Đa Thiên Địa

Chương 59: Tứ Đại Thiên Kiêu




Hai thân ảnh xuất hiện, một đứng thẳng, một quỳ một gối khiến vô số khán giả mở to cả mắt...

Hổ Trắng - Bạc Minh đang đứng thẳng, y phục hơi rách nát, gương mặt cương nghị tràn đầy mệt mỏi và suy yếu...

Bạch Qủy -Lam Bảo thì đang quỳ một gối thở hổn hển, hai tay duỗi thẳng, Sát Kim Kiếm nằm bên cạnh, Bạch Sắc Ma Bào rách một vệt, Vô Diện Quỷ Mặt Nạ bị nứt vỡ một nửa.

Gương mặt hắn lộ ra một nửa khiến gần như toàn bộ thiếu nữ, nữ tu sĩ đang xem tim đập thình thịch, ánh mắt có chút mê ly nhìn về nửa gương mặt kia...

Ở Khải Hoàng Học Phủ, Lam Bảo bị lộ nửa gương mặt khiến cả đám im lặng, rất nhiều thiếu nữ ánh mắt có ngôi sao và trái tim nhìn hắn...

"Tên này... Sao lại anh tuấn đến vậy chứ!!!" Vũ Băng Huyên lẩm bẩm ôm mặt xuống.

...

Vân An, Băng Nhi, Liên Y, Tiêu Thuỷ Cơ sắc mặt kinh hồn nhìn về phía nữa gương mặt của Lam Bảo sau khi tỉnh lại, gò má hơi đỏ.

Riêng Hồ Nghiên tuy nhìn thấy nửa bên mặt còn lại của hắn nhưng trái tim vẫn đập thinh thịch từng nhịp.

Hiện tại toàn bộ khán giả đang ầm ầm suy đoán Lam Bảo đã bại và công nhận hắn mạnh hơn Bạc Minh nếu chiến cùng cấp

Nhưng kết quả lại khiến toàn trường bất ngờ.

...

"Hộc... Hộc... Hộc..." Lam Bảo thở dốc.

"Chúc mừng ngươi... Là người... Chiến... Thắng...!" Bạc Minh có gắng nói từng chữ.

"Phụt...!" Hắn thổ huyết một ngụm máu lớn, rồi ngã xuống bất tỉnh.

Bụp...

Bạc Minh đã triệt để ngã xuống, dần nhắm mắt lại...

Lam Bảo thở dốc liên tục, hắn đã cạn linh lực, Nộ đã giải trừ, muốn di chuyển cũng khó...

"Vòng cuối - Đại Chiến... Khải Hoàng Học Phủ chiến thắng!" Nữ chủ trì ở bên ngoài run run chậm rãi lên tiếng.

...

"YAAAAAAAAAA... Chúng ta vô địch rồi!!!" Ở Khải Hoàng Học Phủ, toàn bộ học viên đến phó hiệu trưởng ăn mừng như điên

...

"Má, lần này đi quả là không uổng!"

"Mấy thằng kia đánh hay vờ lờ!"

"Lúc đầu ta cứ tưởng tên Bạch Quỷ bị tensome cơ!"

"Tên kia ghê thật!"

...

Lam Bảo và cả bọn lúc này đã được đưa ra phòng hồi sức.

Hắn được đưa đến một cái phòng nào đấy...

Sau một lúc nghỉ ngơi, bốn người Lan Yên, Liễu Quỳnh Tiên, Kim Phong và Đô Hải đi vào trừng mắt nhìn hắn.

Lam Bảo chỉ biết cười khổ nói:

"Dù gì cũng thắng a..."

"Hừ... Hay lắm, vậy ngươi cố tình để chúng ta bị loại sao?" Liễu Quỳnh Tiên cười như không cười nói.

"Vậy thì nhìn lại cảnh tượng cuối cùng đi!" Lam Bảo cười quỷ dị nói, phất tay lấy Chụp Ảnh Ngọc phóng ảnh ra ngoài.

