Đặc Ân Hay Kiếp Nạn

Chương 83: hai thái cực




Trình Thiếu Lăng trước khi đưa Hà Thương Huyền về ra mắt phụ huynh, đã cho người dọn dẹp sạch sẽ lý lịch từng làm việc ở KTV của cô.

Không phải anh xấu hổ, mà lo cô sẽ mặc cảm, lo gia đình mình sẽ bắt bẻ khi dễ. Anh chỉ muốn cô toàn tâm toàn ý, an lòng sinh con và sống vui vẻ vô tư bên bố con anh.

Mẹ anh thì đồng bóng, tuy vẻ hoa lá hẹ nhưng rốp rẻng khoe khoang bạn bè vô cùng, phải nói là bõ công xin vía có cháu nội. Phía ông bà và bố anh thì còn để xem hai đứa trẻ là trai hay gái rồi mới nặng nhẹ được.

****

Có lẽ là năm tốt được tuổi, nên Minh Đại Quang cũng kết hôn gần ngày với bạn thân. Nghe nói đối tượng kết hôn của thiếu gia nhà họ Minh là một cô gái con nhà trâm anh thế phiệt, bằng tuổi bọn họ.

Ngày trọng đại ấy, chỉ còn Bạch Anh Tử lẻ loi đi hăn hai cái đám cưới liền.

Nhìn hai người bạn, là hai thái cực khác nhau.

Một bên là lấy người bố mẹ thích, một bên là lấy người bản thân thích.

Minh Đại Quang với vợ không nóng không lạnh, gọi là vừa đủ, khung cảnh đám cưới long trọng nhưng khách sáo không quá thân mật. Minh phu nhân tương lai xinh đẹp nhưng lạnh lùng. Vợ chồng nhà đó còn không có lấy nổi một cái ôm.

Trái lại, Trình Thiếu Lăng tưng bừng hớn hở, cả buổi lễ dính vợ như sam, cười cười nói nói vui vẻ. Lúc chào quan khách còn đan tay vợ giơ cao, để lộ nhẫn kim cương của cô dâu lấp lánh chói mắt. Con dâu nhà họ Trình thẹn thùng đáng yêu không rời chồng nửa bước.

Khi hai người bạn thân nhất bận rộn tân hôn và trăng mật, Bạch Anh Tử lại ở căn hộ cũ của Sa Dĩnh Sa trầm ngâm suy ngẫm. Khi cô bỏ anh đi đã bán đứt căn hộ, anh liền trả giá cao để mua lại, bởi nơi đây có nhiều kỷ niệm của hai người.



Anh vẫn nuôi hi vọng cô sẽ sớm trở về thôi.

Nếu anh nghe theo bố lấy vợ là một người mà ông ấy sắp đặt, hẳn anh sẽ có dáng vẻ giống Minh Đại Quang. Còn nếu vợ anh là Minh Hi yêu dấu, chắc chắn anh sẽ hạnh phúc rạng ngời như người bạn thân còn lại.

Anh Tử vẫn đi làm, rồi về nhà, vẫn giao tiếp, vẫn tụ tập, thậm chí đi xem mắt theo yêu cầu của bố. Có điều lần nào cũng phũ phàng từ chối không khác gì tạt gáo nước lạnh vào con gái nhà người ta.

Người lạ nhìn anh đúng chuẩn người đàn ông đẹp trai, thành đạt. Nhưng thực ra trong anh khắc khoải nhớ nhung, mệt mỏi đợi chờ, mọi sự tan vỡ đều ở trong im lặng.

Không kiềm được lòng, anh mở mail gửi tin vào địa chỉ quen thuộc, dù biết đối phương sẽ không hồi âm.

" Minh Hi à.

Hôm nay anh chợt nhớ những ngày đầu gặp em. Em khi ấy cá tính và mạnh mẽ chả khác gì đàn ông cả. Sau này em đối với anh dịu dàng mềm mại hơn. Rõ ràng em yêu anh thật lòng nên mới thế. Một bông hoa trước khi tàn đã bỏ ra rất nhiều hương thơm và quyến rũ, một người trước khi nguội lạnh đã từng bỏ ra rất nhiều ấm áp và dịu dàng. Em chẳng chịu về với anh. Em như vậy, có phải đã thực sự nguội lạnh?"

Ngay khi anh vừa gửi mail xong, thì bố anh gọi tới. Anh biết ông ấy định nói gì.

Muộn rồi bố còn chưa nghỉ sao?Ngủ không ngon khi con vẫn chưa chịu nghe lời. Hai bạn của con yên bề gia thất hết rồi, con cũng xem xét bản thân đi chứ.Có gì phải xem xét đâu, hiện tại con thấy rất tốt.Bố thì không thấy tốt. Hết năm nay thôi, sang năm hãy kết hôn đi. Bố dần già đi rồi, bố không muốn đợi conทนีล.

Ông ấy không muốn là chuyện của ông ấy, anh vẫn muốn đợi người anh yêu.