Đâu Cần Em Nói Tiếng Cảm Ơn

Chương 15: Thực ra anh rất đáng yêu




Vy Vy ngồi dỡ đồ trong valy mà vẫn tủm tỉm cười. Con người Tuấn Lâm khá tốt bụng, chu đáo. Ở cùng nhà với anh thời gian qua cô cảm thấy thực sự thoải mái, dần dần sinh cảm giác quen thuộc. Quá may mắn khi cô có công việc này, ở trong ngôi nhà này, gặp những con người này. Vy Vy có dự cảm tương lai không xa mọi chuyện sẽ tốt dần lên. Hè qua thu tới, những cơn gió thu nhè nhẹ, man mác khẽ lay cành lá trong khu vườn tuyệt đẹp nhà Tuấn Lâm. Ba cây phong ngoại nhập đã bắt đầu chuyển màu lá, nhuộm màu vàng mơ cả một góc vườn. Tiết thu dễ chịu lẫn trong khung cảnh hài hòa làm lòng người thư thái đến lạ. Vy Vy hít hà hương thơm hoa cỏ, lòng nhẹ bẫng như bông bồ công anh bay bay theo gió. Khi tâm trí được thảnh thơi, không còn lo nghĩ dồn nén quá nhiều tâm tư, cô được thả lỏng chính mình, vui vẻ tận hưởng phút giây thư giãn không phải nơi nào cũng có được, nơi này đúng là không gian sống đáng mơ ước. Vy Vy đi dạo trong vườn trở vào nhà đã thấy chiếc xe quen thuộc của Trịnh Vỹ. Hiếm khi thấy hai người đàn ông chuyện trò vui vẻ, Tuấn Lâm không gắt gỏng mà còn cười rất thoải mái, xem ra tâm tình anh khá tốt. Trịnh Vỹ thấy Vy Vy lại bắt đầu công cuộc gán ghép:

"Vy Vy dạo này anh thấy em xinh đẹp hơn hoa, không có bạn trai quả là đáng tiếc."

Vy Vy đã quen với tính cách của Trịnh Vỹ cô không ngại ghẹo lại anh:

"Anh Vỹ ở nhà chắc vợ anh rất hay cười vì độ hài hước của anh."

"Anh nói thật mà, ai không thấy em xinh người đó thị lực kém. Vợ anh á, hôm nào dẫn qua đây cho em gặp rồi biết nha, đảm bảo anh mới nói một câu cô ấy đã nói được mười câu."

Chợt nghĩ ra ý tưởng hay ho, Trịnh Vỹ quay sang Tuấn Lâm với ánh mắt sáng rực:

"Sếp Lâm, hay cuối tuần em đưa vợ con sang đây, ra vườn nhà anh làm tiệc nướng BBQ nhé."

Tuấn Lâm đang định chối từ thì ánh mắt Trịnh Vỹ năn nỉ, cầu xin rồi liên tục nháy mắt với anh, chưa hiểu ý đồ của anh chàng nhưng Tuấn Lâm vẫn quay sang hỏi Vy Vy:



"Cô thấy sao, làm tiệc nướng trong vườn có ổn không?"

Vy Vy cũng không phản đối, cô cũng thấy ý tưởng này khá tuyệt "Chỉ cần anh đồng ý, mọi thứ cứ để tôi chuẩn bị".

Như đã hẹn, Vy Vy chuẩn bị rất kỹ càng cho tiệc nướng ngoài vườn tối nay, bếp nướng than hoa không khói được ưu tiên lựa chọn để không làm ảnh hưởng cây cối trong vườn. Đồ nướng cô đã ướp sẵn có thịt thăn bò, sườn bò, cánh gà, thịt xiên que và rất nhiều rau củ quả; đồ uống có bia, nước ngọt và trà hoa quả ướp lạnh. Lúc Trịnh Vỹ đưa vợ con đến là hoàn tất, mọi người chỉ việc vào bàn.

Lần đầu gặp Tú Nhi vợ Trịnh Vỹ nhưng Vy Vy cảm giác không hề xa lạ, cô ấy kém cô hai tuổi, dáng người có chút mũm mĩm nhìn rất dễ thương, còn Cà Dốt thì khỏi phải nói, bầu bĩnh yêu yêu y như con Mập. 4 người lớn, 1 trẻ em và 1 con mèo thế là đủ mâm rồi. Vy Vy và Tú Nhi phụ trách nướng đồ, mùi thơm từ thịt trên bếp khiến con Mập đi vòng vòng quanh chân Vy Vy, nịnh nọt đòi ăn đến tội. Vy Vy tối nay mặc áo phông dáng rộng thoải mái phối hợp với quần sooc ngắn lộ ra đôi chân thon, thẳng tắp. Con Mập làm trò nãy giờ, cọ cọ bộ lông mềm mại quanh chân cô có chút ngưa ngứa.

"Chị Vy, con mèo này nhìn mặt hài dễ sợ."

Tú Nhi quan sát con Mập nãy giờ không nhịn được thốt lên.

"Mặt nó nhìn hơi quạo nhưng tính tính thì hiền lắm em, người núng nính thịt, ôm thích lắm."

