Đế Tôn

Chương 1584: Tráng sĩ thân chết trước (2)




Thần Tôn Thần Quân cũng hoàn toàn không cách nào phát huy ra uy lực Đế bảo, thế nhưng Thần Quân Đại Viên Mãn như Hoang Tổ một chân đã bước vào đế cảnh này, liền có thể đem uy năng Đế bảo thoả thích phát huy!



Trấn Thiên Thần Đế cười ha ha, thần thái cuốn lên:



- Ngươi tính là đội Đế bảo, cũng sẽ không là đối thủ của ta.



Mà lúc này, đám người Thánh Hoàng, Thánh Mẫu Nguyên Quân, lưỡng cung cung chủ cùng mấy Thần Quân đỉnh phong từng người đi vào bên trong một tòa môn hộ, cùng Giang Tuyết phân thân bên trong chín tòa môn hộ kia vung tay, giết đến thiên hôn địa ám.



Giang Tuyết phân thân bên trong chín tòa môn hộ bất ngờ cũng là Thần Quân Đại Viên Mãn, Thần Tôn Thần Quân sát nhập bên trong những môn hộ này tử thương vô số, tình hình chiến đấu dần dần giằng co không dứt.



Đột nhiên, bên trên một chiến lá sen nhiều hơn một Thánh Phật, vừa rơi xuống đất, liền thấy ngồi xuống có Hồng Liên Nghiệp Hỏa tuôn ra, hừng hực thiêu đốt.



- Không sai biệt lắm, Minh Hoàng Hồng Liên, ra!



Hắn ngẩng đầu nhìn một chút, đột nhiên tâm niệm vừa động, chỉ thấy một tòa đài sen bay lên trời, hàng tỉ đạo hào quang nỡ rộ, hào quang chuyển hướng, bá bá bá bay vào bên trong từng ngọn môn hộ, chỉ thấy Hồng Mông Tử Khí, Huyền Hoàng nhị khí, Thiên Địa Nhân ba khí, Tứ Tượng chi khí bên trong những môn hộ kia, huyết sắc bắt đầu khởi động, Hồng Liên Nghiệp Hỏa bốc hơi, tiếp theo tôn tôn thi cốt từ dưới môn hộ mơ hồ nổi lên, hai tròng mắt nhảy động Hồng Liên Nghiệp Hỏa yếu ớt, hướng từng người trấn thủ môn hộ lướt đi!



- Đây là cái gì?



Trấn Thiên Thần Đế thấy bên trong môn hộ, đột nhiên nhiều hơn nhiều Thần Tôn Thần Quân khô lâu như vậy, không khỏi hết hồn, mặc dù hắn là Thần Đế năm nghìn tám trăm vạn năm trước, cũng hồn nhiên chưa từng thấy qua tình hình quỷ dị như vậy.



- Trời giáng hạo kiếp, tất có yêu nghiệt, đại hạo kiếp hôm nay còn hơn năm nghìn vạn năm trước, cái yêu ma quỷ quái gì cũng chạy đến!



Cái trán hắn toát ra mồ hôi lạnh, sau đó liền thấy vô lượng phật quang vọt tới, dũng mãnh vào bên trong môn hộ, một Thánh Phật từ trong phật quang đi tới, quanh thân dấy lên Nghiệp Hỏa hừng hực.



Cùng lúc đó, bên trong rất nhiều môn hộ, cũng có tôn tôn Thánh Phật đi tới, mỗi một tôn Thánh Phật mặt đều tuyệt nhiên bất đồng, đó là Thánh Phật đời đời kiếp thân, kiếp thân mỗi một thế cũng cực kỳ cường đại, còn Thánh Phật chân chính, lúc này đang ngồi trấn ở bên trên lá sen, chưa từng nhúc nhích qua!



Mà trong Hồng Mông môn cùng Trụ Hoang môn, cũng có một tôn Thánh Phật đi vào, hai Thánh Phật nhìn tôn tôn khô lâu từ bên trong Hồng Mông Tử Khí cùng Trụ Quang nhảy ra, khẽ nhíu mày, kinh ngạc nói:



- Tại sao không có hai tiểu quỷ Đô Thiên cùng Huyền Thiên kia.



Hai Thánh Phật không trở ngại chút nào, xuyên qua hai cánh cửa này, đi tới dưới chân Thần Sơn, nhìn lên, chỉ thấy Giang Tuyết như thiên nữ đứng ở đỉnh Thần Sơn, trong tay nắm bắt một cái khăn, đứng bên người một đế thân, đó là Quang Vũ đế thân.



Ba...



Khinh La khăn nghiền nát, tinh khí vô biên hạ xuống, dung nhập vào bên trong phiến Thiên Địa này.



Hai Thánh Phật thấy thế, khẽ nhíu mày, chỉ cảm thấy món pháp bảo này bị phá huỷ dung nhập bên trong Thiên Địa, mơ hồ khiến hắn cảm ứng được phiến Thiên Địa này có cái gì không đúng, có một loại lực lượng quỷ dị đang lưu động, chỉ là đến cùng là lạ ở chỗ nào, hắn cũng không phải rất rõ ràng.



