Một viên tinh cầu từ sinh ra đến tiêu vong, đều chưa hẳn có thể gặp được một lần, nếu có hạnh gặp được, vậy thì thật sự là chuyện quan trọng đáng để khắc đến dòng sông lịch sử.
Nhưng nhìn nhìn bây giờ…
Chỉ trong hơn trăm năm ngắn ngủi, đây là lần thứ ba hắn gặp được Vũ Trụ Thụ.
Thiên Nguyên chết lặng, cũng không có bất cứ sự kích động gì, ngược lại là có chút khẩn trương.
Xem ra, Khương Nghị nói không sai!
Gia hỏa này xác thực có liên quan cùng việc Khương Nghị sinh ra!
Lần đầu tiên là gặp mặt, lần thứ hai là hỗ trợ, lần thứ ba là làm gì?
Mẫu tử nhận nhau sao?
Đợi Vũ Trụ Thụ hoàn toàn hiển hiện tung tích, ánh sáng rọi khắp một tỷ dặm thâm không, Khương Nghị đi tới phía trước Tu La, tự mình giằng co với Vũ Trụ Thụ.
- Ngươi là đến ngăn cản chúng ta tiến vào Hoang Nguyên?
Tu La rất tôn trọng Vũ Trụ Thụ, cho nên không nói gì, nhưng nếu quả như Vũ Trụ Thụ thật muốn ngăn cản bọn hắn đi qua, thì mang ý nghĩa bọn hắn đang đi hướng đối nghịch với đối phương.
- Phân thân của ngươi, liên hệ đến ta.
Một đoạn ý thức phiêu miểu theo ánh sáng nở rộ truyền đến bọn hắn nơi này, xúc động Vạn Đạo pháp tắc của đám người, hình thành thanh âm, quanh quẩn Hỗn Độn.
- Phân thân? Hắn còn ở bên trong Hoang Nguyên?
Khương Nghị rất bất ngờ, vậy mà không có bị Hoang Nguyên hủy diệt?
Không đúng, vì sao không phải bắt được liên lạc cùng hắn, mà là Vũ Trụ Thụ.
Thiên Nguyên và bọn người Dạ An Nhiên cũng rất bất ngờ, phân thân cấp Đại Đế vậy mà có thể chống đỡ được năng lượng Hoang Nguyên? Phải biết đã từng có Chúa Tể mang theo các Thiên Đế xông vào sau đó đều bị hủy diệt!
Quả nhiên, ở giữa Khương Nghị cùng Hoang Nguyên tồn tại quan hệ đặc thù.
- Hắn phát hiện bí mật của Hoang Nguyên.
- Bí mật gì?
- Hẳn không phải là chính hắn phát hiện, có lẽ... Vô Vọng vẫn tồn tại.
- Chúa Tể Vô Vọng? Chúa Tể ban sơ tìm kiếm Hoang Nguyên?
Tu La đều ngoài ý muốn, chẳng lẽ bên trong Hoang Nguyên không phải mộ địa, mà là không gian khác?
Không đúng, nếu như Vô Vọng vẫn tồn tại, vì sao không đi ra?
Hay là nói, hơn mười triệu năm, một mực không thể thoát khỏi sự giam cầm ở nơi đó, không có tìm được cách nào để rời khỏi?
Cho đến khi, gặp được tồn tại đặc thù như Khương Nghị đây?
- Chúa Tể Vô Vọng...
Thiên Nguyên hoảng hốt, hơn mười triệu năm, vẫn tồn tại?
Toàn vũ trụ cũng cho là hắn đã bị hủy diệt a.
Vũ Trụ Thụ truyền ý chí đến:
- Nếu như Vô Vọng vẫn tồn tại, bọn hắn hẳn là muốn cùng một chỗ hành động.
Tu La đưa ra ý chí, truyền hướng Vũ Trụ Thụ:
- Hành động gì?
Không gian trước mặt Vũ Trụ Thụ bành trướng cuồn cuộn, tinh quang như cát chảy, xen lẫn thành một hình ảnh mông lung mơ hồ, chính là hình ảnh phân thân Khương Nghị lễ bái Vũ Trụ Thụ tại không gian Tinh Thần.
Khương Nghị càng kinh ngạc, quỳ xuống?
Hắn cao ngạo nửa đời, ngay cả đất trời đều không quỳ, nguyên nhân gì lại có thể làm cho phân thân ở nơi đó quỳ xuống? Lại là đang quỳ xuống với ai? Chúa Tể Vô Vọng sao?
