Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị

Chương 231: Chưa chuẩn bị.




Mẹ Như trở về ngay sau cuộc nói chuyện. Thanh có dò hỏi nhưng Uyên nói không có gì quan trọng cả mọi người đừng lo. Kể như Uyên khóc lóc vài câu, than vãn vài lời thì mọi người còn có thể yên tâm. Đằng này cô bình thản đến mức khiến người khác phải lo lắng.

Đêm hôm ấy, Uyên nằm bên phòng dì Bé. Cô thủ thỉ với dì.

- Mẹ chị Như biết việc của Na với chị Thanh dì có lo không?

- Biết thì cũng biết rồi, út Na là con của dì, dì không ngăn cản thì ai có quyền ngăn cản chứ.

- Dì nói cũng đúng.

Thấy câu nói đầy vẻ suy nghĩ của Uyên, dì Bé liền hỏi.

- Con với bà Cả nói chuyện gì vậy?

- Thì còn chuyện gì khác ngoài việc ngăn cản con với chị ấy đến với nhau cơ chứ.

- Rồi con tính sao?

- Con cần có thời gian để suy nghĩ, chuyện này quan trọng, con không muốn vì cảm xúc nhất thời mà đưa ra quyết định sai lầm. Mà dì này... Dì có từng nghĩ sẽ phản đối út Na yêu người đồng giới không?
Nghe câu hỏi thốt ra từ Uyên, dì Bé cảm nhận được Uyên đã suy nghĩ rất nhiều mới dám hỏi đến việc tế nhị này. Thời gian gần Uyên, dì coi cô như con gái mình vậy. Nếu con gái đã chủ động muốn tâm sự, thì dì cũng sẵn lòng chia sẻ. Bà chậm rãi nói cho Uyên nghe.

- Là người mẹ, ai không muốn con mình có một cuộc sống bình thường chứ. Khi biết con gái mình có tình cảm không giống người bình thường, dì cũng rất buồn. Khóc cũng khóc cạn nước mắt rồi. Nhưng nhìn con gái đau khổ còn đau lòng hơn. Ví dụ ép buộc nó, gả nó cho người nó không yêu, nó sống cả đời đau khổ thì bản thân người mẹ cũng chả vui nổi. Dì cũng chỉ là một người dân bình thường, xấu đẹp cũng chả sao, út Na lại không vướng bận gì nên dì chấp nhận được chuyện này. Còn cái Như thì khác. Vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc. Lấy chồng cũng là chính thất quan nhị phẩm, lại còn có con cái. Nên chắc chắn bà Cả sẽ không thể chấp nhận được tình yêu này. Vì nó liên quan đến quá nhiều người.
Uyên nghe dì Bé nói xong thì cũng buồn rầu trả lời.

- Con hiểu chứ. Ba chị ấy cũng là quan nhị phẩm. Từ nhỏ đã áp đặt con gái phải biết gia giáo lễ nghĩa. Con của chị ấy đang tuổi nhận thức. Chúng con cũng xác định chỉ lén lút yêu nhau. Con không ngờ bị phát hiện sớm quá. Chưa có sự chuẩn bị trước nên hơi sốc.

- Cố lên. Nếu cần gì cứ nói dì giúp. Dì sẽ cố gắng hết sức.

- Con biết rồi.

Hai dì cháu cứ như vậy mà tâm sự đến lúc ngủ thϊếp đi không hay. Ngày hôm sau họ lên đường về phủ cậu Tư. Mọi người vẫn còn lăn tăn lo lắng cho Uyên nhưng dì Bé nói mọi người cứ yên tâm, có dì đi theo rồi nên dù có lưu luyến cũng đành chia tay họ. Chiếc xe ngựa từ từ chuyển bánh rồi khuất dần.

Đêm hôm ấy, Uyên lại ghé sang phòng của Như. Nàng vẫn mở cửa để đợi cô về. Uyên nhẹ nhàng vòng tay qua cổ Như. Hôn nhẹ lên gáy nàng.
- Nhớ em không?

- Nhớ.