Chương 33: Đế Hồn. Ma Hồn.
Trong lúc điên cuồng chiến đấu bên trong dung nham, Đế Đạo Thiên vẫn luôn luôn thúc giục vận chuyển tất cả các loại công pháp, nhất tâm đa dụng từ đó được hình thành.
Đế Kinh cùng với Ma Điển liên tục tu luyện tầng thứ ba, sinh ra Đế Hồn cùng với Ma Hồn. Không giống với như khi ngưng tụ Hồn Linh, Đế Hồn cùng với Ma Hồn là thứ cao cấp hơn, cũng huyền ảo hơn.
Nếu nói Hồn Linh là do ý chí tự thân cùng với ý thức dung hợp thì Đế Hồn cũng Ma Hồn là tu luyện sinh ra ý chí cùng ý thức riêng biệt, giống như tạo ra thêm cho bản thân một loại linh hồn thứ hai vậy.
Mà lúc này, mục tiêu của Đế Đạo Thiên là biến cho hai loại Hồn Linh thành chân chính Đế Hồn cùng với Ma Hồn. Chỉ cần khiến cho chúng sinh ra Đế ý cùng với Ma ý, sau đó lại một lần nữa dung hợp vào nhau thành một.
Quá trình này diễn ra không chút khó khăn, bởi vốn dĩ ý chí của hắn cùng Đế, Ma đã gần như tương đồng. Chẳng mấy chốc, khi đang cật lực chống lại thiên kiếp, bên trong hồn hải, hai loại Hồn Linh đã phát sinh lột xác, hóa thành Đế Hồn cùng với Ma Hồn, một dạng Hồn Linh cao cấp hơn hẳn.
“Thì ra là cảm giác thế này! Ngươi cũng cảm thấy nó sao?” Bỗng nhiên, Đế Hồn mở miệng nói chuyện, mà người hắn nói cùng lại chính là Ma Hồn đứng song song bên cạnh.
“Chúng ta là một, đều là Đế Đạo Thiên! Có điều, suy cho cùng cũng là từ ý chí sinh ra sau, chủ đạo vẫn là hắn!” Ma Hồn gật đầu, sau đó cùng nhau nhìn lại một phía khác.
Nơi đó tồn tại một con mắt vạn sắc chi quang, bên trong nó lúc này lại giống như dần dần ngưng tụ ra một bóng người khác, người này khí thế bất phàm, thâm sâu huyền bí.
“Dù có bao nhiêu thì cũng là một mà thôi! Nhưng chúng ta vẫn có thể trợ hắn làm việc!” Đế Hồn mở miệng, sau đó hắn tiến tới đan điền, bắt đầu dung nhập vào bên trong Đế Linh.
Ma Hồn cũng vậy, hắn dung nhập vào bên trong cơ thể Ma Linh.
Sau đó, chỉ thấy Đế Ma Đồ xoay chuyển, lao ra xuất hiện tại bên ngoài dung nham, đứng trước mặt Đế Đạo Thiên.
“Không ngờ lại sinh ra thêm hai cái bản thân mình. Các ngươi có thể duy trì trong bao lâu?” Chân thân Đế Đạo Thiên nhìn là nhận ra ngay, chính là tên mập đứng giữa, khắp người bao bọc bởi ám kim hào quang, hắn mở miệng nói chuyện với Đế Hồn cùng Ma Hồn.
“Chúng ta chỉ có thể duy trì được nửa ngày, mau chóng phá hủy thiên kiếp đi! Mỗi người một cái, lên!” Đế Hồn mở miệng, sau đó tự mình lao tới bên trong hình dạng Đế Linh t·ấn c·ông Thủy Kiếp.
Ma Hồn tại hình dạng của Ma Linh cũng đồng thời xông đến chiến đấu với Mộc Kiếp. Để lại cho Đế Đạo Thiên đối diện với Kim kiếp uy mãnh nhất.
Trên tay hắn là đao lẫn kiếm, đồng thời thôi động sát phạt chi ý bên trong Sát Phạt Chi thuật, cộng với Đạo Nhãn xuyên thấu căn nguyên. Chỉ cần hán phá hủy được căn nguyên bên trong Kim kiếp, liền có thể khiến nó không cách nào khôi phục mà tiêu tan.
Lúc này là ba đối ba, trận chiến càng mở rộng thêm phạm vi ảnh hưởng khiến cho dung nham càng thêm bùng nổ mãnh liệt. Phía bên trên đại địa hình thành nên cơn rung chấn dữ dội mà không ai biết rõ nguyên nhân.
