Đại Chúa Tể

Chương 1446: Bối cảnh




Khi thanh âm hơi có vẻ thận trọng của vị Tiên Phẩm Thiên Chí Tôn họ Lữ kia truyền ra, trong chớp mắt, thiên địa lại một lần nữa yên tĩnh, đặc biệt là Tần Bắc Huyền cùng 2 vị thiên chí tôn khác, đều khiếp sợ nhìn về phía hắn

"Lữ huynh, ngươi?". Tần Bắc Huyền thần sắc có chút khó coi, hắn không biết tại sao vị hảo hữu mời tới trợ giúp này lại đột nhiên khách khí với vị thiên chí tôn trẻ tuổi kia như thế, thậm chí, bên trong sự khách khí ấy dường như còn có chút sợ hãi.

Hai vị thiên chí tôn khác cũng kinh nghi bất định.

Bên trong đại điện, đông đảo thủ lĩnh các thế lực trên bách linh đại lục đều 2 mặt nhìn nhau.

Mục Trần lại là có chút giật mình, hắn nhìn thoáng qua thiên chí tôn họ Lữ kia, sau đó gật nhẹ đầu, nói: "Nếu ngươi đang nói về Mục Phủ Chi Chủ Mục Trần trên Thiên La Đại lục, vậy chính lả ta"

Nghe được lời xác nhận của Mục Trần, Tiên Phẩm Thiên Chí Tôn họ Lữ kia cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt càng thêm kiêng kỵ nồng nặc, chợt ôm quyền nóiThì ra là Mục Phủ chủ ở đây, lần này cũng thật đắc tội"

"Lữ Huynh!". Tần Bắc Huyền một lần nữa trầm giọng nói.

Thiên chí tôn họ Lữ thở dài, hắn nhìn về phía Tần Bắc Huyền, nói: "Tẩn huynh, xét trên giao tình nhiều năm của chúng ta, ta khuyên ngươi một câu, chuyện hôm nay hay là thôi đi"

Khuôn mặt Tần Bắc Huyền hơi ngẩn ra, 2 vị thiên chí tôn khác cũng thấy có điểm không đúng, bọn họ liếc mắt nhìn Mục Trần, thận trọng hỏi: "Lữ Huynh, người này rốt cục có lai lịch gì?"

Vào giờ phút này, dù bọn họ có ngu xuẩn hơn nữa cũng có thể nhận ra Thiên Chí Tôn họ Lữ kia kiêng kỵ, thậm chí lả sợ hãi Mục Trần, người ta tiên phẩm cũng như thế, huống chi 2 người bọn họ mới linh phẩm?

Thiên chí tôn họ Lữ cười khổ một tiếng, nói: "Nơi này cách Phù Đồ Đại Lục cực kỳ xa xôi, cho nên các ngươi nhất thời cũng chưa biết, thời điểm lúc trước, vị Mục Phủ Chủ trước mặt các ngươi đây đã một thân một mình xông vào Phù Đồ cổ Tộc, lẩy sức một mình, suýt chút nữa một lưới bắt hết trưởng lão phù đồ cổ tộc, rốt cục vẫn phải do Đại trưởng Lão Phù Đồ cổ tộc lúc đó là Phù Đồ Huyền ra tay mới ngăn được hắn"

Nghe vậy, ngay cả Tần Bắc Huyền sắc mặt cũng biến đổi, địa vị của Phù Đồ cổ tộc trên đại thiên thế giới, hắn tự nhiên là hiểu rõ, chính là một trong ngũ đại cổ tộc, nội tình sâu không lường được.

Như thực lực của Bắc Huyền Tông hắn, mặc dù có thể chen chân vào hàng ngũ siêu cấp thế lực, nhưng nếu so sánh với Phù Đồ cổ tộc thì còn kém xa lơ xa lắc. Hơn nữa Đại Trường Lão Phù Đồ cổ Tộc thì càng là thực lực thánh phẩm thiên chí tôn, sừng sững trên đỉnh đại thiên thế giới này.

Mục Trần này có thể ép Phù Đồ Huyền ra tay đối phó với hắn, đủ để tường tượng hắn rốt cục kinh khủng cỡ nào.

