Còn có cái gì đáng để lo lắng!!
Tiếp tục cược!!
Nếu như cược thắng thì có thể hiểu thấu đáo ảo diệu trong Hoang Nguyên, tiếp quản toàn bộ Hoang Nguyên.
Nếu như thua cuộc, cùng lắm thì chính là vĩnh viễn trầm luân, giống như là đã chết.
- Ta tin tưởng tinh cầu của ta cùng Hoang Nguyên có quan hệ thiên ti vạn lũ. Ta tin tưởng sau khi bay đến tế đàn, không chỉ là huyễn cảnh vô tận. Ta tin tưởng, trận này trong huyễn cảnh có bí mật ta truy tìm. Ta tin tưởng, đây là một trận biến đổi cực hạn!!
Khương Nghị nắm chặt nắm đấm, quả quyết làm ra quyết định.
Tiếp nhận huyễn cảnh!
Chìm vào huyễn cảnh!
Cảm ngộ huyễn cảnh!
Tìm kiếm bí mật sâu nhất trong huyễn cảnh!
Khương Nghị quyết định, hít một hơi thật dài cảm nhận lấy không khí ẩm ướt, ngắm nhìn hải dương xanh thẳm ở xung quanh.
Bí mật của thế giới này đương nhiên không thể nào ở trên hòn đảo nhỏ này, mà là trong bộ lạc mạnh nhất.
Thời gian cấp bách, hắn phải nhanh tìm kiếm một chút, sau đó nhìn trộm, lĩnh hội, tiếp theo là tiếp quản Hoang Nguyên, phụ trợ chân thân.
- Đó là cái gì?
Khương Nghị đột nhiên chú ý tới nơi xa có một hòn đảo đang phiêu tới.
Đúng vào lúc này, Tinh Thần Thụ ở trên đảo vừa mới yên lặng đột nhiên vung lên toàn bộ chạc cây, hướng về bầu trời, đánh ra màn sáng, màn sáng lao nhanh khuếch tán, bao phủ cả hòn đảo nhỏ.
- Tinh Thần Thụ đang cảnh báo!!
- Có bộ lạc tới gần?
- Tín hiệu đây là xâm lược, kẻ đến không thiện.
- Nhanh di chuyển, rời khỏi nơi này.
Các tộc nhân nhao nhao bừng tỉnh, chỉ lo chấn kinh, vậy mà quên cảnh giới.
Từ sau khi bọn hắn đạt được Côn Bằng, bọn hắn đã bị những bộ lạc khác tập trung vào.
Một mực dùng hết khả năng ẩn giấu tung tích.
Mấy ngày nay chỉ lo khế ước, vậy mà lại quên ẩn giấu.
Khang Ninh cưỡi Côn Bằng phóng lên tận trời, ngắm nhìn hòn đảo đang nhanh chóng tới gần ở nơi xa:
- Là bộ lạc Bạch Tinh.
- Biết ngay là bọn hắn. Toàn tộc cầu nguyện, di chuyển hướng nam.
Tộc trưởng Khang Hạo cao giọng thét lên ra lệnh, tổ chức toàn tộc quay đến xung quanh Tinh Thần Thụ.
Bọn hắn dồn dập than nhẹ, thành tín cầu nguyện.
Tinh Thần Thụ huy động cành, lắc lư cành, mê quang đánh thẳng vào trong trong ngoài ngoài màn ánh sáng, dần dần rung chuyển cả hòn đảo nhỏ.
Hòn đảo khổng lồ giống như là một siêu cấp chiến rùa, mở ra đại dương mênh mông, nhấc lên thủy triều, di chuyển về nơi xa.
Khang Ninh khống chế Côn Bằng, chiếm cứ trên hòn đảo, sẵn sàng trận địa đón quân địch đề phòng hòn đảo nơi xa kia.
Đó là bộ lạc Bạch Tinh, bộ lạc cỡ trung.
Lúc trước bọn hắn đạt được Côn Bằng đã bị bộ lạc này chú ý tới, bọn hắn vẫn luôn theo đuổi không bỏ.
Ông...
Trên đảo Bạch Tinh, Tinh Thần Thụ giơ lên ánh sáng Thiên Tinh, bao phủ cả hòn đảo nhỏ, khống chế nhanh chóng di chuyển.
Xung quanh Tinh Thần Thụ, hơn hai trăm vị tộc nhân đang ngâm vịnh trầm thấp, tế hiến lấy tinh hoàn của bọn hắn, phóng xuất ra năng lượng khổng lồ.
