Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3702: Không Kiếm Được Thì Hủy Đi (1)




Đường vân tăng vọt quy mô, ánh sáng tăng vọt, uy thế tăng vọt...

Một loại uy lực Chúa Tể, khí tức thời gian bao quanh, tuôn trào ra.

Pháp trận màu máu trải rộng ra mênh mông trăm vạn dặm, vắt ngang tại trước mặt bọn họ, như là bóp méo thời gian, xuyên suốt không gian, tiếp đỡ lấy trăm tỉ dặm thâm không, thẳng tới biên giới vũ trụ.

Tại thời khắc nguy cơ Tịch Diệt Chung bộc phát tiếng chuông thẩm thấu năm mươi triệu dặm, trùng kích lãnh địa Hoang Nguyên, pháp trận màu máu đã mãnh liệt xoay tròn, đỡ nhận hắc ám vô tận, tinh quang tràn ngập, vũ trụ oanh minh, một cánh tay tráng kiện bỗng nhiên ló ra.

Năm ngón tay mở rộng, mấy chục vạn dặm xa, mỗi ngón tay đều là cuồn cuộn Hỗn Độn, tự nhiên cẩm tú, mỗi ngón tay đều là tinh quang vờn quanh, phun trào thời gian.

Ầm ầm!!

Năm ngón tay nắm chặt, trọng quyền bạo kích.

Không gian đổ sụp, thời gian ngăn nước.

Một cơn khủng bố đến cực hạn đánh đứt gãy vũ trụ vắt ngang tại phía trước Hoang Nguyên, cắt đứt Thương Thiên xâm nhập trí mạng.

- Tu La??

Khương Nghị cùng Thiên Nguyên bỗng nhiên quay người, pháp tắc rung chuyển, cảm xúc rung động, khó có thể tin được mà nhìn tam tử Tu La dụng huyết tâm mạch thúc giục pháp trận cực hạn, vậy mà... Xuyên suốt vũ trụ? Vậy mà... tiếp đỡ Chúa tể Tu La?

- Tu La!!

Quả thực Thương Thiên đã ngăn chặn lại bước chân đang cuồng dã bước lên, bốn phân thân càng là rút lui về sau mấy bước.

Bọn hắn khó có thể tin được mà nhìn cánh tay trải rộng ra pháp trận ở phía trước.

Đây là pháp trận gì?

Vì sao chưa từng bao giờ thấy?

Đây thật sự là Tu La sao??

Hắn lại có thể cách không giáng lâm!!

Năm trăm ngàn năm không gặp, Chúa tể Tu La... Mạnh hơn??

Ầm ầm...

Cánh tay bỗng nhiên rút pháp trận về, nhưng không có biến mất cứ thế, ngược lại còn phun ra ba động càng kinh khủng.

Nương theo mê quang như đại dương mãnh liệt lao nhanh, cánh tay bỗng nhiên vung ra đến, nắm lấy một thanh chiến đao trăm vạn dặm trong tay, không nhìn không gian cuồn cuộn, không nhìn Hoang Nguyên rung chuyển, chém ngang giữa trời, hoạch xuất ra một đoạn Trường Hà thời gian, giống như là thành tường vĩnh hằng tuyên cổ bất diệt, chặn đường ở giữa Khương Nghị cùng Thương Thiên, một lần nữa giới định đường biên giới Hoang Nguyên!

- Tu La! Chúng ta ngừng chiến đến nay đã năm trăm ngàn năm, ngươi muốn khởi động lại chiến tranh sao?

Chúa Tể Thương Thiên khấu chặt Tịch Diệt Chung, giờ khắc này tâm tình chập chờn cơ hồ muốn vượt trên Vạn Đạo pháp tắc.

- Muốn chiến thì chiến, ta ở biên giới vũ trụ, chờ ngươi! Cách nơi này đi phía bên trái, một trăm ba mươi tỷ dặm!

Cánh tay Tu La nắm lấy thời gian Thiên Đao, trở lại pháp trận.

Pháp trận oanh minh kịch liệt, tầng tầng giải tán, cuối cùng biến thành huyết thủy tinh hồng, bay lả tả trong không gian đang gia tăng hỗn loạn.

Nhưng thời gian Trường Hà do thời gian Thiên Đao mở ra vẫn vắt ngang ở phía trước, như cũ chìm nổi bên trong không gian loạn lưu cuồn cuộn.

Thời gian cùng không gian giao hòa, có thể chống cự Thương Thiên xâm nhập ở tầng trên cùng nhất.

Trừ phi Thương Thiên không mà quan tâm giết vào Hoang Nguyên!

