Dã Man Vương Tọa

Chương 126




Trương Đức Bưu lần này đi đến Thần Vương điện. Vốn mang tâm lý muốn gây chuyện, sát khí trên người càng ngày càng nồng, như sóng gió trên biển cả từng lớp từng lớp ào ào phóng về phía những thiếu niên quý tộc kia.

Sắc mặt mấy thiếu niên quý tộc trắng bệch. Thời điểm này bọn họ mới biết được mình chọc phải người không nên chọc. Chỉ dựa sát khí này, bọn hắn cũng biết rõ chính mình không phải đối thủ của bán tinh linh trước mặt.

Chỉ cần bọn họ dám động thủ. Bán tinh linh sẽ không chút do dự tiêu diệt bọn họ.*

Mục Cát Bốc sắc mặt biến hóa, thầm nghĩ: "Sát khí thật mạnh, xem ra bán tinh linh này đã từng giết qua không ít người..." Nghĩ tới đây, Mục Cát Bốc đột nhiên cười lên ha hả, bước tới đi đến vào chính giữa luồng sát khí của Trương Đức Bưu cười nói: "Các vị đều bớt nóng, chỉ là xung đột nhỏ thôi mà, mọi người nhường nhau một bước, coi như là nể mặt kẻ hèn này. Như thế nào?"

Hắn bước vào chính giữa luồng sát khí, như cá bơi vào nước. Sát khí của Trương Đức Bưu không cách nào ảnh hưởng tới hắn. Trương Đức Bưu kêu lên một tiếng, thuận thế thu liễm khí thế, nói:

"Ngài là?"

Mục Cát Bốc ha ha cười nói: "Xu Cơ chấp sự Thần Vương điện Mục Cát Bốc. Nạp Lan huynh đệ, tu vi của ngươi hơn xa những người này cần gì phải chấp nhặt với bọn họ?"

"Xu Cơ chấp sự Thần Vương điện."

Trong lòng Trương Đức Bưu âm thầm cảnh giác. Chức vụ Xu Cơ chấp sự Thần Vương điện chỉ là nhân viên trung tầng. Bên trên còn có chức vụ Xu Cơ Đại Tư Đạt, Xu Cơ Đại Giáo Chủ, Thánh nữ, trưởng lão hội cùng Giáo hoàng, giai tầng càng cao thực lực càng mạnh.

Lão giả trước mắt có thể dễ dàng đi vào sát khí của mình, thực lực cực kỳ cao minh, chỉ sợ không kém bọn người Đồ Mông Di Lặc là bao. Không biết tu vi của bọn người phía trên Thần Vương đến tột cùng cao như thế nào?

"Không hổ là Thần Điện tích lũy hàng chục vạn năm, cao thủ tầng tầng lớp lớp. Nam cương Thần miếu nếu như cũng có thể mấy chục vạn năm không có chiến tranh, thực lực chỉ sợ cũng không kém Thần Vương điện, thậm chí còn mạnh hơn Thần Vương điện."

Lời này của Trương Đức Bưu cũng không khoa trương. Man tộc Nam Cương là nơi khởi nguyên của đấu khí. Từ thời Thượng Cổ đến nay, cao thủ tầng tầng lớp lớp, thậm chí cường giả Bán Thần cũng có, để lại rất nhiều tâm pháp đấu khí. So với Long Mông Bảo Tượng quyết thì số tâm pháp này cao minh hơn rất nhiều.

Nhưng khác với Thần Vương điện chính là Tanya thần miếu trải qua chiến hỏa. Điển tịch võ học không ngừng xói mòn, đến hôm nay vẻn vẹn chỉ còn lại Long Mông Bảo Tượng quyết coi như có thể dùng được.

Nếu như không phải Nam Cương Man tộc xuất hiện tên khác người như Trương Đức Bưu chỉ sợ tâm pháp Long Mông Bảo Tượng quyết này cũng sẽ thất truyền.