Lão tổ Đại Diễm vương triều đứng trên không, thần sắc lo lắng nhìn xuống, trong lời nói mang theo sự bất lực: “Vần không thể nhìn ra là ai gây nên chuyện này. Đã vậy cũng chỉ mong hắn có thể xuất hiện trong Diễm Thần Đại Điển mà thôi. Chúng ta đi!”
Nói xong với sứ giả bên cạnh, sau đó hai người đồng thời biến mất, hướng đi của họ đầu tiên là tìm tới Thái Vân Tông.
Tại đây, đám người Diệp Vô Trần cũng vừa mới từ trong bí địa ra ngoài được một ngày, thấy trời đổ xuống thiên tượng, không ai là không cảm giác kh·iếp sợ kinh thán.
“Tiểu Tử, ngươi thấy chuyện này có thể là do đâu?” Diệp Vô Trần lúc này có thêm hai đại yêu hai bên, hắn không ngần ngại mà hỏi, trong lòng cũng đồng thời dấy lên sôi sục.
Độn Không Tí cũng chính là Tiểu Tử, nó dùng ánh mắt lấp lánh nhìn về phía thiên kiếp, miệng đầy kinh ngạc, nói: “Ta chưa từng thấy qua thiên kiếp thế này bao giờ. Ngũ Hành Thiên Kiếp nói là là Kiếp thế nhưng thực ra lại là thiên phạt. Là có kẻ nào đó làm ra chuyện khiến cho thiên đạo bất dung!”
“Đến mức như vậy? Thật sự có người làm được chuyện này sao?” Diệp Vô Trần giật mình, tuy hắn cũng đoán được phần nào nhờ ký ức truyền thừa nhưng mọi thứ quá mơ hồ. Khi nghe một kẻ đã tồn tại từ hàng ngàn năm trước kể lại thì hắn mới dám tin.
“Nếu kẻ đó làm được, hẳn là sẽ vô cùng mạnh! Ngươi có đang thấy chiến ý sôi trào không?” Tiểu Tử quay sang nhìn Diệp Vô Trần, nó muốn hiểu rõ cảm nhận của hắn lúc này.
“Tất nhiên! Mục tiêu của ta chỉ có một, chính là vấn đỉnh!” Diệp Vô Trần dõng dạc nói ra, chí khí bỗng trở nên khác thường, lại nhìn về phía tông môn cũng đang có dung nham phun trào, càn quét phá hủy khắp nơi.
Xung quanh tất cả mọi khu vực bên trong Nam Cương đều bị trận rung động này ảnh hưởng đến, bọn họ không có cách ào ngoài chạy trốn hoặc nhờ cường giả ra tay ngăn chặn. Đáng tiếc, đ·ộng đ·ất từ phía bên dưới do lực lượng của thiên kiếp oang động làm sao có thể dễ dàng ngăn chặn.
Lúc này, Đế Đạo Thiên ba người vẫn đang cật lực chiến đấu. Thiên kiếp ở hình dạng ba loại nguyên tố điên cuồng lao vào hắn, tạo ra sức mạnh hủy diệt kinh thiên.
Mà bản thân hắn cũng không vừa, thực lực từ sau khi tấn thăng Tụ Hồn vẫn không ngừng được đề cao. Cộng thêm m Dương Luyện thôi thúc, hấp thu lấy toàn bộ thương tích chuyển hóa trở thành sinh lực cung cấp cho bản thân chữa trị. Cứ thế, dần dần Kim kiếp đối đầu với hắn cũng yếu đi trông thấy.
Ngược lại, Đế Hồn cùng với Ma Hồn thì vẫn cố gắng cầm chân hai loại Thủy kiếp cùng Mộc kiếp. Tuy bọn hắn cũng đều là linh hồn có ý thức của Đế Đạo Thiên, thế nhưng chỉ vừa mới sinh ra, vẫn chưa hoàn toàn đủ mạnh mẽ để phát huy được tất cả lực lượng song Linh.
Cuối cùng, cả hai đành phải rút trở về bên cạnh chân thân của hắn, ở hai bên phụ trợ phòng thủ. Còn một mình chân thân Đế Đạo Thiên đúng lúc đã ra đòn quyết định, đao kiếm h[j bích chém tan Kim Kiếp thành mảnh vụn, để lộ ra căn nguyên bên trong vô cùng nhỏ, bị Đạo Nhãn nhanh chóng c·ướp đoạt về tay.
Cảm nhận lực lượng từ Kim kiếp tràn vào cơ thể, lại liên tục sinh sôi không ngừng, Đế Đạo Thiên lập tức thu lại song Linh cùng song Hồn. Để bản thân tự mình tiêu diệt đi hai thiên kiếp còn lại.
