Đa Thiên Địa

Chương 58: Bại?




Lam Bảo và Hổ Trắng đứng song song nhau, vô số khán giả đang xem nhịp tim gia tốc, toàn trường nghiêm túc ngồi xem...

"Mì úp xong rồi!" Một thanh niên bưng hai bát mì đi đến, đưa cho thanh niên ngồi bên cạnh.

"Cảm ơn!" Thánh niên kia đáp nhưng mặt vẫn chăm chú xem, cầm lấy bát mì từ từ ăn.

"Không nóng à?" Thanh niên bưng mì kia ngồi xuống, sắc mặt quái dị nói.

Thanh niên bên cạnh còn đâu tâm trạng để đáp, hắn chỉ xem hai thằng du côn cấp hành tinh đang chuẩn bị đánh nhau ở dưới kia thôi.

...

Lam Bảo bỗng nhiên cảm thấy hơi chóng mặt nhưng nhanh chóng trở lại bình thường...

"Hãm Thiên Kiếm Pháp - Tan Vỡ!"

"Thiên Kim Xuyên Vạn Vật - Nhất Kiếm Chia Thiên Hạ!"

Ầm! Xoẹt!

Hai âm thanh của hai loại kiếm vang lên...

Rầm!

Khói bụi tung toé che phủ tứ phía, Hổ Trắng có chút thua thiệt với Lam Bảo...

"Nhận lấy!"

Hổ Trắng chém thêm một đường cự kiếm và 1 đấm đến Lam Bảo, Lam Bảo định lùi lại nhưng có một cái quyền khác từ đằng sau lao đến, hai hướng còn lại cũng vậy...

...

"Hổ Trắng thật quyết đoán!"

"Đúng vại!"

Những lão quái vậy này ở đây thầm vuốt râu tán thưởng cách làm việc của Hổ Trắng.

Ở bên Khải Hoàng Học Phủ thì càng lo lắng cho Lam Bảo...

...

"Vô dụng!" Lam Bảo nói khiến toàn trường chú ý kỹ động tác của hắn.

"Thượng Hư Cửu Chiến Quyết - Đệ Tứ Kỹ - Vô Cực Tốc Biến!"

Vụt.

Thân ảnh Lam Bảo cúi xuống hóa thành tàn ảnh trước sự ngỡ ngàng của toàn trường...

Lam Bảo ngay tức khắc xuất hiện trước mặt Hổ Trắng mà ra đòn thần tốc:

"Xoáy Không Hư Quyền!"

Vô số linh lực các hệ của Lam Bảo xoáy vào trong nắm tay hắn, hướng cái đầu Bạch Hổ kia ra quyền như 1 cơn lốc với tốc độ âm thanh úp sọt vào đầu...

Bốp!

Lam Bảo đã đấm trúng...

Bụp.

Cái đầu Bạch Hổ bỗng nhiên rơi xuống...

Cả toàn trường ánh mắt mở thật to nhìn lấy gương mặt thật trong cái đầu Bạch Hổ kia, một gương mặt anh tuấn kiên nghị, đôi con ngươi thuần một màu bạc, khác xa màu sáng chói của những ngôi sao trong đôi mắt của Lam Bảo...

Vô số thiếu nữ ánh mắt ái mộ nhìn lấy Hổ Trắng, hắn lần này trở thành tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ và vài thiếu phụ đúng nghĩa...

Lam Bảo ánh mắt bình tĩnh nhìn lấy gương mặt của Bạc Minh. Không sai, Hổ Trắng tên thật là Bạc Minh.

"Ngươi dám..." Bạc Minh tức giận.

"Không sao!" Lam Bảo giơ tay đáp.

"Bạch Hổ Kim Cổ Quyền - Toàn Diệt!" Bạc Minh nghiêm túc ra quyền.

Lam Bảo sắc mặt nghiêm nghị như chả ai thấy, hắn sẽ vận dụng hết những môn võ thuật kiếp trước hắn học...

"Quyền Anh!"

Lam Bảo dùng tay không đối kháng, linh lực các loại bọc vào tay tạo thành găng tay.

Rất nhiều khán giả sắc mặt cuồng nhiệt nhìn hai thằng đang đánh lộn ở dưới kia, rất nhiều nữ tử hò hét...

"Hổ Trắng thật anh tuấn, hắn sẽ thắng!"

"Không, ngươi mơ đi, là của ta!"

"Ta thì tin Bạch Quỷ kia cơ!"

"Ta cũng thế!"

...

Bạc Minh lùi lại, Lam Bảo cũng lùi lại, rồi cả hai lại lao vào nhau như những tia chớp vô số lần...

Âm ầm ầm...

"Loạn Vũ!" Bạc Minh hai tay cầm cự kiếm lên, bắt đầu chuyển linh lực.

"Tiễn Vũ!" Lam Bảo ánh mắt nghiêm nghị, kéo Ngân Hà Cung bắn ra cực nhiều mũi tên tạo thành từng cơn mưa chứa đầy tiễn khí.

Vụt vụt vụt vụt vụt vụt vụt vụt vụt...

Bạc Minh cầm cự kiếm lên chém liên tục những đường kiếm thần tốc...

Keng keng keng...

Hắn vừa lao về phía Lam Bảo vừa chém Loạn Vũ tạo thành các đường hư ảnh cự kiếm...

"Thiết Quyền!" Bạc Minh một tay cầm kiếm chém, một tay hoá thành kim loại đấm đến Lam Bảo.

Keng...

"Phụt...!" Lam Bảo chỉ đỡ được cự kiếm, đòn quyền kia quá nhanh.