"Nhưng làm sao có thể? Hắn chẳng qua chỉ có thực lực linh phẩm thiên chí tôn." hai vị thiên chí tôn khác cũng khó tin nói ra, trong Phù Đồ cổ tộc, chỉ nguyên Tiên Phẩm Thiên Chí Tôn sợ rằng cũng quá 2 bàn tay, chỉ cần lấy thịt đè cũng có thể đè chết Mục Trần.

"Bời vì lúc ấy hắn đang nắm trong tay hộ tộc đại trận của Phù Đồ cổ tộc, mượn sức đại trận trẩn áp toàn bộ trưởng lão của Phù Đồ cổ Tộc, cho dù là 2 vị mạch thủ Tiên Phẩm hậu kỳ của Huyền Mạch, Mặc Mạch cũng không phải đối thủ của hắn". Thiên chí tôn họ Lữ nói.

Hai vị thiên chí tôn kia nghe vậy, đều âm thầm tặc lưỡi, Mục Trần này cũng quá điên cuồng đi? Lại có thể làm ra chuyện kinh khủng cỡ này, như thế thì sẽ đắc tội Phù Đồ cổ tộc đến mức nào?

Thần sắc Tần Bắc Huyền cũng có chút ngưng trọng, nhưng ngược lại thở phào nhẹ nhõm, thì ra là Mục Trần dựa vào hộ tộc đại trận, cái thứ sức mạnh kinh khủng đó cũng không thuộc về bản thân hắn.

"Hắn có thể làm ra những chuyện như vậy đúng là đã chứng minh năng lực của hắn không nhỏ, nhưng cũng không thể khiến Lữ Huynh kiêng kỵ như vậy chứ? Hắn đã đắc tội phù đồ cổ tộc, còn có thể không chút kiêng kỵ như thế sao?" Tần Bắc Huyền trầm giọng nói.

Những chiến tích này của Mục Trần, đúng là khiến ngay cả hắn cũng kinh hãi không ngớt, nhưng nếu chỉ thế mà làm cho một vị Tiên Phẩm Thiên Chí Tôn sợ hãi như vậy, thật ra cũng không đến nỗi.

Thiên chí tôn họ Lữ lắc đầu nói: "Chớ nhìn hắn chỉ là linh phẩm thiên chí tôn, nhưng dù là một vị trưởng lão tiên phẩm sơ kỳ của Phù Đồ cổ tộc cũng phải thua trong tay hắn. đây cũng không phải là dựa sức của hộ tộc đại trận, mà là năng lực của bản thân hắn"

"Mặt khác...các ngươi nghĩ thử, hắn khiến cho phù đồ cổ tộc long trời lở đất như vậy, tại sao đến giờ vẫn bình yên vô sự?"

Nghe đến đây, 3 người Tần Bắc Huyền đều rùng mình trong lòng, những cổ tộc sâm nghiêm như Phù Đồ cổ tộc đều quan trọng nhất đến thể diện, hành động ấy của Mục Trần có thể coi như đạp lên mặt mũi của họ, bình thường mà nói thì Phù Đồ cổ tộc sẽ không buông tha, thế nhưng mà hiện giờ Mục Trần vẫn chạy nhảy tung tăng...

Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ là cho dù hắn gây ra những chuyện kia, Phù Đồ cổ tộc vẫn không thể làm gì được hắn, như vậy rốt cục phải kinh khủng cỡ nào?

"Mục Trần này cỏ quan hệ sâu đậm với Viêm Đế của Vô Tận Hỏa Vực, Võ Tổ của Võ Cảnh, ở phù đồ cổ tộc hắn quậy tung trời, Viêm Đế, Võ Tổ thậm chí còn che chở cho hắn". Thiên chí tôn họ Lữ nói.

Sắc mặt 3 người Tần Bắc Huyền một lần nữa biến đổi, Viêm Đế, Võ Tổ, đây chính là những cái tên vang dội khắp đại thiên thế giới, thậm chí trong tầng thứ thánh phẩm thiên chí tôn cũng sừng sững ở đỉnh cao nhất.

