Cũng liền mang ý nghĩa, hắn không chỉ là có thể dung hợp Thương Thiên, còn có những tinh cầu khác, thậm chí là... Cấm khu!
Nếu như tình huống bình thường, hắn từ từ phát triển, tiếp tục trưởng thành, cũng có thể đến cái vấn đề kia, nhưng ba trăm năm, thời gian quá ngắn, chỉ có thể dùng phương pháp cực đoan, đó chính là... Thôn phệ quần tinh vũ trụ.
Tu La cũng nghĩ đến mấu chốt từ trong vấn đề của Khương Nghị, pháp tắc cả viên tinh cầu cũng bắt đầu oanh động kịch liệt.
Hắn có thể, thôn phệ vũ trụ? Hắn thôn phệ vũ trụ, biến thành vũ trụ? Là như thao tác thế này sao?
- Thật đáng tiếc, ta không thể nói với các ngươi quá nhiều. Ba trăm năm, các ngươi chỉ có ba trăm năm. Nếu như thành công, vũ trụ sẽ có tương lai vô hạn, nếu như thất bại, vũ trụ lại bắt đầu lại từ đầu.
Vũ Trụ Thụ thu liễm ánh sáng, từ từ biến mất trong tinh không hắc ám.
Hắn chung quy vẫn là phân thân của Tiên Tôn, tồn tại rất nhiều gông cùm xiềng xích, một ít tin tức không thể truyền lại, một ít hành động không thể tham dự.
Nhưng cũng không phải là hắn không hề làm gì, mà là phải tận lực kiềm chế Tiên Tôn, mê hoặc Tiên Tôn, kéo dài thời gian Tiên Tôn thức tỉnh.
Ba trăm năm, là thời gian hắn dự đoán.
Nếu như nổi lên ngoài ý muốn, lúc nào Tiên Tôn cũng có thể thức tỉnh sớm.
Một khi phát giác được Tinh Thần giới cùng vũ trụ có vấn đề, chắc chắn sẽ một lần nữa tiếp quản, xóa đi hết thảy nguy cơ.
Tu La cùng bọn người Khương Nghị đứng trong vũ trụ tối tăm, đều lâm vào trầm mặc lâu dài.
Tu La là cảnh giác, thôn phệ toàn bộ tinh cầu? Chúa Tể cùng cấm khu há có thể tiếp nhận, nháo nháo, không phải muốn biến thành vũ trụ đại chiến sao?
Vũ Trụ Thụ là đang cố ý dùng loại thủ đoạn này chỉ dẫn bọn hắn đi hướng hủy diệt? Hay là thật sự đang chỉ dẫn bọn hắn cứu vớt bản thân?
Khương Nghị thì mâu thuẫn.
Mặc dù không để ý chiến tranh, cũng đã quen với chiến tranh, nhưng ý tứ của Vũ Trụ Thụ hiển nhiên là đều dung hợp toàn bộ tinh cầu trong vũ trụ.
Mục tiêu ban sơ của hắn chỉ là dung hợp Thương Thiên, cho thiên môn cùng mình tinh cầu một cái công đạo, sau đó lại thấy được bí mật tinh cầu sinh ra, liền muốn điều tra thân thế, ngoài ra còn muốn khống chế Hoang Nguyên, nhưng bất luận như thế nào, hắn cũng đều không nghĩ là phải thôn phệ vũ trụ như thế này!
Dù sao... chuyện này cũng quá tàn bạo!!
Nếu như hủy diệt từng viên tinh cầu Thiên đế cấp, tinh cầu Chúa Tể, con dân phía trên phải làm sao bây giờ.
Toàn bộ chôn cùng??
Đối với chiến tranh tinh cầu hắn đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, tùy tiện một lần trùng kích, đều có thể khiến cho ngàn vạn sinh linh hủy diệt, huống chi một viên tinh cầu sụp đổ, là cả tỷ sinh linh chôn cùng.
Chẳng lẽ hắn vì để bước lên vấn đề cao hơn, mà đồ sát toàn bộ con dân vũ trụ?
Hắn là cái gì!!
Tai nạn sao?
Nhưng...
Vũ Trụ Thụ lại minh xác nhắc đến, nếu như trong vòng ba trăm năm không hoàn thành nhiệm vụ, vũ trụ trở lại Hỗn Độn, tất cả tinh cầu đều sẽ sụp đổ, tất cả sinh linh đều sẽ bị hủy diệt, tựa như tình cảnh hắn nhìn thấy trong thời gian Cổ Hà.