Lúc này, hắn tập trung tinh thần lên hai cái đan điền, thôi động hai loại lực lượng bên trong là Độ Thế Ma Hỏa cùng với Ngũ Sắc Thiên Lôi. Hai thứ đều là loại lực lượng vô cùng mạnh mẽ và thần bí, khi chúng vừa mới xuất hiện đã khiến cho uy thế Mộc Kiếp cùng với Thủy Kiếp giảm bớt đi.
Độ Thế Ma Hỏa bừng cháy vạn dặm xung quanh, xông tới thiêu đốt Mộc Kiếp. Ngũ Sắc Thiên Lôi chập chờn oanh động, nhắm vào Thủy Kiếp mà diệt sát. Hai cái đều trở thành khắc tinh của thiên kiếp, thoáng cái đã khiến cho chúng yếu bớt đi, uy thế còn lại không đáng là bao.
Lập tức, Đế Đạo Thiên vận dụng Đạo Nhãn tìm ra căn nguyên của chúng, lại cầm trên tay ma đao cùng đế kiếm mạnh mẽ xông tới, chiêu thức cực kỳ đơn giản nhưng lại chất chứa ý niệm vô cùng thâm sâu.
Hai loại căn nguyên lập tức b·ị c·hém tan, hóa thành năng lượng ngũ hành chi kiếp bị Đạo Nhãn nhanh chóng hấp thu vào cơ thể của hắn.
Thiên kiếp phía trên cũng đã tới giới hạn, không tiếp tục sản sinh nữa mà dần dần tan biến mất. Phía dưới, xung quanh biển dung nham lúc này bị Độ Thế Ma Hỏa cùng Ngũ Sắc Thiên Lôi bao phủ một vùng lớn, xen kẽ lẫn nhau.
Mà ở trung tâm đó, thân hình Đế Đạo Thiên đang lặng lẽ ngồi nhắm chặt hai mắt. Hắn vội lấy ra một bình đan dược trị thương cực phẩm nuốt hết, vận chuyển Đế Ma Đồ cùng Thái Cực Đồ cùng nhau hấp thu.
Mà trong đầu, tại nơi mà hai hồn hải giao nhau, Đế Hồn cùng với Ma Hồn đồng thời đứng nghiêm nghị quan sát Đạo Nhãn. Bên trong con mắt lấp lánh vạn sắc chi quang đó, sau khi hấp thụ hết thảy lực lượng Ngũ Hành Thiên Kiếp cùng với trước đó là Ngũ Sắc Thiên Lôi và Độ Thế Ma Hỏa, một tôn thân ảnh trắng tinh dần dần ngưng thực rõ ràng hơn.
“Đó là Hồn Linh của chân thân sao? Ta cảm giác, Đạo Nhãn có liên kết vô cùng kỳ lạ với mình. Giống như nhờ nó mà mới có thể sinh ra chúng ta vậy!” Ma Hồn lặng lẽ nhìn vào Đạo Nhãn, giọng nói giống hệt với Đế Đạo Thiên nhưng mang theo vài phần âm lãnh hơn.
Đế Hồn ở bên cạnh liền gật đầu đồng ý, cả hai tuy nói khác nhau nhưng thực chất cũng giống nhau về nguồn gốc, bọn họ đều có thể cảm nhận được chung một điều.
“Vốn ban đầu ta nghĩ Đế Kinh là công pháp thuộc về Kim Sắc Tự. Nhưng lúc này, lại có cảm giác như không phải vậy. Nó chứa đựng tất cả tinh hoa bên trong Kim Sắc Tự nhưng dường như là được Đạo Nhãn đó tạo ra thì đúng hơn.” Đế Hồn mở miệng.
Ma Hồn cũng nói: “Ngay từ lần đầu tiên khi hai loại công pháp đó xuất hiện trước mắt, cũng chính là khi chúng ta trông thấy Đạo Nhãn xong rồi mới có. Mà năng lực của Đạo Nhãn là nhìn thấu cùng c·ướp đoạt, có lẽ nó thực sự nhìn thấy căn nguyên của hai thứ kia, sau cùng chuyển hóa thành hai loại công pháp để cho chúng ta từ từ hấp thụ.”
“Cũng đúng, có thể coi Đế Kinh cùng với Ma Điển là toàn bộ tinh hoa mà Đạo Nhãn giúp chúng ta chuyển hóa thành. Nhưng do nó quá lớn nên mới xuất hiện ở dạng công pháp, cho chúng ta từ từ tiếp nhận!” Đế Hồn nói tiếp.
Cả hai nói chuyện với nhau nhưng đồng thời cũng là bản thân Đế Đạo Thiên tự ngẫm nghĩ, không có gì khác biệt cả, suy nghĩ của Đế Hồn cùng Ma Hồn là tương thông, cả chân thân cũng vậy.