Đế Tôn

Chương 1582: Mãnh sĩ khái ca (2)




Nhục thể của hắn mấy lần bị nổ nát, Nguyên Thủy đại đạo trong cơ thể cũng rậm rạp vết rách, về phần ngàn vạn chủng đại đạo đạo tắc tạo thành Nguyên Thủy đại đạo cũng đã tiếp cận biên giới chuẩn bị sụp đổ, không còn có bất luận pháp lực gì có thể vận dụng.



Hơn nữa hắn cưỡng ép khôi phục thân thể cũng không phải trạng thái toàn thịnh, trên khuôn mặt che kín các loại vết rạn, tùy thời có khả năng như đồ sứ toái mất.



Hắn liên tục thúc dục gấp hai mươi lần khí huyết, khí huyết dĩ nhiên khô kiệt, không còn có khí huyết có thể vận dụng.



Cho dù những Thần Tôn Thần Quân này không giết hắn, hắn cũng sống không nổi nữa.



Giang Nam cười thảm, chống đỉnh trượng, cưỡng ép chèo chống thân thể không để cho mình ngã xuống, ngẩng đầu nhìn thẳng hướng rất nhiều Thần Tôn Thần Quân, đột nhiên cao kêu một tiếng.



- Tỷ tỷ, ta thiếu nợ ngươi, còn trả cho ngươi rồi! Ta đi đây!



Trên thần sơn bên trong mười hai toà môn hộ, trong nội tâm Giang Tuyết đột nhiên run lên, nhìn về phía Trụ Hoang môn, yên lặng im lặng.



Trong tòa Hồng Mông môn khác, Đô Thiên thần tôn toàn thân tụ huyết, cười thảm nói:



- Giang giáo chủ, ngươi lại muốn trước ta một bước mà đi sao? Ngươi là tên khốn kiếp...



Hồ Thiên đại thế giới, bên trong thần đình, Giang Nam Tinh Quang Thần Đế hóa thân nhìn xem Bình Thiên yêu tôn, Thắng Thiên yêu tôn cùng Già Thiên Yêu tôn nói:



- Ba vị ca ca còn không bỏ xuống được thù cũ sao? Hôm nay tỷ tỷ gặp nạn, mà các ngươi lại muốn lúc này xem nàng gặp rủi ro mà không cứu giúp, tình nghĩa tỷ đệ ở đâu?



Già Thiên Yêu tôn cười lạnh nói:



- Đại tỷ cướp sạch bảo bối của chúng ta, một chút cũng không niệm tình nghĩa tỷ đệ, chúng ta vì sao phải niệm tình nghĩa tỷ đệ? Nàng bị người đánh chết, cái kia là đáng đời! Hơn nữa, đại tỷ mọc ra chín cái đuôi, vô cùng giảo hoạt, ai có thể giết được nàng? Ngũ đệ, ngươi là bị nàng lừa!



Tinh Quang Thần Đế hóa thân đột nhiên rơi lệ nói:





- Ba vị ca ca, ta sắp chết rồi, trước khi chết chỉ cầu các ngươi rời núi, trợ giúp nàng vượt qua trận cửa ải khó này. Nàng rất khổ...



Dứt lời, đại đạo trong thân thể vị Tinh Quang Thần Đế hóa này sụp đổ, ở trước mặt ba Yêu tôn càng lúc càng mờ nhạt, rốt cục biến mất không thấy gì nữa.



Cùng lúc đó, Đô Thiên thần giới, Huyền Thiên Thánh tông, Giang Nam một máu tươi hóa thân đi ra Thuần Dương điện, chấn động chuông lớn, triệu tập toàn bộ đệ tử.



Vô số đệ tử chạy đến, tụ tập ở trên tông chủ đỉnh, lẳng lặng nhìn xem vị thiếu niên chưởng giáo này, lặng ngắt như tờ.




- Tứ ca...



Trong nội tâm Giang Lâm run lên, nhìn máu tươi hóa thân của ca ca mình, trong nội tâm sinh ra một loại cảm giác xấu.



Giang Nam máu tươi hóa thân cất bước đi đến trước mặt nàng, nhẹ nhàng vuốt ve tóc vị tiểu muội muội của mình, ôn hòa cười nói:



- Tứ ca không thể lại chiếu cố ngươi rồi, hôm nay vĩnh biệt, ngươi phải tự mình chiếu cố chính mình. Ngươi nếu lập gia đình, hài tử thứ nhất để cho hắn họ Giang...



Trong nội tâm Giang Lâm thảm thiết, nước mắt nhịn không được chảy xuống.



Giang Nam máu tươi hóa thân đi đến trước mặt Thi Hiên Vi, mỉm cười nói:



- Phu nhân, Tử Xuyên xin lỗi ngươi, không có thể thủ tín, không cách nào còn sống trở về gặp ngươi rồi...



Thi Hiên Vi cắn môi, không để cho mình khóc ra thành tiếng, nước mắt lại ngăn không được rơi xuống.



