Mỗi một chỗ tin tức lan tràn đến, liền nhấc lên biến động, hàng ngàn hàng vạn cường giả kéo nhau chạy tới Thượng Thương cổ thành.
Khi tin tức xông ra ngoài đại địa Trung Vực, truyền đến khu vực xung quanh, thế lực nơi đó bắt đầu xao động.
Thương Huyền rất có xu thế diễn biến thành một trận quần hùng thịnh hội.
Nhưng... Cường giả các phương không ngừng liên tục kéo đến Thượng Thương cổ thành, lại không có bất cứ kẻ nào có thể vượt qua tường thành, đều vô tình bị chặn đường tại bên ngoài.
Nó không chỉ có nguy nga cao ngất, còn vô cùng cứng rắn.
Một chiếc tàu mở ra không gian, tạo nên tầng tầng gợn sóng, xuất hiện bầu trời gần Thượng Thương cổ thành.
Bốn chữ 'Cửu Thiên Thần Giáo' lớn đón gió phấp phới, kinh động biển người đang tụ tập phía dưới, cũng để cho cường tộc trên bầu trời kinh sợ lui lại.
- Phía trước chính là Thượng Thương cổ thành.
Một tên nam tử hùng tráng đi đến đầu thuyền, ngắm nhìn rừng rậm phương xa.
- Oa a... Thật là đồ sộ...
Lan Nguyệt ôm lấy lan can, gương mặt xinh đẹp tràn đầy khiếp sợ nhìn qua tường thành nguy nga phía trước.
Tường thành đột ngột nhảy lên ba vạn mét, cao vút trong mây, cứ như cùng bầu trời đụng nhau. Bất cứ kẻ nào đứng ở trước mặt đều có thể cảm nhận được mình nhỏ bé và vô lực thật sâu.
Từng luồng từng luồng khí tức mênh mông lại hùng hậu tràn ngập khắp đất trời, giống như là thác nước, liên miên bất tuyệt lao nhanh rơi xuống.
Bất luận là Nhân tộc hay là mãnh thú đều bắt đầu sinh ra kính sợ từ trong lòng.
Trên boong thuyền, nam tử nhìn lên tường thành:
- Thượng Thương cổ thành đã bị mai táng tại thời đại viễn cổ, ngay cả một tòa cung điện, một chỗ phòng ốc, một viên gạch cũng không tìm thấy, bây giờ không phải là bị đánh thức, mà là mai táng đã quá lâu, tạo thành lực lượng giam cầm yếu bớt, hay là có năng lượng gì đánh thức bọn chúng, hay hoặc là cả hai đều có.
- Nghe nói Thượng Thương cổ thành là đại thành do các vị tổ tiên Nhân tộc khai sáng lần đầu tiên. Một vị nữ tử mỹ lệ làm rung động lòng người đi đến boong thuyền, tóc dài như thác nước, da thịt trắng nõn như ngọc, dáng người cao gầy yêu kiều thướt tha, nàng giống như đóa hoa nở rộ trong sương mù, đẹp không sao tả xiết.
Chính là Lan Nặc!
- Lan Nặc muội muội nói không sai, nơi này đúng là tòa thành đầu tiên do Nhân tộc khai sáng.
Nam tử nhìn Lan Nặc, trong ánh mắt không che giấu tình cảm ái mộ chút nào.
- Nhân tộc ban đầu chính là thức ăn của yêu ma, sinh ra chính là bị bắt ăn. Cho đến sau này, tiên tổ Nhân tộc bắt đầu học tập phương pháp tu luyện của yêu ma, phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt, đã thức tỉnh nhân thể bảo tàng, mới dần dần có thực lực chống lại yêu ma. Lại về sau, mấy vị tiên tổ Nhân tộc bí mật kết hợp, tập kết bộ lạc mạnh nhất lúc ấy, xây dựng liên minh Nhân tộc, kiến tạo Thượng Thương thành, mới có nơi sống yên ổn.
- Nghe nói Thượng Thương cổ thành đã tồn tại mấy chục vạn năm, thủy chung là pháo đài mạnh nhất của Nhân tộc, chịu đựng vô số ác chiến. Rất nhiều lãnh tụ Nhân tộc oanh động một thời đại trong lịch sử, cũng đều sinh ra tại Thượng Thương cổ thành. Nhưng không biết ở thời đại nào, Thượng Thương cổ thành tượng trưng cho tinh thần đồ đằng của Nhân tộc lại sụp đổ, triệt để mai táng trong phế tích.
