Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 49: Rời khỏi hang động




Bên ngoài bìa quyển sách ố vàng ghi dòng chữ Ngọc long chân kinh, dở ra trang tiếp theo ghi phần hạ "Ngọc long kiếm pháp" dở ra các trang tiếp theo là các đồ hình của một thân hình rắn chắc đang cầm một thanh trường kiếm thi triển các tư thế khác nhau. mỗi chiêu mỗi thức đều vô cùng tinh diệu, yếu quyết tuyệt luân, càng xem Thanh Sơn như chìm đắm vào những dòng chữ chú thích và những đồ hình như đang nhảy múa trước mắt hắn. Thỉnh thoảng hắn còn thuận theo trang sách mà múa theo các tư thế bên trong mà hắn không hề hay biết những động tác của hắn làm cho hơi lạnh bên trong căn phòng như dạt ra trong chốc lát.

cứ như thế Thanh Sơn không rời mắt khỏi quyển sách và những đồ hình đó. mấy tiếng đồng hồ trôi qua lúc này quyển sách chỉ còn vài trang cuối cùng. Thanh Sơn vô cùng hưng phấn càng xem càng phấn khích và hứng thú. Dở đến trang gần cuối có dòng chữ Ngọc long kiếm pháp chiêu số ba mươi bảy "Long trảm thiên uy" là chiêu cuối cùng ẩn chứa sức mạnh tầng tầng, kiếm bay phất phới muôn vàn ánh kiếm lấp lóe trong không trung như ngàn bông hoa tuyết đang nhảy múa không có kẽ hở. rồi những bông tuyết tụ lại như một con mãnh long điên cuồng gào thét sau đó phun ra một màn hoa tuyết như ánh sét như thể hiện sức mạnh của trời cao. Thanh sơn nhìn thấy hình vẽ như đang nhảy múa trong trang sách khiến hắn bội phục muôn phần.

Dở đến trang cuối có máy dòng chữ chằng chịt.

- Những phần sửa lại đã hoàn thiện chỉ mong hậu thế có thể luyện thành.

- Ta xuất thân ở núi thiết sơn bên dòng lam giang hiền hòa thơ mộng. Ở nơi đó ta có một bảo vật chính là một thanh kiếm mà ta đã đúc thời còn trai trẻ, sau đó ta ngâm thanh kiếm ở một hồ nước trong lòng núi, trải qua nằng mưa sương gió kiếm hấp thụ linh khí của trời đất, nếu hậu nhân có duyên với kiếm có thể đi tìm cơ duyên đó.

- Lấy được kiếm phối với bộ kiếm pháp ngọc long sức mạnh sẽ tăng lên không nhỏ. không cầu ngươi hành hiệp trượng nghĩa cứu nhân độ thế chỉ mong sao ngươi có thể không dùng những gì mà ta truyền lại đi gây ác cho nhân gian.

- Trần Quán Anh chi bút.

Đọc xong những dòng chữ này Thanh Sơn không kìm được lòng hắn quỳ xuống phía trước quan tài rồi dơ tay tuyên thệ.

- Vãn bỗi hữu duyên đạt được những truyền thừa của tiền bối. dù cho sau này có chuyện gì xảy ra tuyệt đối vãn bối sẽ không bao giờ làm những điều ác, có thể vãn bối không đủ sức làm những việc to lớn, nhưng nguyện sẽ dùng hết sức mình để làm những việc có ích không cô phụ để làm hỏng danh tiếng của tiền bối, vãn bối xin hứa.

Nói xong Thanh Sơn lại dập đầu năm cái rồi đứng dậy tiếp tục xem cuốn sách tiếp theo.