Đây là hình ảnh Bạc Minh đã ngã xuống, Lam Bảo đang quỳ một gối, xung quanh không có một chút cây cỏ nào, chỉ toàn đất bằng phẳng hết.

Điều này khiến cả bốn rùng mình, cả đám thầm nghĩ: "Tên này làm vậy là có chủ đích à? Cũng đúng! Nếu mình ở lại chắc làm vướng chân hắn mà chả giúp được gì!"

"Thôi không suy nghĩ nhiều!" Lam Bảo phất tay nói.

...

Vài hôm sau.

Lam Bảo lúc này đang đi dạo, thì gặp ngay Bạc Minh đang che mặt tiến gần hắn.

"Ngươi đến đây làm gì?" Lam Bảo nhíu mày hỏi.

"Có chút việc!" Bạc Kim đáp.

"Việc gì?" Lam Bảo hứng thú.

"Hỏi tên ngươi!"

"Ồ, vậy ngươi xưng tên trước!"

"Ngươi nói trước đi ta nói sau!" Bạc Minh nói lại.

"Được rồi, tại hạ tên Lam Bảo thưa Bạc Minh các hạ!" Lam Bảo cười đáp.

"Sao... Sao ngươi biết tên ta?" Bạc Minh giật mình nói.

"Bí mật... Thôi chào nhé!" Lam Bảo nói rồi phất tay rời đi, vô số người ở quanh nghe được thì giật mình nhìn lại.

Lam Bảo và Bạc Minh cũng chả để ý tên mình có lộ hay không, gật đầu nhìn quanh coi như xác nhận.

Đồ Dương Sa ẩn thân thu liễm khí tức trong không gian dở khóc dở cười nghe lén nhìn hai tiểu tử này.

...

Đang đi, bỗng nhiên có vô số người vây quanh Lam Bảo, có một thiếu nữ nói:

"Ngươi tên Lam Bảo đúng không?"

Vô số người giật mình đáp lại:

"Tên hắn không phải để ngươi đoán bừa!"

Nhưng điều khiến cả đám kinh dị nhất là Lam Bảo đã gật đầu và đáp:

"Đúng rồi, tại hạ tên Lam Bảo, sao cô nương biết?"

"Ta nghe đồn!" Thiếu nữ kia lè lưỡi.

"Ta cũng nghe nè, không ngờ là thật!" Một người khác nói, có người đã dùng Ghi Ảnh Ngọc làm bằng chứng.

Lam Bảo không thích ồn ào cho lắm, thi triển Vô Cực Tốc Biến chuồn đi mất...

...

Cốc cốc.

"Lan Yên, là ta!"

"Ừm chàng vào đi!" Lan Yên truyền âm lại.

Lam Bảo nhanh trí mở cửa vào phòng rồi chốt cửa lại thì suýt phụt máu mũi nhìn cảnh tượng đang diễn ra...

Lan Yên đang mặc đồ ngủ bằng lụa màu hồng nhạt có thể nhìn xuyên thân thể ngọc ngà, nàng đang nằm trên giường đắp chăn bông, mắt phượng nhắm hờ.

"Ực!" Lam Bảo nuốt nước miếng tiến đến bên cạnh Lan Yên.

Lan Yên mở đôi mắt đẹp quyến rũ nói:

"Thưởng cho chàng!"

Lam Bảo không nhịn nữa, cởi toàn bộ y phục lao lên cắn xé nàng...

...

"Ưm... Ưm... A... A...!" Lan Yên đang chống hai tay hai chân trên giường, Lam Bảo ở đằng sau điên cuồng chinh phục bằng những cú nhấp đầy mạnh mẽ và chiếm hữu.

Bạch bạch bạch bạch bạch...

"Ưm hừ... Thiếp sướng quá!" Lan Yên rên rỉ sướng khoái.

Sau vài nghìn cú nhấp của Lam Bảo, Lan Yên đã đạt đỉnh...

"Thiếp ra!"