Phía trước và hai bên hòn đảo có tổng cộng năm Phiên Hải Kình đang lật tung hải triều, tấn mãnh tiến lên, dẫn dắt đến Tinh Thần Thụ đuổi bắt hòn đảo trước mặt —— bộ lạc Chân Tinh.
Tại không trung hòn đảo, thình lình còn có một con tinh thú ngũ giai khổng lồ đang chiếm cứ —— Bát Dực Lân Mãng.
- Truy kích với tốc độ cao nhất!!
Trên lưng Bát Dực Lân Mãng có một nam tử oai hùng đang vung tay hô to, đôi mắt lạnh thấu xương nhìn chằm chằm hòn đảo phương xa, cùng con Côn Bằng trên hòn đảo kia.
Tê...
Bát Dực Lân Mãng há mồm rít gào, thân hình khổng lồ kéo dài gần ngàn mét mãnh liệt đong đưa, bên trên tám cái cánh lớn trải rộng tinh văn, bành trướng cường quang chói mắt.
Ong ong ong...
Các tộc nhân xung quanh Tinh Thần Thụ hò hét cao vút, kích ra lực lượng cường đại của Tinh Thần Thụ.
Phiên Hải Kình dẫn đường, Tinh Thần Thụ điều khiển, tốc độ của cả hòn đảo nhỏ rõ ràng nhanh hơn bộ lạc Chân Tinh rất nhiều, khoảng cách của hai bên đang không ngừng rút ngắn.
Khương Nghị nhìn hòn đảo trước mặt, bất đắc dĩ lắc đầu.
Ai, con Bát Dực Lân Mãng kia cực kỳ giống hắn Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng. Phiên Hải Kình lại càng là cực kỳ giống Cự Kình Viễn Cổ - Dương Biện.
Cái này không phải là căn cứ ý chí của hắn, kích phát và tạo dựng ra huyễn cảnh sao?
- Được rồi, chìm vào đi. Nhìn xem rốt cuộc huyễn cảnh muốn chỉ dẫn cho ta cái gì. Nhìn xem hạch tâm chân chính của thế giới huyễn cảnh này, lại là cái gì.
Khương Nghị thu thập tâm tình, ngồi đợi hòn đảo đằng đằng sát khí kia vượt lên tới.
- Khang Ninh...
Trên lưng Bát Dực Lân Mãng, nam tử lên tiếng gào thét, thanh chấn Thiên Hải:
- Nếu như đã gặp nhau, ngươi còn có thể trốn được sao? Lập tức dừng lại, giao Côn Bằng ra, ta có thể bảo lưu Tinh Thần Thụ của các ngươi, nếu không sau khi lên đảo, ta nhất định sẽ tế hiến toàn tộc ngươi, dung hợp Tinh Thần Thụ của các ngươi!
Hống hống hống...
Năm con Phiên Hải Kình mãnh liệt đong đưa, hải triều cuồn cuộn phóng lên tận trời, giống như là biển động lao nhanh, nuốt hết đi qua phía hòn đảo trước mặt.
- Biển động đến rồi!! Chuẩn bị nghênh đón va chạm!!
Khang Ninh gấp rút la lên, khống chế Côn Bằng dẫn đầu xuất kích, đón lấy biển động tràn ngập đất trời đụng tới. Trước một khắc va chạm, Côn Bằng vỗ cánh, tinh văn nở rộ, bạo phát ra gió lốc cùng hải triều kinh khủng, giống như là một ngôi sao đang nghênh kích biển động.
Ầm ầm!
Trận vang lớn vô biên, vang vọng khắp Thiên Hải, kéo dài hơn mười dặm, nhưng hải triều hỗn loạn vẫn nghiền ép đi lên chỗ bọn hắn.
Tê...
Bát Dực Lân Mãng vỗ cánh bay lên trời, bãi động thân hình khổng lồ lao thẳng đến chỗ Côn Bằng.
Hai tinh thú ngũ giai triển khai đánh giết thảm liệt ở giữa Thiên Hải.
Côn Bằng cường đại, khống chế đại dương mênh mông, thao túng cuồng phong, tiếp tục bộc phát tinh quang để hắn như là hóa thành tinh thần.
Nhưng Bát Dực Lân Xà cũng không hề yếu kém, nó kịch liệt gầm rít, linh hoạt nhấc lên, tình cờ bộc phát giống như là Hỗn Độn đang cuồn cuộn.
Bọn hắn giết đến tầng mây, rung chuyển biển mây vô biên, bọn hắn va chạm đại dương mênh mông, nhấc lên sóng to gió lớn.