"Chẳng qua hiện nay, Nam Cương đã có Thánh Nguyên vương tọa, sau này *điển tịch võ học sẽ không có khả năng bị thất truyền *nữa." Trương Đức Bưu thầm nghĩ: "Người Nam Cương là thiên tài tu luyện đấu khí. Thời gian mấy trăm năm đủ để đem võ học thần miếu phát dương quang đại, tạo ra một bước phát triển mới về võ học, khiến cho thần miếu một lần nữa có được sức sống!"

Đúng vào lúc này, đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng hét to: "Chính là ngươi đánh nữ nhi của ta?"

Trương Đức Bưu quay đầu nhìn lại thì thấy một trung niên nam tử uy mãnh *cao lớn bước tới, miệng sùi bọt mép, hung dữ nhìn hắn.

Mục Cát Bốc cười nói: "Lợi Á Đức gia chủ, là con gái của ngươi thêu dệt chuyện trước không phải lỗi của Nạp Lan huynh đệ."

Trung niên nam tử kia nghe Lợi Á Đức nói thế thì trùng xuống, cười nói: "Nguyên lai là Xu Cơ chấp sự đại nhân. Tiểu nữ bướng bỉnh, chịu chút giáo huấn đối với nàng mà nói cũng tốt."

Dứt lời, quay đầu nhìn về phía Pháp Đế Ni, nghiêm nghị quát: "Còn không mau xin lỗi Nạp Lan huynh đệ?"

Sắc mặt người này biến hóa cực nhanh, quả thực người khác khó có thể tưởng tượng được, Trương Đức Bưu không khỏi dở khóc dở cười. Trong nội tâm cũng có chút cảnh giác: "Mục Cát Bốc sẽ không vô duyên vô cớ lấy lòng ta, khẳng định có mưu đồ."

Mục Cát Bốc nhìn vết thương trên mặt Delena, làm ra bộ dáng tươi cười hòa ái *nói: "Thật sự là một cô gái xinh đẹp, đây chỉ là một vết thương nhỏ không quan trọng, để cho mục sư trị liệu một lát thì sẽ phục hồi như cũ." Nói xong vẫy vẫy một người hầu để cho hắn mang theo Delena đi trị liệu vết thương, nói: "Nạp Lan huynh đệ,có thể nói chuyện với ngươi một lát được không."

Trương Đức Bưu đi theo hắn đi lên thuyền, Mục Cát Bốc *đứng ở đầu thuyền cười tựa như không nói: "Nạp Lan huynh đệ, ngu huynh còn chưa chúc mừng ngươi đoạt được thánh vật của Tinh linh tộc rồi. Hám Nhật Trường Huyền Cung thất lạc ba trăm năm trước hôm nay lại trở lại trong tinh linh Vương tộc, thật đáng mừng!"

Trương Đức Bưu không biểu lộ gì nhưng trong lòng buồn bực không thôi: "Lão tử lúc nào trở thành hậu duệ tinh linh Vương tộc *rồi?"

Mục Cát Bốc *vừa cười nói: "Nạp Lan huynh đệ yên tâm, Thánh điện đối với sự diệt vong của Tinh linh tộc cũng rất đau sót. Không biết Nạp Lan huynh đệ có thể kéo Hám Nhật Trường Huyền Cung hay không?"

Trương Đức Bưu không nói lời nào lấy Hám Nhật Trường Huyền Cung ra, xoát một tiếng kéo thành hình vòng cung sau đó lập tức đem đại cung thu hồi.

Mục Cát Bốc trong nội tâm lạnh lẽo: "Tên này quả nhiên là hậu duệ *của tinh linh Vương tộc. Chỉ có tinh linh Vương tộc mới có thể kéo Hám Nhật Trường Huyền Cung và hoàn toàn phát huy uy lực của vũ khí cấp Truyền Kỳ. Xem ra đoạt lấy cung này cũng không có gì tốt. Thánh điện cũng không thiếu vũ khí cấp Truyền Kỳ.Việc này xem ra không nhắc lại nữa, bất quá thân phận hắn có thể lợi dụng nhưng việc này phải được thánh điện đồng ý mới được

Đúng vào lúc này, lâu thuyền đột nhiên run rẩy kịch liệt, phảng phất như đụng phải cái gì đó khiến người trên thuyền chao đảo không ngừng. Có không ít người trên thuyền đã ngã xuống biển.

