Trước đó, hình ảnh trải rộng ra trên đường tới vẫn là chiến tranh mơ hồ lại hỗn loạn, nhưng sau khi tới gần Hoang Nguyên, hình ảnh thôi diễn vậy mà lại rõ ràng.
Ở sâu trong hỗn loạn vô tận, hắn như là thấy được một chiến mâu Tinh Thần được mở ra, phun ra hào quang vô tận, rọi khắp chiến trường rộng lớn.
Lại cẩn thận thôi diễn, chiến mâu Tinh Thần kia lại tỏa ra quang rực rỡ, hừng hực mà bạo động, một con cự điểu liệt diễm từ trong quang hải vô tận xông ra, xoay quanh trong chiến mâu Tinh Thần, phát ra tiếng gáy to mát lạnh, vang vọng chiến trường, rung động vũ trụ.
Chúa Tể Ô Mông bị chấn động mạnh.
Chiến mâu Tinh Thần?
Không phải chính là Hoang Nguyên sao!!
Vũ trụ hỗn chiến còn liên lụy đến Hoang Nguyên?
Làm sao, Thương Thiên đi đến đâu, vũ trụ loạn đến đó rồi!
Nếu như lại để cho hắn đi loạn bốn chỗ, chẳng phải là thật đều liên luỵ toàn vũ trụ vào rồi?
Gia hỏa này hành tẩu chuỗi nhân quả vũ trụ à!!
Con hỏa điểu kia lại là cái gì?
Sao lại có thể bay từ bên trong Hoang Nguyên ra ngoài??
- Giết chết hắn!! Trực tiếp mai táng hắn tại Hoang Nguyên!!
Chúa Tể Ô Mông bất kể đây là hỏa điểu gì, bất kể là nhân quả gì, nếu Thương Thiên chính là đầu nguồn chiến tranh, nhất định phải tiêu diệt hết!!
- Nếu như Hoang Nguyên hoàn toàn thức tỉnh, phạm vi chôn vùi có thể tác động đến trăm triệu dặm (Đường kính!).
- Các ngươi đều rút lui đi, chí ít rút lui đến bên ngoài ba tỷ dặm! Nếu như không yên lòng, thì rút lui đến năm tỷ dặm!
Chúa Tể Ô Mông quyết định, nhất định phải giải quyết hết cháu trai Thương Thiên này.
- Ngài ngàn vạn lần phải cẩn thận!!
Vu Cổ Thiên Đế khách khí một câu, quay người muốn rời khỏi.
- Đứng lại cho ta! Chính ta có thể tỉnh lại Hoang Nguyên? Chúa Tể nhà ngươi đến đâu rồi!
- Đang trên đường tới.
- Ngươi đánh rắm cho ta sao?!
- Chừng trăm triệu dặm.
- Trái hay phải.
- Trái!
- Trái bao nhiêu?
- Cụ thể không rõ ràng, nhưng sẽ không nhiều.
- Bảo hắn nhanh lên! Nói cho hắn biết, tình huống phức tạp! Không muốn lại nhiều phiền phức, thì nhanh chóng cho ta!
Chúa Tể Ô Mông đong đưa thân thể, tiếp tục bước lên Hoang Nguyên.
Năm đó hắn đã chứng kiến qua Hoang Nguyên thức tỉnh, tràng diện cực kỳ rung động, ngay cả hắn đều hứng chịu tới tác động, trên tinh cầu lưu lại vết tích không cách nào bổ khuyết.
Tuy nhiên, từ tình huống lúc đó đến xem, sau khi Hoang Nguyên thức tỉnh thật sự có thể xưng là “hủy diệt tuyệt đối” nhưng phạm vi thật ra là một tỷ dặm, chỉ cần không phải ở trong đó, lấy tình huống của hắn bây giờ hẳn là có thể gánh vác được.
Mặc dù khó tránh khỏi tổn thương, nhưng chỉ cần có thể diệt Chúa Tể Thương Thiên, giải quyết tràng nguy cơ này, hắn cũng không thèm đếm xỉa.
Chỉ cần có thể giải quyết Thương Thiên, Tu La một cây chẳng chống vững nhà, cũng không dám lại hồ nháo.
Coi như không chịu cô đơn, những lão gia hỏa như bọn hắn đây, cũng có thể một lần nữa dạy hắn cách làm một Chúa Tể là như thế nào.
Các Thiên Tôn Ô Mông nói tiếng trân trọng, sau đó nhanh chóng rời khỏi.
Chúa Tể Ô Mông bước lên phía trước đồng thời điều động lên năng lượng Hỗn Độn, diễn biến ra Hỗn Độn trọng giáp, bảo vệ cả viên tinh cầu.