Khương Nghị lại nghĩ tới hình ảnh mơ hồ mà Vũ Trụ Thụ hiện ra cho hắn, mình nơi đó... Vậy mà lại quỳ xuống, vậy mà lại dập đầu?
Nếu là phân thân, ý thức cùng tình cảm hay các loại các mặt như vậy đều là giống nhau.
Nên có kiêu ngạo, phân thân đều có.
Nên có trách nhiệm, phân thân đều có.
Vì sao lại quỳ xuống?
Vì sao lại muốn liên hệ Vũ Trụ Thụ?
Khương Nghị có một trực giác, tràng nguy cơ này chỉ sợ còn nghiêm trọng hơn so với những gì hắn tưởng tượng!
- Ba trăm năm, vũ trụ này, chỉ còn lại có ba trăm năm nữa thôi sao?
Dạ An Nhiên nhìn vũ trụ mênh mông mà yên tĩnh, vừa mới thích ứng nơi này động một tí đã mấy trăm năm mấy vạn năm lịch sử, đột nhiên nói cho bọn hắn, chỉ còn ba trăm năm nữa?
Trước kia cảm thấy ba trăm năm rất dài, nhưng bây giờ thật sự là... Rất ngắn… rất ngắn...
- Ba trăm năm... Vũ trụ mênh mông, ba trăm năm đều chưa hẳn có thể tìm đủ những Chúa Tể cùng cấm khu kia.
Thiên Nguyên đột nhiên có cảm giác hoang đường.
Lúc đầu không nên đầu tư vào Khương Nghị, để Khương Nghị trực tiếp sụp đổ tại bên ngoài tinh vực của hắn, hoặc là để Khương Nghị bị Thương Thiên thôn phệ, phía sau cũng sẽ không có nhiều chuyện phiền toái như vậy.
- Tiếp theo... phải làm cái gì?
Chúng Diệu Thiên đều hoảng hốt, hắn đã nói qua sẽ phải bồi Khương Nghị khiêu chiến vũ trụ, nhưng không phải thật sự đại chiến toàn vũ trụ a!
Khương Nghị nói:
- Trước tiên săn giết Thương Thiên, tiến tới Chúa Tể cảnh. Sau đó...
Thiên Nguyên vội vàng nói:
- Sau đó cái gì, giết Chúa Tể, giết cấm khu? Gặp được ai, liền làm chết kẻ đó?? Không phải ta nhu nhược, thật sự là ngươi... Ngươi đây là muốn chết mà!!
Dạ An Nhiên cũng nói:
- Không nói trước những chuyện khác, chỉ nói Thương Thiên. Đầu tiên, Thương Thiên biết chàng tìm đến Tu La, khẳng định là đã chuẩn bị kỹ càng, không phải tránh, chính là tìm giúp đỡ. Ngoài ra những Chúa Tể cũng đang lùng bắt chàng, chàng và Tu La đã trở thành mục tiêu phải bị diệt trừ.
- Chúng ta muốn tìm tới Thương Thiên trong vũ trụ mịt mờ, lại thôn phệ Thương Thiên, thật sự là vô cùng khó khăn.
- Riêng là Thương Thiên, ta đoán chừng sẽ phải hao tổn đến trăm năm thời gian. Ba trăm năm... Thôn phệ toàn vũ trụ... Cơ hồ là không thể nào.
- Nếu không, tìm giúp đỡ? Hợp tác với chủ nhân Cực Lạc!
Thiên Nguyên vừa nói xong, liền xua tay, xem như hắn không nói.
Bây giờ chỉ sợ chủ nhân Cực Lạc đang đánh lửa nóng cùng Quỷ Bí cấm khu, làm sao nói chuyện hợp tác cùng ngươi.
Huống chi...
Từ nơi này đến Cực Lạc cấm khu, chỉ sợ cần phải mất ba mươi đến năm mươi năm.
Nếu chỉ còn ba trăm năm ngắn ngủi, căn bản cũng không đủ để bọn hắn tới tới lui lui giày vò khắp nơi.
Dạ An Nhiên cũng lắc đầu, năng lượng Quỷ Bí là áp chế Vạn Đạo pháp tắc, nhất là có thể phá toái thời không, vừa vặn xung đột với hắn.
Khương Nghị nói:
- Mặc kệ. Trực tiếp đi tìm Thương Thiên, bây giờ chính là thời điểm hắn mệt mỏi, tìm được thì có thể thắng! Ta nhất định phải tới Chúa Tể trước, đến Chúa Tể thì mới có quyền nói chuyện!