Thế mà Mục Trần lại có thể có quan hệ không cạn với bọn họ? Thậm chí không tiếc vì thế mà đắc tội phù đồ cổ tộc?

"Khó trách...có 2 vị này làm chỗ dựa, cho dù là Phù Đồ cổ tộc cũng sẽ kiêng kỵ". 2 vị thiên chí tôn kia thờ dài một tiếng, nói.

Thiên chí tôn họ Lữ cười cười, nói: "Cái này cũng không phải chuyện quan trọng nhất, các ngươi có biết vì sao Mục Trần phải đại náo phù đồ cổ tộc? Đó là bởi vì, hắn muốn đi cứu mẫu thân của mình"

"Năm xưa phụ mẫu của hắn ở bách linh đại lục này kết duyên, Phù Đồ cổ tộc giận dữ, sau đó giam cầm mẫu thân hắn, mà chuyến đi đó của Mục Trần chính là vì mẫu thân hắn"

"Mà vị mẫu thân này của hắn cũng không tầm thường....vừa hiện thân đã tước đoạt thân phận Đại trưởng lão của Phù Đồ Huyền, mà bản thân nàng càng là một vị Thánh Phẩm Đại Tông Sư, cho nên nói, hiện giờ đại trưởng lão của Phù Đồ cổ tộc chính là mẫu thân của Mục Trần"

Tần Bắc Huyền cùng 2 vị thiên chí tôn kia đều há to miệng, mặt hiện vẻ khiếp sợ, nói nửa ngày, hóa ra mẫu thân của Mục Trần này lại là tân nhậm Đại Trưởng lão của Phù Đồ cổ tộc?!

Khó trách Phù Đồ cổ tộc lại không truy cứu việc Mục Trần đại náo, thì ra quyền lực cao nhất cũng đã rơi vào tay mẫu thân hắn!

Hai vị thiên chí tôn kia nhìn nhau, đều lắp bắp không nói lên lời, ánh mắt lóe lên, hiển nhiên đã có ý thối lui, bởi vì bọn họ đã hiểu được bối cảnh dây mơ rễ má sau lưng Mục Trần.

Không chỉ có vô tận hỏa vực, võ cảnh, hiện giờ càng có thêm cả một phù đồ cổ tộc...

đây chính là thế lực hàng đầu đại thiên thế giới, dậm chân một cái thì ngay cả thế giới cũng rung chuyển, bọn họ dù cũng là thiên chí tôn, hưởng thụ ức vạn người tôn sùng, nhưng bọn họ cũng càng hiểu chênh lệch giữa mình với thánh phẩm,với những thế lực hàng đầu như vậy...

Có bối cảnh như vậy, trên đại thiên thế giới này, thế lực có thể làm cho Mục Trần kia kiêng kỵ, thật đúng là không nhiều lắm.

Sắc mặt Tần Bắc Huyền cũng hơi trắng, vốn cho rằng Mục Trần chỉ là một linh phẩm thiên chí tôn bình thường, nhưng không ngờ bối cảnh lại sâu như thế, thậm chí, sâu đến mức ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút sợ hãi.

Cái này, thật đúng là khiến hắn có chút tiến thoái lưỡng nan...

Mà trong lúc Tần Bắc Huyền đang do dự, hắn chợt thấy sắc mặt thiên chí tôn họ Lữ kia chợt biến đổi, không kìm được hỏi: "sao vậy?"

Ánh mắt thiên chí tôn họ Lữ hơi lóe lên, lướt qua đại điện, nhìn thấy một thân ảnh dịu dàng bên cạnh Mục Phong, lúc này da đầu có chút tê dại, nói: "Các ngươi nhìn nữ tử kia xem? Ta thấy có chút giống như là mẫu thân Mục Trần?"

Nghe thấy lời này, ngay cả Tần Bắc Huyền cũng cảm thấy đầu như nổ uỳnh một cái, 2 vị thiên chí tôn khác sắc mặt càng là sợ hãi, thận trọng đưa tầm mắt tới. vốn bọn họ cũng không để ý tới người trong đại điện, nhưng lúc này quan sát cần thận mới mơ hồ cảm giác được, nữ tử dịu dàng ngồi đó nãy giờ không nói lời nào, mặc cho Mục Trần gặp khó khăn - lại khiến bọn họ có một cảm giác áp bách không nên lời.