Đây là vũ khí của hắn, cũng không phức tạp, chính là ngưng kết Hỗn Độn, từ mê vụ cùng trạng thái hư vô biến thành tinh thể, mấy ngàn mấy vạn Hỗn Độn Tinh thể. Nhưng, Hỗn Độn Tinh thể tạo thành áo giáp, không thể nghi ngờ là vũ khí bảo vệ cứng rắn nhất vũ trụ, cho dù là tinh cầu Thiên Đế tự bạo, đều không đả thương được bên trong.
Bên trong ẩn chứa năng lượng pháp tắc, còn có thể chống cự năng lượng cấm khu xâm nhập.
Không lâu sau, một ngôi sao từ trong không gian mê loạn xung quanh Hoang Nguyên xông ra, hạy tới phía Chúa Tể Ô Mông nơi này.
- Tinh cầu phân thân của Thương Thiên? Hắn muốn làm gì, đầu hàng?
Chúa Tể Ô Mông hừ một tiếng, tiếp tục diễn biến áo giáp Hỗn Độn.
Mấy tháng sau, phân thân Thương Thiên thứ sáu vượt qua gần một tỷ dặm thâm không, đứng ở trước mặt Chúa Tể Ô Mông.
Mặc dù cố ý tản ra năng lượng thể hiện mình không có ác ý, nhưng vẫn duy trì khoảng cách ngàn tỉ dặm.
Không đợi Chúa Tể Ô Mông hỏi thăm, phân thân thứ sáu đã cho thấy thái độ:
- Chúa Tể Ô Mông, ta phụng lệnh chân thân đến đây, truyền đạt một tình huống. Tinh cầu phách lối khiêu khích bên ngoài Vũ Trụ Thụ kia cũng không phải là tinh cầu phụ thuộc chúng ta, mà là minh hữu của Chúa tể Tu La.
- Trước đó chúng ta không biết chút gì, là sau khi đụng phải Thiên Tiên tinh vực, mới biết nguyên do mọi chuyện, sau đó bắt đầu đuổi bắt viên tinh cầu này, dồn hắn đến Hoang Nguyên.
Chúa Tể Ô Mông lạnh lùng nhìn tinh cầu trước mặt, không nhúc nhích chút nào.
Chỉ là minh hữu Tu La?
Thực sẽ nói bừa!
Phân thân thứ sáu tiếp tục nói:
- Thật lâu trước đó chúng ta đã phát hiện viên tinh cầu này, còn điều động phân thân thứ ba, mang theo hai tinh cầu phân thân thứ tám cùng thứ chín tiến đến truy tung, nhưng... Bọn hắn đều biến mất.
- Chủ tinh chúng ta ý thức được không ổn, liền dẫn chúng ta đến truy tra, kết quả gặp phải các ngài.
- Tại thời điểm ba viên phân thân biến mất, chúng ta đã hoài nghi là Chúa Tể nào đó nhúng tay. Vừa vặn các ngài ngăn cản chúng ta, chúng ta lại thôi diễn đến nguy cơ chiến tranh, cho nên lựa chọn ra tay.
Chúa Tể Ô Mông vẫn rất lạnh lùng.
Nói không sai, còn tính là hợp lý.
Nhưng...
Đây nhất định là nói bừa!!
Nếu như là tình huống này, lúc trước đối mặt đã trực tiếp nói, còn cần khiêng đến chết mấy chục năm như vậy?
Huống chi lúc ấy sở dĩ hắn ra tay với Thương Thiên, chủ yếu không phải dựa vào Thương Thiên nhào tới hắn, mà là một loạt kịch biến phía ngoài Vũ Trụ Thụ, cùng Chúa Tể Hằng Vũ thông qua tinh cầu Vu Cổ tự mình tiến hành thôi diễn đối với viên tinh cầu kia, đương nhiên còn có chiến tranh vụ trũ hắn dự đoán được.
Phân thân thứ sáu nói:
- Nếu như ngài không tin, xin cho thời gian, chúng ta nhất định khống chế viên tinh cầu kia, ở ngay trước mặt ngươi, nuốt, luyện, nát!
Chúa Tể Ô Mông vẫn không để ý.
Cho thời gian?
Cho các ngươi đủ nhiều thời gian!!
Mấy viên tinh cầu Thiên Đế mà thôi, Chúa Tể Thương Thiên đều tự mình đến, còn mang theo phân thân, vậy mà khống chế không nổi?
Nếu thật sự là giả mạo, đối mặt đã có thể bắt lấy!
Còn cần kéo dài đến bây giờ?