- Con dân hậu thế lúc đầu còn có kính sợ đối với nơi đó, không có người nào dám bước chân vào. Cũng không qua bao lâu, Thượng Thương cổ thành liền thành bảo khố lớn nhất khắp trên thiên hạ, bất luận Nhân tộc hay là Yêu tộc đều chen chúc mà tới, tìm kiếm cung điện mai táng, đào móc thần cốt, Bảo khí, cho đến khi đào sạch sẽ.
- Chí ít mặt ngoài là sạch sẽ. Trên thực tế vẫn luôn có người có thể tại một thời đại nào đó, tại dưới cơ duyên xảo hợp phát hiện một chút bảo bối, ví dụ như... Linh Lung Tâm!
- Linh Lung Tâm lại là cái gì?
Lan Dận hầu ở bên cạnh Lan Nặc, rất cảnh giác đối với cái tên nam tử ngấp nghé muội muội của hắn này.
- Vạn năm trước đã xuất hiện, nghe nói là đế tâm!
- Đế tâm?
Gương mặt Lan Nặc đều có phản ứng.
- Đế tâm, trái tim Đế Quân! Năm đó tin tức vừa ra, oanh động thiên hạ, cường tộc các châu tràn vào Thương Huyền. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
- Linh Lung Tâm đã biến mất.
- Là biến mất, hay là bị người khác cướp đi?
- Là biến mất. Trận tranh đoạt Linh Lung Tâm kéo dài ba mươi bảy năm, thế lực bị tác động đến diệt môn nhiều vô số kể, bao gồm cả hai hoàng đạo, bảy hoàng tộc. Lại về sau, nó rơi xuống một trong tay Luyện Binh sư.
- Cũng không biết hắn dùng thủ đoạn gì, lại phá giải Linh Lung Tâm, tạo thành một trăm cái giống nhau như đúc, ngay cả khí tức đều hoàn toàn giống Linh Lung Tâm, đổ về Cửu Châu Thập Tam Hải.
- Hắn còn lớn tiếng tuyên bố một cái Linh Lung Tâm trong chín mươi chín cái đều có đế huyết, chỉ có một cái phong tồn lấy đế tâm Đế Nguyên Huyết Hải chân chính. Từ đó về sau, khắp thiên hạ nhấc lên thủy triều tìm kiếm Linh Lung Tâm, mỗi lần phát hiện đều sẽ gây nên tranh đoạt điên cuồng, nhưng từ đầu đến cuối đều không có tìm tới cái thật sự kia.
- Mà sau này lại có một số Luyện Binh sư thất đức, trắng trợn mô phỏng Linh Lung Tâm lừa gạt chú ý bán giá cao, trước sau trong hơn mười năm nói ít đều tạo thành mấy vạn cái. Dần dần, ngay cả hoàng đạo đều mất kiên trì. Linh Lung Tâm thật sự cứ như vậy mà biến mất.
Lan Nặc lại hỏi:
- Linh Lung Tâm có thể đã bị thế lực nào đó đạt được rồi hay không?
- Đúng là có khả năng kia.
Nam tử này tên Lan Đạo, là truyền nhân mạnh nhất được phe phái Lan thị tại Cửu Thiên Thần Giáo toàn lực bồi dưỡng ra trước Lan Nặc.
Sau khi nhìn thấy Lan Nặc, càng là triển khai điên cuồng theo đuổi.
Phe phái Lan thị cũng ủng hộ hắn theo đuổi, bất luận là từ khí chất hay là tư chất, Lan Nặc đều xứng với Lan Đạo của bọn hắn.
Mà nếu Lan Đạo cùng Lan Nặc kết hợp, càng có khả năng sinh ra Thiên văn mới, làm lớn mạnh phe phái Lan thị.
- Linh Lung Tâm... Đế tâm...
Lan Nặc yên lặng nỉ non, vô hạn hướng tới.
Nếu như có thể có được, chẳng phải liền có thể đạt được Đế Nguyên Huyết Hải?
Dù là linh văn bị phế cũng có thể nghịch thiên trưởng thành, chạm đến cảnh giới Thần Linh.
Lan Đạo lưu ý đến vẻ mặt Lan Nặc, cười nói:
- Linh Lung Tâm đã là bảo vật trong truyền thuyết, coi như thật sự còn lưu lạc ở bên ngoài cũng là có thể ngộ nhưng không thể cầu, đừng hy vọng xa vời. Tuy nhiên Lan Nặc muội muội là hi vọng của gia tộc Lan thị chúng ta, Lan gia hay thậm chí thần giáo đều sẽ dốc sức bồi dưỡng, đồ tốt không thiếu được.