Bên ngoài vỏ bìa vẫn là dòng chữ cũ kỹ ố vàng "Ngọc long chân kinh" bên dưới có hai chữ nhỏ "Phần Thượng"



trang tiếp theo ghi dòng chữ "Ngọc long tâm pháp" thì ra bộ Ngọc long chân kinh gồm hai phần, phần thượng là để tu luyện nội công, xây dựng căn cơ, còn phần hạ là phần kiếm pháp, nếu căn cơ không tốt mà luyện phần kiếm pháp trước sẽ dẫn đến uy lực của kiếm pháp sẽ không được cao nhất và rất có thể dẫn đến việc luyện nhầm đường và sẽ bị khí ngược công tâm dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì tàn phế còn nặng thì có thế trào ngược máu đứt đoạn kinh mạch mà tử vong.

Đọc phần thượng này Thanh Sơn như ngộ ra thêm sự ảo diệu trong bộ kiếm pháp. trong kiếm có tâm và trong tâm có kiếm. tâm kiếm hợp nhất uy lực vô song.

Ngoài bộ ngọc long chân kinh Thanh Sơn còn tìm thấy mấy bộ sách về bắt mạch chữa bệnh, luyện đan nấu thuốc, đồ hình trận pháp, cửu cung bát quái, tất cả những quyển sách này đều vô cùng huyền diệu uyên thâm. tất cả những tinh túy của đất trời dường như được gói gọn vào mấy quyển sách này vậy.

Đạt được những thứ quý giá như vậy Thanh Sơn khôn khỏi thầm cảm thấy may mắn, sau đó hắn lại cúi người về phía quan tài lạy tạ cảm ơn thêm một lần nữa sau đó quay ra cửa động rồi đóng cửa căn phòng bởi không muốn quấy nhiễu đến sự yên nghỉ của người đã khuất.

Lúc này bầu trời đã chuyển sang buổi trưa ánh mặt trời thêm rực rỡ sói sáng khắp cả căn động. Thanh Sơn nghỉ một lúc sau đó hắn ra trước động lại ăn những quả huyết ngọc. Một trận no nê xong không kìm được hưng phấn hai tay run run bắt đầu dở từng trang từng trang sách trong cuốn ngọc long tâm pháp bắt đầu luyện tập.

Sự ảo diệu của quyển sách làm hắn say mê không rời khỏi mắt. Hắn xem ngày xem đêm sự say mê của hắn đã như thể thời gian đã không còn tồn tại. chớp mắt mấy ngày trôi qua Thanh sơn cảm thấy cơ thể có nhiều chuyển biến.

Hắn nghiên cứu cực kỳ kỹ lưỡng không bỏ sót bất kỳ một yếu quyết nào trong sách, mỗi một chỉ dẫn và những ghi chú của Trần Quán Anh giúp ích hắn giải đáp không ít những thắc mắc. chẳng mấy chốc hắn đã nghiền ngẫm gần trọn quyếtr sách và luyện tập tương đối thuần thục,

Lúc này hắn cảm thấy nên rời khỏi nơi đây. Một buổi sáng Thanh Sơn thức dậy rất sớm hắn gói gém đồ đạc rồi quỳ xuống lạy tạ về phía cửa căn phòng. lúc hắn đứng dậy thì mấy tiếng khịt khịt vang lên một con vật nhỏ chạy quấn lấy chân hắn, dẫn hắn đến một vách đá nhỏ, sau đó nó bò lên vách đá đập đập cái đầu vào một hốc đá, dường như hiểu ý của nó muốn Thanh Sơn ấn vào đó. Thanh sơn dùng cả bàn tay dùng lực ấn mạnh một cái, một tiếng ầm ầm vang lên một thác nước ào ào đổ xuống con vật ngoe nguẩy như muốn bảo Thanh Sơn hãy nhảy xuống đấy. nhưng lúc Thanh Sơn định nhảy nó lại cắn lấy tay Thanh Sơn.

Mày muốn tao mang theo mày ah. nhưng mày sẽ không có mấy quả ngon kia để ăn đâu đấy. con vật hưng phấn khịt khịt vô cùng đáng yêu,

Thanh sơn ôm lấy con vật bé nhỏ rồi ầm một tiếng cả cơ thể của hắn nhảy vào thác nước biến mất tăm mất dạng.