Đám người trên boong thuyền thất kinh chạy loạn. Đột nhiên một tiếng oanh truyền đến, lâu thuyền cực lớn phát ra thanh âm xèo...xèo. Phía bên trái thuyền nghiêng ngả, có thể lật bất cứ lúc nào.

Sắc mặt Mục Cát Bốc *kịch biến, cao giọng quát: "Chuyện gì xảy ra?" Đọc Truyện Online mới nhất ở Truyện Full

Trương Đức Bưu đứng bên mạn thuyền nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một bộ xương cực lớn đang bay từ dưới biển lên. Trong thoáng chốc bay lên tầng cao nhất phá hủy không biết bao nhiêu phòng ốc.

Bộ xương kia không biết có bao nhiêu vòi, như một xúc tu cực lớn linh hoạt vô cùng gắt gao bám lấy lâu thuyền, ngay sau đó lại có bảy cái vòi từ đáy biển ngoi lên bám chặt lấy thuyền kéo xuống đáy biển

Trương Đức Bưu trừng to mắt, giật mình nhìn con thuyền dần dần chìm xuống, lẩm bẩm nói: "Đây là vật gì?"

Mục Cát Bốc *sắc mặt trắng bệch, lạnh lùng nói: "Thâm Uyên Cốt Long! Vị Vong Linh Thánh Ma Đạo sư nào triệu hoán Thâm Uyên Cốt Long? Chẳng lẽ không biết đây là thuyền của Thần Vương điện hay sao?"

Dáng người hắn tuy thấp bé, nhưng giọng rất lớn. Thanh âm cuồn cuộn như sấm vang khắp mặt biển.

Trên mặt biển đột nhiên xuất hiện một đám khói đen nồng đậm. Một thanh âm u ám từ trong khói đen truyền ra, thanh âm phiêu hốt bất định, âm trầm cười nói: "Chính bởi vì đây là lâu thuyền của Thần Vương điện, lão tử mới đem các ngươi chém tận giết tuyệt. Tiểu bảo bối, thêm chút sức nào, ăn tươi hết bọn họ, nói không chừng ngươi có thể mọc ra một hai khối thịt đấy"

Mục Cát Bốc nghe nói vậy mặt không còn chút máu. Đột nhiên thả người nhảy xuống biển, đạp lên mặt biển chạy như điên.

Phần đông cao thủ trên lâu thuyền thấy Xu Cơ chấp sự Thần Vương điện vứt thuyền đào tẩu, cũng nhao nhao nhảy xuống biển, bất quá những người này mạnh có yếu có cũng không phải tất cả mọi người đều có tu vi như Mục Cát Bốc, *có không ít người nhảy xuống biển thì không lên được nữa.

Trương Đức Bưu vội vàng nhảy xuống dưới tiến vào trong khoang thuyền tìm kiếm rốt cuộc tìm được Delena. Khuôn mặt của cô nàng đã được chữa khỏi, khôi phục vẻ *nhu nhuận sáng bóng ngày xưa, bất quá lúc này sắc mặt tái nhợt mất hồn mất vía.

"Thái Ca đâu rồi?"

"A Man, chuyện gì đang xảy ra?"

Trước ngực Delena đột nhiên phồng lên, Thái Ca từ ngực nàng thò đầu ra, mơ mơ màng màng nói: "Bên ngoài sao lại nhao nhao như vậy?"

"Bên ngoài xuất hiện một vị Vong Linh Thánh Ma Đạo sư, triệu hồi Thâm Uyên Cốt Long ra, đang công kích lâu thuyền, nhanh mang bọn ta ly khai!"

