Mặc dù các Thiên Tôn của hắn nói Thương Thiên và viên tinh cầu kia đang đối đầu, còn đối kháng, nhưng hắn càng muốn tin tưởng đó là đang diễn trò, đang cố ý trì hoãn thời gian!!
Vì sao lại kéo dài thời gian?
Đương nhiên là muốn chờ Tu La tới!!
Chúa Tể Ô Mông hoàn toàn không quan tâm bộ phân thân này nói cái gì, quan tâm là pháp tắc của mình chỉ dẫn cho hắn cái gì.
Là chiến tranh!!
Chiến tranh quét sạch vũ trụ!!
Thương Thiên và Tu La cùng tồn tại, Hoang Nguyên thức tỉnh, hỏa điểu thần bí lâm thế!!
Cho nên, hắn nhất định phải diệt trừ Thương Thiên!!
Cho dù viên tinh cầu kia thật sự có cái gì đặc thù, thì như thế nào?? Dù sao hắn cũng là muốn triệt để bừng tỉnh Hoang Nguyên, đến lúc đó Thương Thiên cùng viên tinh cầu kia đều biến mất!!
Phân thân thứ sáu thấy Chúa Tể Ô Mông không hề để ý tới, hắn lại tiếp tục giải thích tình huống.
Nhưng, hắn tận lực giấu diếm chuyện Khương Nghị là hành tinh mẫu thân của Thương Thiên này, để tất cả giải thích từ trên căn nguyên của hắn liền tồn tại lỗ thủng.
Huống chi, Ô Mông thôi diễn đến tai nạn chiến tranh, tinh cầu hình người trong chiến tranh chắc hẳn coi như thành Tu La cùng Thương Thiên, cho nên... Ô Mông từ đầu đến cuối đều không có quan tâm hắn nói cái gì.
Nếu như không phải Chúa Tể Ô Mông có tôn nghiêm của Chúa Tể thế hệ trước, khinh thường xuống tay với Thiên Đế, bây giờ hắn đã sớm gia đánh bay hỏa này.
- Mặc kệ ngài đang tính toán cái gì, xin cho thời gian ba năm. Thời gian ba năm, chúng ta nhất định có thể để ngài nhìn thấy tràng cảnh chúng ta thôn phệ mấy viên tinh cầu kia.
Thứ sáu phân thân không nói thêm lời, nói nhiều sẽ lộ ra càng không lực lượng.
- Hắn không thể hiện thái độ?
- Không thể hiện thái độ, cũng không tiến công.
- Hắn đang chờ cái gì?
Sau khi Chúa Tể Thương Thiên đạt được đáp lại thì cảm thấy kỳ quái.
Chúa Tể Ô Mông làm việc bá đạo, nếu đuổi theo tới, tất nhiên là muốn cường thế tấn công mạnh.
Hoàn cảnh nơi này phức tạp, nguy cơ trùng trùng, càng thích hợp để Chúa Tể am hiểu phòng ngự như Ô Mông kia thi triển.
- Hắn đang chờ cái gì? Chúa Tể Hằng Vũ sao?
Chúa Tể Thương Thiên ý thức được không ổn, có thể làm cho Ô Mông tạm thời chờ đợi, ngoại trừ đang mưu đồ cái gì, thì chính là Hằng Vũ cũng sắp đến.
Một năm sau...
Khương Nghị còn đang đau khổ kiên trì.
Thương Thiên còn đang gian nan thôi động Tịch Diệt Chung.
Chúa Tể Ô Mông vẫn kiên nhẫn chờ đợi Chúa Tể Hằng Vũ.
Hoang Nguyên thì tại kéo dài năng lượng trùng kích vào Thiên Đế, dần dần có dấu hiệu thức tỉnh, càng ngày càng trở nên không bình tĩnh. Không chỉ có ánh sáng phun trào từ sâu trong Hoang Nguyên trở nên hừng hực, mà sóng không gian cuồn cuộn xung quanh cũng dần dần tăng cường.
Tình huống như thế này mang đến cho Thương Thiên áp lực không nhỏ, nhưng càng làm cho Khương Nghị kéo dài đau đớn.
Nếu như không phải Dạ An Nhiên mọc rễ vào trong tinh cầu Khương Nghị, khả năng hư không Hỗn Độn của bọn hắn đều bị xoắn nát.
Một ngày này, một mảnh cường quang vạch phá bóng tối vô tận, từ thâm không xa xôi mà đến, thẳng đến Hoang Nguyên xao động.
Ánh sáng cũng không loá mắt, nhưng lại vô cùng sắc bén, như là đâm rách hàng rào thời gian cùng không gian.