"Ta ra cùng nàng!"

Một luồng âm tinh bắn mạnh mà ra cùng với vô số sinh mệnh được bắn vào tử cung của Lan Yên khiến nàng sướng đến say mê.

"Thiếp sướng quá... Mệt quá, nghỉ đi chàng!" Lan Yên nhìn Lam Bảo cầu xin, đây là lần thứ 5 nàng ra, Lam Bảo chỉ mới 2 lần.

Lam Bảo nằm xuống người nàng yêu chiều nói:

"Nàng là bảo bối của ta mà, ta chơi lúc nào cũng được đúng không?"

"Chàng muốn thiếp làm lúc nào cũng được!" Lan Yên nỉ non lên tiếng.

"Được, ta tặng nàng cái này!" Lam Bảo lấy ra một thanh kiếm Thiên Bảo Cao Cấp - Hắc Phong Kiếm phù hợp với phong và hắc ám linh căn của nàng.

"Thiếp cảm ơn!" Lan Yên không khách khí thu lấy rồi hôn vào môi Lam Bảo.

"Hiện tại ta có một thế lực vừa thành lập có tên Thanh Mệnh Cung, thành viên thì ta chỉ chọn mỗi thê tử là thành viên nòng cốt, còn những người khác thì ta chưa biết!" Lam Bảo trầm thấp nói.

"Thiếp sẽ tham gia, giúp cho thế lực của chúng ta mạnh hơn!" Nói xong, Lan Yên híp mắt phượng nói:

"Mà chàng có bao nhiêu thê tử?"

"Tính cả nàng gần 10 người!" Lam Bảo đếm ngón tay nói.

"Phong lưu!" Lan Yên khẽ quát một tiếng.

"Phong lưu thì đã sao, chỉ cần có thực lực thì sẽ có nhiều thê tử, muốn lập thế lực thì phải có những thành viên nòng cốt, nhưng rất khó để tin tưởng người khác nên ta chọn các thê tử chưa cưới của ta!" Lam Bảo nhẹ nhàng đáp.

"À... Vậy thiếp sẽ đi tìm thê tử cho chàng!" Lan Yên nhanh nhảu nói.

"Nàng không ghen à?" Lam Bảo nghi ngờ nói.

"Thời gian thiếp sẽ dùng để tăng thực lực để có thể cùng chàng chiến đấu, hơi đâu mà ghen!" Lan Yên phồng má đáp.

"Haha, vậy là tốt rồi, các nàng ấy hoà thuận lắm!" Lam Bảo véo má nàng nói.

"Vậy sao, lần sau phải rủ thêm mới được, một mình thiếp không đủ hạ chàng!" Lan Yên liếc xéo hắn nói, bàn tay trắng thò xuống bóp mạnh vào côn thịt cho bõ ghét.

Lam Bảo cười haha, hắn rất tự hào về bản lĩnh đàn ông của mình...

...

Vài hôm sau.

Đã đến lúc nhận giải...

Khải Hoàng Học Phủ đứng nhất.

Vạn Băng Học Phủ đứng nhì.

Thú Linh Học Phủ đứng ba.

Hải Dương Học Phủ đứng cuối.

Sau khi nhận giải xong, cả bọn bị Vương Đông Thu và Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão xé không gian kéo đi... Hướng Khải Hoàng Học Phủ.

4 Người còn trụ lại cuối cùng ở vòng cuối được những khán giả ở đây đặt cho cái biệt danh trong mùa này là Tứ Đại Thiên Kiêu...

Danh tiếng của Tứ Đại Thiên Kiêu dần được lan rộng toàn cầu, bao gồm:

Đệ Tứ - Lục Vĩ Mị Hồ - Hồ Nghiên

Đệ Tam - Hoá Thuỷ Thánh Tử - Dương Ưng

Đệ Nhị - Cuồng Băng Bạch Hổ - Bạc Minh

Đệ Nhất - Ẩn Diện Bạch Quỷ - Lam Bảo