"Đúng rồi! Đúng rồi! Vị kia chính là mẫu thân Mục Trần, cũng chính lả đại trưởng lão hiện tại của Phù đồ cổ tộc, Thanh Diên Tịnh!". Thiên chí tôn họ Lữ rốt cục cũng nhận ra, lúc này lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

2 vị thiên chí tôn khác cũng lạnh cả người, ngay trước mặt một vị thánh phẩm đại tông sư mà bọn họ còn định liên thủ đối phó con trai người ta? Bọn họ thật đúng là không cách nào tưởng tượng nổi, nếu vừa rồi bọn họ xuất thủ thì hiện giờ kết quả sẽ thành như thế nào?

Chợt bọn họ nhìn về phía Tần Bắc Huyền, nóiTần huynh, chuyện hôm nay chúng ta suýt chút nữa bị ngươi hại thảm rồi"

Trong lời của bọn họ có chút oản giận, Tẩn Bắc Huyền mời bọn họ tới cũng được thôi, nhưng ngay cả lai lịch đối phương cũng không biết đã mời họ tới, đây thật sự là bẫy người a.

Sắc mặt Tần Bắc Huyền hết xanh lại trắng, cuối cùng cười khổ một tiếng, nói: "Chuyện này là do ta bất cẩn, ta cũng không ngờ đứa nghịch tử này lại chọc tới phiền phức như vậy"

"Trước mắt chúng ta đi xuống trước, bái kiến vị đại nhân này, xem xem có thể bỏ qua chuyện này hay không?"

Tần Bắc Huyền nói vậy, cũng là muốn tự mình dò xét xem vị nữ tử kia có đúng lả đại trưởng lão phù đồ cổ tộc hay không.

Đám người thiên chí tôn họ Lữ nghe vậy, gật đầu liên tục.

Vì thế, dưới đông đảo ánh mắt kinh nghi trong đại điện, 4 vị thiên chí tôn lúc trước còn khí thế hung hăng muốn liên thủ đối phó Mục Trần, lúc này lại từ trên trời hạ xuống, đáp xuống đại điện đổ nát.

"Cha! cha!"

Bách linh vương thấy Tần Bắc Huyền tới thì mừng như điên, vội vàng kêu lên.

Nhưng mà Tần Bắc Huyền căn bản cũng không đề ý tới tiếng kêu của hắn, mà là đi tới chỗ ngồi của bắc linh minh, cuối cùng, dưới những ánh mắt kinh sợ thất sắc - đồng loạt ôm quyền thi lễ với thanh diên tịnh bên cạnh Mục phong.

"Xin hỏi, trước mặt có phải là Đại Trưởng Lão Phù Đồ cổ Tộc?"

Thanh âm thấp thỏm của Tần Bắc Huyền truyền ra đại điện, bách linh vương vốn đang mừng như điên thì thần sắc đọng lại trong nháy mắt, trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, mà những phe khác sắc mặt cũng không thể tin nổi.

Trong bắc linh minh, những cao tầng lúc trước vẫn còn vui vẻ nói chuyện với thanh diên tịnh lúc này cũng thất kinh, sau đó bọn họ đồng loạt nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía Thanh Diên Tịnh bên cạnh Mục Phong.

Hiển nhiên, bọn họ không hiểu nổi, vì sao 4 vị thiên chí tôn cao cao tại thượng trước mắt, lại đột nhiên thi lễ lớn như vậy với thanh diên tịnh.

Mà đối với thái độ kính cẩn như vậy của 4 người trước mắt, Thanh Diên Tịnh cũng hơi kinh ngạc, chợt cười nhạt một tiếng, nói: "Ta là Thanh Diên Tịnh"

Lời nói lọt vào tai, nhất thời Tần Bắc Huyền như rơi xuống hầm băng, toàn thản lạnh toát.

Ngay trước mặt một vị thánh phẩm đại tông sư, thế mà đám mắt mù bọn họ lạl thật sự như bầy khỉ làm trò suốt nửa ngày trời...

****

Dịch: Zero