Đó là một thanh kiếm sắc, dài đến vạn dặm, lại lạnh thấu xương, phía trên khảm nạm bảo thạch thần bí không ngừng mở rộng đường vân giống như chảy máu, xuyên suốt lẫn nhau, kích phát lẫn nhau, mỗi khi hoa văn hoàn toàn giao hòa, lợi kiếm đều giống như muốn biến mất, băng diệt gông xiềng thời không, xuyên thẳng qua vấn đề không biết.
Phía trước lợi kiếm là một con Hắc Ám Cự Long đang quay quanh, tại lợi kiếm có một tôn Bạch Hổ hùng vĩ đang đè ép.
Trên chuôi lợi kiếm có ba vị nam tử anh tuấn đứng chắp tay, một người khôi ngô khoẻ mạnh, một người phóng khoáng lạnh nhạt, một người cao ngạo cường thế.
Tinh cầu Tu La, năm tôn Thiên Đế.
Hắc Long, Bạch Hổ, Tần Diễm, Tần Hạo, cùng Tần Niệm!
Trong tinh không vô cương mênh mông, tung tích của bọn hắn giống như một cây kim nhỏ, nhỏ bé đến mức không thể nhận ra, không chút thu hút nào, nhưng Chúa Tể Ô Mông ở phía ngoài cùng Thương Thiên bên trong Hoang Nguyên đều chú ý tới bọn hắn.
- Vậy mà giết tới. Tu La bồi dưỡng không tệ.
Chúa Tể Ô Mông thản nhiên liếc mắt, không có ngăn cản.
Hắn biết Chúa Tể khác đang tìm và chặn đánh Tu La chân thân, còn gặp phải mấy Thiên Đế này của Tu La. Vốn cho rằng hẳn là ngăn cản, không nghĩ tới lại đến đây.
Là Chúa Tể kia bận tâm mặt mũi, không có nhẫn tâm ra tay độc ác, hay là bị bọn hắn tránh thoát?
Kỳ thật dứt bỏ nguy cơ chiến tranh bây giờ, lúc trước cách nhìn của hắn đối với Tu La vẫn rất không tệ. Mặc dù tốt chiến, nhưng không lạm chiến, từ đầu đến cuối đều đang chế ước người điên Thương Thiên kia, trong lúc đó lại còn được lợi tại Vũ Trụ Thụ có thể biến đổi đến Chúa Tể, truyền thừa cùng biến đổi căn nguyên là tốt, sau này bốn chỗ bảo vệ tinh cầu sơ cấp cũng ấn chứng.
Chỉ là tuyệt đối không nghĩ tới, hắn lại là tấm gương hai mặt.
Ngoài sáng tu tốt, nhưng lại ngầm mưu loạn.
Nếu như không phải Vũ Trụ Thụ đột nhiên xuất hiện, đã dẫn phát một ít xung đột, thời điểm bọn hắn thật sự hiểu chỉ sợ cũng đã chậm.
Tu La, Thương Thiên, Thiên Hà, ba bên liên thủ, tập kích nhất định có hi vọng vây giết Chúa Tể ngủ say nào đó.
- Bọn hắn đều tới?
Thương Thiên cách không gian loạn lưu, bắt được mảng tinh mang như ẩn như hiện kia.
Đối với thanh kiếm kia, bọn hắn hết sức quen thuộc.
Là Đế Hoàng Kiếm của Tần Hạo! Là Trấn Thủ Kiếm được Tu La tự tay rèn đúc cho hắn, cũng là Đế Kiếm bảo vệ!
Bên trong thanh kiếm kia ẩn chứa pháp tắc ảo diệu mạnh nhất của Tu La —— thời gian!
Uy lực thời gian của Tu La có thể xưng là tới đỉnh vũ trụ, tên hỗn đản kia giả mù sa mưa bảo vệ tinh cầu khắp nơi, nhưng thật ra là đang ký kết khế ước.
Tu La dùng danh nghĩa bảo vệ Trường Hà thời gian tinh cầu đối phương, làm cho thời gian của đối phương xuyên suốt cùng hắn.
Mấy trăm ngàn năm qua, không biết Tu La đã bí mật khế ước bao nhiêu tinh cầu Thần cấp, tinh cầu Đế cấp, cho nên thời gian Pháp Tắc của Tu La đã khủng bố đến cực điểm, thời gian Thiên Đao càng là danh xưng có thể chém chết thời gian vũ trụ.
Mà chuôi Đế Hoàng Kiếm kia, chính là thời gian Thiên Đao diễn sinh.
Đứng hàng đầu bảng vũ khí Thiên Đế cấp trong vũ trụ.