Giang Nam máu tươi hóa thân xếp bằng mà ngồi, ngồi ở trước Thuần Dương điện, nhìn về phía Thánh tông vô số đệ tử, chỉ thấy Thánh tông đệ tử có nhiều người nổi tiếng, Giang Nam cười ha ha:




- Ta cả đời kiêu hùng, sát nhân không đếm được, một lần hành động leo lên Thần vị, hằng hà thiên tài bại vong tại tay ta, ta có thể cùng Thần giới Cự Đầu tranh hùng, ai ngờ vẫn là qua không được cửa ải tình nghĩa này, rốt cục bỏ mạng...



- Chư đệ tử...



Hắn cười nói:



- Các ngươi, không đưa tiễn ta sao?



Thánh tông vô số đệ tử khóc lớn, ngay ngắn quỳ lạy xuống, thanh âm rung trời:



- Cung nghênh giáo tôn trở về vị trí cũ!



Giang Nam máu tươi hóa thân vẻ mặt tươi cười, đại đạo trong thân thể hóa thân đột nhiên sụp đổ, chỉ còn lại có một giọt thần huyết óng ánh phiêu phù ở chỗ đó.



Thánh tông một mảnh lũ lụt, bất tri bất giác, Khinh La Bạc bao phủ ở trên không Đô Thiên thần giới biến mất không thấy gì nữa, chỉ là ai cũng không có phát giác.




Trong Hồng Mông môn, Đô Thiên Thần Tôn cuốn lên đại kỳ, quét ngang hư không trong môn hộ, treo cổ rất nhiều Thần Tôn, thế nhưng song quyền khó địch tứ thủ, mập lão giả này bị đánh nát thân thể vài lần, hôm nay máu nhuộm y sam, rốt cục cũng đến thời điểm dầu hết đèn tắt.



- Tư chất ta không tốt.



Đô Thiên Thần Tôn vù vù thở hổn hển, đứng ở bên trên hoa sen, một bước không lùi, trong đôi mắt nhỏ lộ ra hung quang, cười hắc hắc nói:



- Người lại nhát gan, lại sợ chết, lần trước Thần Quân chứng Đế, tất cả lão bằng hữu đều đi, ngay cả bà nương nhà ta cũng đi, duy chỉ có ta không đi, ta sợ chết a.



- Hiện tại xem ra, chết giống như cũng không phải đáng sợ như vậy.




Hắn nói thầm:



- Ta giết nhiều Thần Tôn như vậy, thương nhiều người như vậy, mò đủ tiền vốn rồi. Quang Vũ đế thân, theo ta đi hết đoạn đường sau cùng thôi!



Quang Vũ đế thân đột nhiên xuất hiện, Đô Thiên Thần Tôn cười ha ha, nhập chủ tôn đế thân này, Chứng Đế Chi Bảo cường đại nhất rốt cục hồi phục, tản mát ra rung động cùng uy năng kinh thiên động địa, hơn hai trăm Thần Tôn Thần Quân vọt tới, nhìn thấy một màn này lập tức bay nhanh lui về phía sau.



Oanh...



Đô Thiên Thần Tôn khống chế Quang Vũ đế thân đánh ra một quyền, bá đạo mà thảm liệt, một quyền này, có khí phách trấn áp chư thiên, quét ngang vạn giới, quỷ thần lui tránh, đem một đời hùng chủ hùng cứ chư thiên vạn giới hai trăm vạn năm, một đời kiêu hùng phong tư tái hiện!



Du Vận Thần Tôn bị một quyền này trực tiếp đánh vào bên trên thân thể, nhất thời cả người nổ tung, ngay cả Thần Tính cũng bị đánh cho hôi phi yên diệt, không còn sót lại chút gì!



Thình thịch thình thịch thình thịch...



Một quyền này uy năng hoàn toàn nỡ rộ, trong Hồng Mông môn tuôn ra một đoàn lại một đoàn huyết hoa, Nguyên Ngư Nữ Tôn, Lô Phong Pháp Tôn, Ba Dục Ma Tôn hơn mười Thần Tôn hầu như cùng nhau nổ tung, đi đời nhà ma, hóa thành tro bụi.



Rất nhiều Thần Tôn Thần Quân ho ra máu, vội vàng tránh né mọi nơi.



Tu vi của Đô Thiên Thần Tôn thoáng cái được tranh thủ, nhất thời cảm giác bên trong thân thể trống rỗng, trong Hồng Mông môn của Thập Nhị Thiên La Đại Trận tuy rằng có thể khôi phục Pháp lực nhanh chóng, nhưng khôi phục Pháp lực cần thời gian, lấy loại tốc độ khôi phục này, thấp nhất cũng cần mấy hơi thở thời gian mới có thể làm cho hắn có đầy đủ Pháp lực lần thứ hai thôi động Quang Vũ đế thân.



Mà ở trong khoảng thời gian ngắn như thế, mấy Thần Tôn Thần Quân kia đã đủ đánh chết hắn mấy mươi lần!



Trong Hồng Mông môn, rất nhiều Thần Tôn Thần Quân vẻ mặt sợ hãi, nhìn Đô Thiên Thần Tôn khống chế Quang Vũ đế thân này, không dám tiến lên, khiến Đô Thiên Thần Tôn không khỏi sinh ra một tia hy vọng: