Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1465: Bí Mật Luân Hồi (2)




Giới Chủ chủ động cởi trần câu nói đầu tiên liền hấp dẫn lấy Khương Nghị.

- Tình huống của ta và ngươi không giống nhau lắm. Ta thuộc về tự sát, ngươi thuộc về bị giết; ta chết từ ba ngàn năm trước, ngươi chết từ một ngàn năm trước.

Giới Chủ nhìn Khương Nghị:

- Muốn tiếp tục nghe không?

Khương Nghị chần chờ liên tục:

- Ta cũng không phải bận rộn như vậy, nghe một chút cũng không sao.

- Lúc đó ta là Giới Chủ Sí Thiên giới, cũng là Thánh Vương linh văn cổ kim hiếm thấy của Sí Thiên giới. Linh văn của ta là Hư Thiên Đỉnh, có thể cùng vạn hỏa thiên hạ chung dung, dẫn vạn hỏa vào cơ thể, lấy tự thân là đỉnh, nội luyện đan dược.

- Ta từng lấy Hư Thiên Đỉnh làm dẫn, cảm ngộ mồi lửa thiên hạ, nhìn trộm Thánh Hoàng huyền diệu. Ta từng có dã tâm rất lớn, muốn tăng lên địa vị Sí Thiên giới, triệt để thoát khỏi thân phận hoàng tộc, đưa thân vào hàng ngũ hoàng đạo. Nhưng, Sí Thiên giới chung quy vẫn là thế lực luyện đan, chỉ có thể lấy danh khí, lực ảnh hưởng, tìm kiếm tên hoàng đạo, không thể dùng phương thức chiến tranh cưỡng ép cướp đoạt.

- Mà cách cục của mười hai hoàng đạo Thương Huyền đã vững chắc, mặc dù bọn hắn nguyện ý cùng Sí Thiên giới gây dựng mối quan hệ tốt, nhưng lại không hy vọng Sí Thiên giới cùng bọn hắn bình khởi bình tọa, nhất là chủ nhân Tây Nam, Thái Cổ Thần Miếu.

- Ta cố gắng cả đời, đều không thể nhìn thấy hi vọng. Trước khi chết, ta đã nghĩ đến một cách đặc biệt. Trùng sinh, trở về!!

- Ngươi làm như thế nào?

Khương Nghị thật sự khá tò mò.

Luân hồi ảo diệu phức tạp lại thần bí, đều cần chuẩn bị đặc biệt, làm sao nàng làm được? Lại còn là vượt ngang ròng rã ba ngàn năm!

- Ta trùng sinh cùng thức tỉnh, dùng hai viên Thiên phẩm đan dược. Viên đầu tiên, Cửu Kiếp Luân Hồi Đan. Viên thứ hai, Đạo Nguyên Đan.

- Nơi này có Cửu Kiếp Luân Hồi Đan?

Đan Hoàng chú ý lắng nghe.

- Công hiệu của Cửu Kiếp Luân Hồi Đan chính là luân hồi trùng sinh. Sau khi dùng đan dược, cơ thể, linh hồn, ý thức, nhanh chóng tiêu tán, lấy dược hiệu đặc biệt mở ra cánh cửa Luân Hồi, nhưng không vào Địa Ngục, trực tiếp trải qua thâm không Luân Hồi trùng sinh trở về. Điểm kỳ diệu của không vào Địa Ngục chính là, kiếp trước là linh văn gì, phẩm cấp gì, trùng sinh vẫn như thế, ý thức kiếp trước sẽ nương theo trùng sinh mà khôi phục.

- Nhưng không vào Địa Ngục tương đương với quấy nhiễu Luân Hồi đại đạo, lúc nào cũng có thể lọt vào hủy diệt, cũng có thể là vĩnh viễn mê thất tại Cửu U thâm không. Nói cách khác, viên đan dược kia là cược mệnh. Ngươi có khả năng sẽ trùng sinh trở về, có khả năng triệt để tiêu vong.

- Mà Đạo Nguyên Đan là dùng trước khi thức tỉnh linh văn, kích phát tiềm lực. Sau khi dùng viên đan dược kia, toàn diện kích phát tiềm lực toàn thân một cách triệt để, có hi vọng sinh ra cao phẩm cấp linh văn cực lớn.

- Mà tiềm lực càng lớn, hiệu quả càng mạnh. Nói cách khác, bản thân ngươi nên thức tỉnh Thiên phẩm, nếu như sau khi dùng viên đan dược kia, sẽ có một phần mười hi vọng thức tỉnh Thánh Vương. Nếu như bản thân ngươi chính là Thánh Vương, sẽ có một phần trăm hi vọng thức tỉnh Thánh Hoàng.

- Mặc dù hi vọng vô cùng nhỏ, nhưng vẫn vô cùng mê người.

Giọng Đan Hoàng nhắc nhở trong đầu Khương Nghị:

- Cửu Kiếp Luân Hồi Đan cùng Đạo Nguyên Đan xác thực đều là đan dược bát phẩm, cũng chính là Thiên phẩm đan dược. Muốn luyện chế Thiên phẩm đan dược, nhất định phải là Luyện Đan sư Thiên phẩm linh văn, cùng hỏa diễm và đỉnh lô càng mạnh.

- Chỉ là, tuy dược liệu để luyện đan dược Thiên phẩm đều cực kỳ hiếm thấy, tỷ lệ thành công càng là một phần mười đan dược Thánh phẩm. Thuật luyện đan dược Thiên phẩm, liền ngay cả bên trong Đan Hoàng Cổ Kinh của ta, cũng chỉ có chín cái mà thôi. Vậy mà Sí Thiên giới lại có thể có hai thuật luyện Thiên phẩm đan dược, thật làm cho ta ngoài ý muốn.

Khương Nghị khẽ nói trong đầu:

- Sí Thiên giới dù sao cũng là hoàng tộc Đan Đạo, còn mưu toan đưa thân hoàng đạo, không có chút nội tình sao có thể đi.

Giới Chủ tiếp tục nói ra:

- Dược liệu để luyện Thiên phẩm đan dược cực kỳ khó tìm, độ khó luyện chế lại càng cao hơn, càng đừng đề cập tỷ lệ thành công. Nhưng lúc đó Sí Thiên giới lại cất giữ một viên Cửu Kiếp Luân Hồi Đan, một mực không người nào dám nếm thử.

- Sau khi ta dùng Luân Hồi Đan chịu chết thì đã để lại di huấn, không tiếc cái giá gì, phải luyện chế Đạo Nguyên Đan, đợi ta trùng sinh trở về. Sau đó... Ta lang thang ba ngàn năm trong thâm không, nhận hết cô độc. May mà sau khi sống lại Sí Thiên giới đã chuẩn bị xong Đạo Nguyên Đan.

- Tuy nhiên, ta vẫn là Thánh Vương linh văn, không có đạt tới vấn đề kỳ vọng.

Vẻ mặt Giới Chủ hốt hoảng, nghĩ lại những gì đã trải qua.

Nàng đã từng mong muốn sau khi chết mấy trăm năm liền có thể trùng sinh, kết quả lại lưu lạc ở Cửu U thâm không ròng rã ba ngàn một trăm hai mươi bảy năm.

Lúc ở trong thâm không vô tận, nàng không có chỉ dẫn đặc biệt, không tìm thấy con đường Luân Hồi, bởi vì đã quấy nhiễu Luân Hồi đại đạo, còn thường xuyên nhận năng lượng thần bí quấy nhiễu, vô số lần lâm vào hôn mê.

Lúc bắt đầu còn có thể kiên trì, nhưng càng về sau lại càng dần dần lạc lối.

Mấy chục năm, mấy trăm năm, hơn ngàn năm.

Nàng tại phiêu đãng trong hư không vô tận, tại hôn mê trong bóng tối vô tận.

Không có lối ra, không có cuối cùng.

Tuyệt vọng, cô độc.

Mỗi cái linh hồn thổi qua bên cạnh nàng đều giống như có nơi để trở về mình, chỉ có nàng lại là tấm bèo giữa đại dương mênh mông, bay tới bay lui, trôi về hủy diệt.

Cho đến sau khi, nàng trong hoảng hốt nghe được một thanh âm, giống như là kêu gọi, giống như là thút thít.

Nàng đã yên lặng quá lâu, không có chú ý.

Lại về sau, không biết đã qua bao lâu, những câu sâu kín khẽ nói lại xuất hiện lần nữa.

Một lần... Một lần... Lại một lần...

Nàng từ trong tuyệt vọng thức tỉnh, bắt đầu truy tìm âm thanh kia.

Chỉ là thâm không quá mênh mông, vô biên vô hạn, năng lượng thần bí vẫn tiếp tục quấy nhiễu, luôn nàng kéo vào vực sâu.

Không biết đã tìm bao lâu, hôn mê bao nhiêu năm tháng, rốt cuộc nàng cũng lần theo thanh âm tìm được một tòa tế đàn thần bí.

Di cốt một con Cự Long bị lợi kiếm xuyên qua, phiêu đãng khí tức Luân Hồi nồng đậm.

Tám cự thú trấn thủ tế đàn, phóng thích ra thánh uy vô tận.

Một cái đầu lâu, mũ phượng, khăn quàng vai, thiêu đốt xương cốt của mình.

Đó là hình ảnh khắc sâu nhất trong trí nhớ mông lung của nàng, cũng là nơi đó đã cứu vớt nàng, cho nàng chỉ dẫn phiêu miểu.