như trân châu rơi xuống.

Trương Đức Bưu nhíu mày, nói: "Ngẩng đấu."

Dalena lắc đầu: "Không ngẩng!"

"Ta kêu ngươi ngẩng đầu!"

"Không ngẩng đâu!"

Trương Đức Bưu đưa tay nâng cằm nàng, nghiêng má nàng qua, nhìn thấy nàng còn lấy tay che nửa mặt, lạnh lùng nói: "Bỏ tay xuống!"

Dalena lại càng hoảng sợ, muốn mà không dám khóc, ngoan ngoãn thả tay xuống. Trương Đức Bưu thấy má trái của nàng rõ ràng in dấu một bàn tay, năm ngón phân minh, khuôn mặt sung phồng lên, hừ lạnh một tiếng nói: "Ai đánh ngươi?"

Dalena quay đầu lại, khiếp đảm nhìn mấy quý tộc nam tử trẻ tuổi đứng bên mạn thuyền, những kẻ kia đang vây quanh một thiếu nữ dung mạo tịnh lệ cười cười nói nói, thỉnh thoảng hướng tới Trương Đức Bưu bên này nhìn thoáng qua, trong ánh mắt tràn ngập khiêu khích.

Trương Đức Bưu giận tái mặt: "Bọn hắn tại sao lại đánh ngươi?"

Dalena nhỏ giọng nói: "Bọn hắn nói ta nghe trộm bọn hắn đàm luận vấn đề rất cơ mật…"

"Ngươi nghe được rồi?"

Dalena gật gật đầu, uỷ khuất nói: "Nghe được rồi, vị tỉ tỉ kia nói, bửa sáng ăn cá chuồn sốt mật mùi vị không tệ, sau đó nàng liền đánh ta…"

Trương Đức Bưu dằn lửa giận xuống, cười ha ha nói: "Ngươi một tát này nằm cạnh không oan, ai bảo ngươi nghe lén bí mật người khác nói chuyện làm gì? Thân là thiếp thân nữ bộc, phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, thời khắc nào cũng phải ở chung quanh chủ nhân, không thể vượt qua khoảng cách một mét. Ngươi nhìn ngươi, chỉ thiếu chút nữa nhảy xuống biển rồi!"

Dalena ủy khuất vạn phần, cúi đầu xuống không nói lời nào, lúc này chỉ nghe tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, Trương Đức Bưu quay đầu nhìn lại, chính là người vừa rồi đánh Dalena, chính là một thiếu nữ xinh đẹp, một bên vừa vỗ tay vừa đi đến, cười khanh khách nói: "Nói hay lắm! Có ít người không nên quá kiêu ngạo, phải biết rõ địa vị của chính mình, nữ bộc chính là nữ bộc, tuyệt không thể làm ra chuyện vượt rào!"

Lời còn chưa dứt, đột nhiên Trương Đức Bưu lách mình đi đến bên người nàng, một cái tát tát vào mặt nàng, cô bé kia lập tức bị một cái tát tát bay, bay hơn mười thước rồi rơi xuống!

Trương Đức Bưu sắc mặt âm trầm, cả giận nói: "Nãi nãi này, dám nghe lén lão tử cùng nữ bộc nói chuyện bí mật?"

Những tên thanh niên quý tộc hiển nhiên không ngờ chuyện lại biến hóa thế này, ngây người cả nửa ngày, chỉ thấy nàng kia giãy dụa đứng lên, đôi má bên trái sưng lên cao, che mặt nhổ ra mấy cây răng gãy, thét to: "Giết hắn cho ta! Các ngươi còn đứng ngây đó làm gì? Còn không mau giết hắn cho ta!"

Những tên thanh niên quý tộc lúc này mới kịp phản ứng, lập tức rút trường kiếm ra, sắc mặt bất thiện hướng hắn đi tới. Một người trong đó cười lạnh nói: "Bán tinh linh tạp chủng chết tiệt, lại dám đánh Pháp Đế Ni tiểu thư bị thương!"

Tên còn lại thấp giọng cười nói: "Một tên tiểu tử Đấu Khí Như Đao, thế mà cũng dám kiêu ngạo như vậy, có biết chữ chết viết như thế nào không?"

Đấu khí toàn thân Trương Đức Bưu đột nhiên nổ tung, một cổ sát khí làm cho người ta sợ hãi lập tức ngưng tụ, sắc bén như đao, trầm trọng như núi, hướng những người này đè xuống, cười lạnh nói: "Các ngươi cũng nghe được bí mật của lão tử cùng nữ bộc nói chuyện?"