"Thằng nhỏ nhà em cứ đòi nuôi suốt mà em không cho, sợ không chăm được, nuôi hai bố con nó đã thấy đủ mệt rồi."

Bên này Trịnh Vỹ ngồi rót bia cho sếp, không quên nhiệm vụ trông con và tư vấn viên.

"Sếp Lâm, anh xem ý tưởng của em có tốt không, phụ nữ với phụ nữ dễ nói chuyện, em đã phím vợ em thăm dò Vy Vy cho anh."

"Ai mượn cậu nhiều chuyện."

"Anh còn bảo em nhiều chuyện, nếu thật sự anh không có ý gì với Vy Vy em tình nguyện làm không công cả năm."

"Ừ cậu sắp được toại nguyện rồi đó."



"Anh còn mạnh mồm, nay là cơ hội tốt để anh tìm hiểu và tiến thêm bước nữa, mà có khi là bước ngoặt lớn thay đổi tình trạng hiện nay của hai người ấy."

"Tôi thấy như bây giờ cũng tốt mà."

"Dậm chân tại chỗ mà anh bảo tốt cái nỗi gì, sếp ơi là sếp, với tốc độ rùa bò của sếp thì thằng con em đi Đại học anh cũng chưa có vợ đâu."

"Trịnh Vỹ không nể vợ con cậu ngồi đây tôi sút cậu đi từ nãy rồi."

Trịnh Vỹ bớt nhe nhởn, mặt bày ra vẻ nghiêm túc, hướng hai người phụ nữ bên kia:

"Vy Vy, Tú Nhi hai người uống ít rượu không, nay mát trời có đồ nướng nữa quá hợp ấy."

Nói rồi huých vai Tuấn Lâm nói nhỏ:

"Rượu lần trước em bảo anh mua đâu rồi, có lén em uống hết không?"

Tuấn Lâm làm mặt lạnh ngay được:

"Cậu thấy tôi uống rượu một mình bao giờ chưa, càng ngày càng láo nháo, trong ngăn mát tủ lạnh vẫn còn hai quả."

Nói thì nói vậy chứ Tuấn Lâm coi Trịnh Vỹ như người em thân thiết nên mặc cậu ta có nói nhăng nói cuội anh cũng không để ý. Trịnh Vỹ giao lại nhiệm vụ trông thằng nhóc con cho Tuấn Lâm, còn mình thì vô nhà lấy rượu.

Tú Nhi, Vy Vy đã nướng được mấy đĩa thịt bầy trên bàn. Vy Vy còn đặt thêm mấy củ khoai lang, khoai tây lên vỉ nướng tiếp. Trịnh Vỹ nhanh nhẹn khui rượu, không quên giới thiệu đặc sản nổi tiếng một vùng, không uống là bỏ qua một tuyệt phẩm nhân gian. Trước phần quảng cáo khoa trương của Trịnh Vỹ, mọi người cũng muốn thử xem có như lời đồn. Rượu được rót ra 04 ly nhỏ, hương dừa đặc trưng thơm nức, uống vào có chút cay nhẹ rồi ngọt ngọt, thơm thơm vị dừa.



Tú Nhi vỗ vai chồng cái bộp:

"Tuyệt phẩm chồng ơi, thảo nào em thấy anh mua biếu khắp nơi, mà nay vợ anh mới được uống, anh là hơi có lỗi với vợ anh đó nha.". Truyện Thám Hiểm

Trịnh Vỹ bày ra dáng vẻ cung kính:

"Xin lỗi bà xã, nhà còn bao nhiêu quả anh phần em hết."

Vy Vy, Tuấn Lâm quan sát hai vợ chồng cũng thấy được tình cảm của họ rất tốt, nhà ba người lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc thì còn gì bằng.

Trịnh Vỹ hôm nay đặc biệt cao hứng, khui hết hai bầu rượu còn khui thêm bia. Vy Vy và Tú Nhi chỉ uống mấy chén, mặc hai người đàn ông chén chú, chén anh. Đến 10h tối, than nướng cũng sắp tàn, Tú Nhi bế Cà Dốt đang say ngủ trong lòng. Trịnh Vỹ vẫn thao thao bất tuyệt những câu chuyện chưa thấy hồi kết, con Mập cuộn tròn trên ghế mây ngủ ngon lành. Bên này Tuấn Lâm hết muốn nghe Trịnh Vỹ nói, mắt anh rũ xuống, hai tay xoa mi tâm cho tỉnh mà không khá là bao. Tú Nhi nhìn Vy Vy quyết định giải tán, cho hai người đàn ông đi nghỉ. Tú Nhi gọi xe đón, cô bế Cà Dốt còn Trịnh Vỹ bám vai cô để ra xe. Vy Vy không đành lòng muốn giúp thì Tú Nhi cản lại:

"Chị yên tâm, hai bố con nó em cân được hết, ông Vỹ chưa say được đâu, chị lo anh Lâm kìa."

Gia đình Trịnh Vỹ đã về, Vy Vy quay ra nhìn thấy Tuấn Lâm cũng nằm luôn ra ghế. Người một bên, mèo một bên đúng là chủ nào tớ nấy.