"Cốt long? Long tinh? Tấn cấp?"

Lỗ tai Thái Ca lập tức dựng lên, cái đầu nhỏ lập tức tính toán, nước miếng rầm rầm chảy ra khiến ngực Delena ướt đẫm. Trương Đức Bưu thò tay dùng sức gõ cái đầu nhỏ một cái, cảnh cáo nói: "Còn có một Vong Linh Thánh Ma Đạo sư!"

Lão hổ rùng mình một cái, tuy nó rất càn rỡ, nhưng trong lòng cũng biết nếu như chỉ là một Thâm Uyên Cốt Long, nó cùng Trương Đức Bưu đồng loạt ra tay, tuyệt đối có thể giết chết Cốt Long, thu hoạch Long tinh. Nhưng lại có một Vong Linh Thánh Ma Đạo sư, bọn hắn không thể làm gì được.

Đây cũng là lý do Mục Cát Bốc không nói hai lời, lập tức nhảy xuống biển đào tẩu.

Cao thủ cấp bậc Thánh Ma Đạo sư đã không phải là nhiều người có thể ứng phó được rồi, coi như là ba bốn vị cửu cấp Đại Ma Đạo sư vây công cũng không thể làm gì Thánh Ma Đạo sư.

Những người này dùng nguyên tố năng lượng rèn luyện thân thể, thân thể vô cùng cường đại. Ra tay đều là Cấm Chú, ma pháp tàn niệm có thể lưu lạc ấn hư không, bởi vậy mới xưng là Thánh giả!

Thái Ca vừa mới mang Trương Đức Bưu cùng Delena bay lên liền nghe răng rắc một tiếng. Chiếc lâu thuyền bị Thâm Uyên Cốt Long mạnh mẽ kéo vào đáy biển, biến mất không thấy gì nữa!

Trương Đức Bưu trong lòng lạnh lẽo, đột nhiên Thái Ca lại lao xuống xuống: "Bên trên không đi được!"

Trương Đức Bưu liền ngẩng đầu nhìn lên thì thấy hơn mười đầu Cốt Long đang bay trên bầu trời. Có một hành khách lấy Sư Thứu vừa mới bay vào không trung, liền bị những Cốt Long này xé thành mảnh nhỏ.

"Đi trên biển!" Trương Đức Bưu xoay người nhảy khỏi lưng Lục Dực Kim Quang Hống, đấu khí dũng mãnh tiến vào lòng bàn chân, vững vàng đứng trên mặt biển, tinh thần lực khẽ động lập tức đem Thái Ca cùng Lena thu vào trong không gian giới chỉ, theo hướng Mục Cát Bốc ly khai chạy như điên.

"Lão đầu này đào tẩu nhất định là chạy về Thần Vương điện! Vong Linh Thánh Ma đạo sư tuy lợi hại, nhưng chắc chắn không dám đến Thần Vương điện gây sự chỉ cần ra khỏi hải vực này thì sẽ an toàn!"

Xung quanh hắn cũng có không ít đệ tử Thần Vương điện đang chạy như điên. Đột nhiên một đầu Cốt Long dài hơn mười mét từ trong biển nhảy ra, răng rắc một tiếng cắn mất đầu một đệ tử của Thần Vương điện, máu tươi phun cao mấy mét.

Thi thể không đầu kia quơ quơ, ngã xuống biển.

Trương Đức Bưu trong lòng khiếp sợ vô cùng, có thể bôn tẩu trên mặt biển thấp nhất phải là Đấu Khí Như Đao. Nhưng hảo thủ Đấu Khí Như Đao này lại bị cốt sa một kích trí mạng.

Vong Linh sinh vật, Vong Linh Thánh Ma Đạo sư triệu hoán ra, thật quá mạnh mẽ.

Đang nghĩ ngợi, thì mặt biển có hằng hà xa số Cốt Long từ trong nước biển nhảy ra, nhảy về phía mọi người.