Khi pháp trận hoàn toàn tiêu tán, ba người con của Tu La tỉnh táo trở lại, chỉ là huyết tâm mạch liên tục phóng ra, để bọn hắn đều giống như bệnh nặng một trận, trở nên cực kỳ suy yếu.

Hiển nhiên cách không gian triệu hoán Chúa tể Tu La, đối ba vị Thiên Đế cường hãn như bọn hắn mà nói cũng là phụ tải to lớn.

Khương Nghị thật sự không nghĩ tới pháp trận còn có thể vận dụng đến trình độ cực hạn như vậy, nhưng nhìn tình huống ba người con Tu La, đây không chỉ là hiệu quả thời gian, càng giống như triệu hoán huyết mạch.

Bồi dưỡng hài tử thành Thiên Đế, lại còn có hiệu quả ngạc nhiên như thế này?

Chỉ là thật đáng tiếc, không thể chân chính chạm mặt cùng Tu La, càng không thể dựng vào câu nói.

Thiên Nguyên càng rung động, hắn biết giữa Thiên Đế cùng Chúa Tể có khó một khoảng cách mà vượt qua, nhưng Tu La vừa mới tùy tiện lộ một tay, vẫn để hắn chấn kinh.

Mạnh!!

Thật sự là quá mạnh!!

Khó trách người ta khinh thường hao phí tinh lực cùng tài nguyên mời chào tinh cầu phụ thuộc!!

Tự bản thân mạnh lên, mới thật sự là mạnh.

- Như thế nào?

Ba bộ phân thân Tần Diễm đều thở phào, thật may mắn khi phụ thân có chỗ chuẩn bị, nếu không vừa rồi không đợi gặp mặt thì đã có khả năng sinh tử chia cách.

- Chuyện chỗ này, ta nhất định đến biên giới vũ trụ, tự mình nói lời cảm tạ.

Cuối cùng Khương Nghị vẫn an toàn, mặc dù Tu La chỉ vẽ lên đường nét, nhưng phối hợp với Không Gian Pháp Tắc của Hoang Nguyên, cùng Hoang Nguyên nguy hiểm, đủ để chấn nhiếp Thương Thiên.

Trừ phi Thương Thiên muốn cá chết lưới rách, nếu không thì hắn chỉ có thể từ bỏ.

Tần Hạo tự mình thao túng Đế Hoàng Kiếm, Tần Mệnh trấn thủ mở ra dòng sông thời gian. Hắn hơi điều chỉnh khí huyết, tự mình giằng co với Chúa Tể Thương Thiên.

- Hoang Nguyên thức tỉnh phân ba trạng thái. Đầu tiên là thức tỉnh cường độ thấp. Là dưới tình huống nhận phải quấy nhiễu, nhấc lên chấn động Hoang Nguyên. Có thể xua tan Thiên Đế, có thể chấn nhiếp Chúa Tể. Trạng thái này không tính là thức tỉnh thật, càng giống như là tiềm thức Hoang Nguyên bảo vệ bản thân.

- Thứ hai là thức tỉnh giả, là dưới trạng thái lọt vào tập kích, tức giận phản kích, ba động trùng kích vượt qua năm tỷ dặm, có thể làm cho trăm triệu dặm vũ trụ xung quanh tận về hư vô. Trạng thái này vẫn thuộc về thức tỉnh cấp độ thấp mà không phải là hạch tâm thật sự thức tỉnh.

- Thứ ba là thức tỉnh toàn diện, là Hoang Nguyên bộc phát toàn diện, cũng là hạch tâm chân chính khôi phục. Còn uy lực, ngươi vẫn không nên biết rõ thì hơn.

Tần Hạo đứng mũi nhọn Đế Hoàng Kiếm, mái tóc dài bay phần phật, y phục bay loạn, oai hùng không mất uy nghiêm.

- Ta mới từ chỗ phân thân Tần Diễm hiểu được tình huống, mặc dù không phải rất toàn diện, nhưng cũng biết ngươi gặp phải lấy Chúa Tể Ô Mông cùng Chúa Tể Hằng Vũ vây bắt. Sở dĩ ngươi kiên trì ở lại nơi này, là muốn mạo hiểm thôn phệ hành tinh mẫu thân, lớn mạnh mình.

- Nhưng Chúa Tể Ô Mông ở lại bên ngoài, không chịu về phía trước. Chỉ sợ sẽ là muốn chờ hội minh cùng Hằng Vũ, sau đó lợi dụng Hoang Nguyên, dẫn phát trăm triệu dặm thâm không tiêu tan.

- Đến lúc đó cho dù không thể triệt để hủy diệt ngươi, cũng có thể để diệt hết phân thân của ngươi, chân thân thì sẽ tàn phế.