Thấy Lam Bảo thổ huyết, Bạc Minh hưng phấn tiếp tục lao vào tấn công Lam Bảo.

"Liên Thiết Quyền!"

Vô số nắm đấm kim loại bọc linh lực được tạo ra...

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm... Rầm!

Khu vực đằng sau Lam Bảo hoá thành hư vô...

"Quá... Quá mạnh..." Vô số khán giả lên tiếng.

Trong vô thức cả đám nhìn sang Lam Bảo...

Lam Bảo hiện tại hai cánh tay be bét máu, sắc mặt cực kỳ không ổn...

"Chết tiệt, Lam Bảo ơi Lam Bảo, ngươi tỉnh táo lại đi, làm ơn đấy!" Lam Bảo cảm giác cái cơn chóng mặt hồi nãy lại xuất hiện, cả cơ thể hắn bỗng nhiên loạng choạng.

Thấy cơ thể Lam Bảo hơi loạng choạng, đôi tay be bét máu, hai mắt hắn nhắm nghiền lại, Bạc Minh vừa tiến đến vừa nói:

"Bạch Quỷ a Bạch Quỷ, ngươi thua lần nay không uổng!" Bạc Minh kiêu ngạo nói, tay phải ra một quyền huỷ diệt.

"Ngươi chịu thua đi!" Bạc Minh gằn giọng hướng Lam Bảo ra quyền, băng linh lực tạo thành vô số mảnh băng sắc ngọn lơ lửng xung quanh đường quyền.

Đúng lúc này, Lam Bảo mở mắt ra, con mắt bên phải có con ngươi hoàng kim sáng chói, con mắt trái có con ngươi đen tuyền đầy tang thương của sự từng trải...

Linh hồn của Lam Bảo, hay đúng hơn là của Kim Bảo, Vũ Kim Bảo. Người được xuyên không nhập thể vào Lam Bảo khi cả hai vừa chết...

Ký ức cả hai hoà làm một, cùng ở một linh hồn có tên Vũ Kim Bảo...

Một quyền cực mạnh của Bạc Minh đã đến, con mắt hoàng kim bên phải của Lam Bảo tự nhiên rực cháy lên, con mắt trái thì tĩnh lặng tỏa ra từng đường khí màu đen rất khó thể thấy...

Lam Bảo ngước nhìn một cái, ra một quyền với tốc độ ánh sáng vào bụng của Bạc Minh...

"Hự... Phụttt...!" Bạc Minh bị đấm bay lên trời, miệng thổ huyết cực nhiều...

Lam Bảo thân ảnh biến mất, hắn vẫn là hắn, chẳng qua cộng thêm sự thức tỉnh của Vũ Kim Bảo, Kim Bảo kiếp trước chính là võ sư thượng đẳng đa võ thuật, ký ức vẫn còn hơi mơ hồ một nửa khi nhập vào cơ thể này.

Lam Bảo xuất hiện ở trên trời ngay chỗ Bạc Minh, bàn tay hắn tạo thành tay đao mà chém xuống...

"HỰ!" Bạc Minh kêu lên đầy đau đớn, bay thẳng xuống đất, xương cốt nứt gãy vài cái.

RẦM!

Mặt đất nứt thành hình màng nhện lan khắp tám phía...

Bạc Minh ôm bụng đứng dậy, gượng đau nhanh chóng lấy ra đan dược trị thương uống vào...

Rầm!

Lam Bảo đáp mạnh xuống đất, nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, đôi mắt sao trời ấy lại hiện ra...

"Băng Thiên Cực Hoàng Chưởng!" Bạc Minh điên cuồng ngưng tụ ra 1 chưởng cực kỳ mạnh mẽ với ý đồ kết thúc trận đấu này.

...

Bên ngoài...

"Hổ Trắng ra đòn mạnh nhất rồi!"

"Sao ngươi biết?"

"Ta đoán!"

Bốp!

...

"Uy lực của chiêu đó rất mạnh, không biết Tiểu Bảo sẽ đỡ thế nào đây?" Vương Đông Thu nhìn vào màn ảnh lẩm bẩm.

Tất cả những người hâm mộ Bạc Minh thì cuồng nhiệt hét lên vì biết idol của mình sắp thắng...

...

Lam Bảo lắc lắc đầu tỉnh táo, nhìn thấy Băng Thiên Cực Hoàng Chưởng mạnh mẽ được ngưng tụ từ tay Bạc Minh, liền khẩn trương tụ chưởng:

"Lực Thiên Chưởng!"

Lam Bảo tay ngưng tụ linh lực các hệ của hắn cô đọng đậm đặc đến cực điểm, một chưởng này mạnh đến mức không gian xung quanh bắt đầu nứt vỡ, hai bàn tay hắn chịu nhiều áp lực nên các lỗ chân lông dần chảy máu ra...

Răng rắc... Răng rắc...

Trán Lam Bảo toát cả mồ hôi, linh lực bị rút chỉ còn 1 phần 10, yếu đến cực điểm...

"Băng Thiên Cực Hoàng Chưởng!!!" Bạc Minh hướng Lam Bảo ra chưởng hét to.

"Lực Thiên Chưởng!!!!" Lam Bảo hét lớn.

Hai chưởng từ từ bay đến nhau... Rồi va chạm...

ẦM!

Hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau rồi nổ sáng cả đấu trường... Xung quanh cây cỏ, gạch vụn hoá thành cát bụi...

Tất cả... Hóa thành bình địa...

...

Hồi lâu sau, khi ánh sáng và khói bụi dần tản đi, hai thân ảnh xuất hiện...

Một người đứng thẳng, một người quỳ một gối ôm bụng...