- Phân thân của ngươi có thể gặp được Vô Vọng, có lẽ chính là vận mệnh lựa chọn. Nếu nơi đó triển khai hành động, các ngươi nơi này cũng nên bắt đầu.
- Những cái khác, ta không tiện nhiều lời, để tránh chạm đến điều không nên, ta có thể nói là thời gian của các ngươi không còn nhiều lắm.
- Nơi đó ba năm, nơi này ba trăm năm. Trong ba trăm năm này, nếu các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ thì có thể ngăn cản kỷ nguyên Tiên Cổ sắp đến. Trong ba trăm năm này, nếu như các ngươi kết thúc không thành nhiệm vụ, sẽ triệt để bừng tỉnh Hoang Nguyên, đưa vũ trụ trở lại Hỗn Độn. Tất cả, lại bắt đầu lại từ đầu.
Xung quanh Vũ Trụ Thụ bộc phát ánh sáng, như thủy triều bạo động, toàn bộ hình dáng bắt đầu mơ hồ.
Lại muốn biến mất.
Khương Nghị cao giọng nói:
- Chờ một chút!! Chúng ta ngay cả chuyện gì cũng đều không biết, ngài bảo chúng ta phải làm cái gì?
Tu La cũng nói:
- Nếu ngài đều tới, cũng đã bắt đầu nói, không ngại nói thông thấu. Hoang Nguyên là cái gì, nguyên nhân kỷ nguyên Tiên Cổ lại là cái gì, mục đích sinh ra Khương Nghị là cái gì, tất cả những chuyện này đều là ai đang vận hành, chúng ta... Lại nên làm những gì?
- Các ngươi không cần biết chuyện nơi đó, các ngươi chỉ cần làm tốt chuyện nơi đây.
- Chuyện gì??
- Trưởng thành! Đột phá!! Cực hạn của ngươi, không chỉ là cảnh giới Chúa Tể, mà là cao hơn!
- Chúa Tể không phải cực hạn?
Tu La đều bị kinh đến.
Thân là Chúa Tể hắn rõ ràng thực lực của mình nhất, cái này đều không phải là cực hạn? Lại bước lên nữa thì có thể là cái vấn đề gì, lại nên cái uy lực và năng lượng gì?
- Cực hạn của các ngươi là Chúa Tể, nhưng cực hạn của Khương Nghị... Không phải...
- Đó là dạng gì vấn đề? Còn xin nói rõ!!
- Ngươi là sinh ra trên phế tích một vòng kỷ nguyên Tiên Cổ, ngươi tương đương với hài tử của vũ trụ trước đó, ngươi có tiềm lực trưởng thành là vũ trụ hoàn chỉnh.
- Vũ trụ hoàn chỉnh!!
Pháp tắc của Thiên Nguyên đều run rẩy.
Biến thành vũ trụ?
Từ tinh cầu biến thành vũ trụ? Tựa như từ sinh linh biến thành tinh cầu? Là hiểu như thế này sao?
Chẳng phải là nói, tất cả tinh cầu đều muốn đặt vào dưới sự khống chế của Khương Nghị?
Trăm tỉ dặm thâm không đều là thân thể của Khương Nghị!
Vũ trụ?
Tinh cầu còn có thể lột xác thành vũ trụ?
Cho tới bây giờ Tu La đều không có dự báo qua cái vấn đề kia, dù sao khái niệm tinh cầu và vũ trụ cũng hoàn toàn khác biệt.
Khương Nghị ngắm nhìn Vũ Trụ Thụ, cũng chấn kinh.
Biến thành vũ trụ?
Là như hắn hiểu, trực tiếp biến thành vũ trụ sao?
Hay là nói, là vấn đề càng huyền diệu hơn?
Ta biết phương pháp đột phá đến Chúa Tể, nhưng vũ trụ thì thế nào??
Muốn bước lên vấn đề như thế, cần năng lượng kinh khủng bực nào?
Ba trăm năm?
Cho hắn ba triệu năm đều chưa hẳn có thể làm được.
Khương Nghị đột nhiên nghĩ đến cái gì đó:
- Tinh cầu cùng cấm khu bên trong vũ trụ bây giờ, đuổi theo một cái vũ trụ tương tự sao?
Vũ Trụ Thụ không có trực tiếp đáp lại, nhưng trầm mặc cũng coi như là đáp lại.
Khương Nghị đã hiểu.
Nếu tình huống tinh cầu đều không khác mấy, như vậy pháp tắc hoàn toàn mới của hắn, có thể giao hòa cùng pháp tắc của tất cả Chúa Tể và Thiên Đế.