- Đông Cực đạo hữu, vì sao tự hủy pháp bảo? Chẳng lẽ biết bản thân chạy trời không khỏi nắng sao?



Hai Thánh Phật đồng thời hợp thành chữ thập cười hỏi.



Rất nhiều Thần Tôn Thần Quân hò hét, giết lên Thần Sơn, Giang Tuyết đối với mọi người đánh tới làm như không thấy, hờ hững nhìn về phía hai Thánh Phật này:



- Ta nói ngươi cũng sẽ không hiểu, hà tất làm điều thừa?



- Ngươi không nói, làm sao biết ta không hiểu?




Hai Thánh Phật cười ha ha, cất bước lên núi, cười nói:



- Đông Cực đạo hữu, ngươi tu luyện thập toàn chi đạo, nhưng Thiên Đạo không được đầy đủ, bởi vậy ngươi thực làm khó Thiên Địa a. Tiểu Phật tới cũng không phải là tư oán, mà là phụng Thiên Đạo mà đến, hôm nay đạo hữu ứng kiếp, trách không được ta.



- Thiên Đạo không được đầy đủ? Hai đại Vũ Trụ tương dung, Thiên Đạo đã toàn bộ. Bất quá ta nói như vậy, ngươi vẫn là không hiểu.



Giang Tuyết như Thần Đế cao cao tại thượng, hỏi thần tử bản thân, thanh âm đạm mạc mà cao xa:



- Thánh Phật, bằng ngươi mấy kiếp trước thân này tới diệt trừ ta, ngươi nghĩ đủ sao?



- Tự nhiên thiếu.



Hai Thánh Phật vẻ mặt tươi cười:



- Đạo hữu có chín phân thân, đều có Đế tư, có thể chứng Đế, sợ rằng chỉ có Bổ Thiên Thần Nhân mới có khả năng triệt để chém giết ngươi. Cho nên muốn tiêu diệt ngươi, trước diệt ngươi chín phân thân cùng tất cả giúp đỡ của ngươi. Hiện tại, tiểu Phật là làm như vậy, mà ngươi, cuối cùng vẫn là người cô đơn, nhất định ngã xuống, cho tiểu Phật thay trời hành đạo.




Xuy...



Giang Tuyết thân thủ rạch một cái, Chứng Đế Chi Bảo cường đại nhất, Quang Vũ đế thân, lại bị nàng một chưởng phá vỡ một lổ hổng lớn, ồ ồ hướng ra phía ngoài chảy Thần Đế huyết, Thần Đế huyết dung nhập vào bên trong phiến Thiên Địa này, khiến loại lực lượng quỷ dị kia càng thêm rõ ràng.



- Đáng tiếc, không có máu của Bổ Thiên Thần Nhân, bằng không thì càng thêm hoàn mỹ.



Hồ Thiên Đại Thế Giới, Thắng Thiên Yêu Tôn, Bình Thiên Yêu Tôn cùng Phúc Thiên Yêu Tôn nhìn thấy Giang Nam Tinh Quang Thần Đế hóa thân đột nhiên tan thành mây khói, từng cái sắc mặt ngưng trọng.



- Lão Ngũ, đã chết...



Thắng Thiên Yêu Tôn hít vào một hơi thật dài, có chút bi thương nói:



- Không quản nói như thế nào, lão Ngũ thủy chung là ngũ đệ của chúng ta, đại tỷ bất nhân, trộm đi pháp bảo của chúng ta phong ấn trong Quân Thiên Điện, làm chúng ta không có thể rời đi Hồ Thiên thế giới, nhưng nàng thủy chung là đại tỷ của chúng ta. Lão Ngũ vì nàng chết trận, chúng ta mấy cái này làm ca ca, há có thể không bằng lão Ngũ?



Bình Thiên Yêu Tôn nói:



- Ngũ đệ lừng lẫy, đến cầu chúng ta tương trợ, nếu chúng ta vẫn rụt đầu rụt đuôi, kia thật là không bằng súc sinh.



Phúc Thiên Yêu Tôn lắc đầu nói:



- Lấy cước lực của chúng ta, chạy tới Tử Tiêu Thiên, chỉ sợ tới nơi đây cũng đã chậm. Theo ý của ta, không bằng đi gặp Hồ Thiên lão nhân, bổn sự của lão nhân này, vẫn là so với chúng ta cường hơn tí xíu, bảo hắn đưa chúng ta đi Tử Tiêu Thiên, có thể tiết kiệm được thời gian đi đường.



Ba yêu tôn thương nghị đã định, đều tự thu thập gia sản, khống chế yêu phong đi vào thánh sơn của Hồ Thiên Lão Tổ ở. Linh Đạo Tử đang cố hết sức ôm một cái hồ lô lớn, thoáng nhìn tam đầu lão yêu quái này suất lĩnh một số lớn yêu quái tới, không khỏi sắc mặt thay đổi, vội vàng cao giọng nói:



- Lão gia, lão gia, tai họa! Con cua bạch ngưu cùng đầu rắn lớn kia lại chạy tới, phỏng chừng là muốn trộm đồ nhà của chúng ta! Huyền Thiên Giáo Chủ thật vất vả mới đưa gia sản tới, hôm nay lại muốn bị bọn họ đoạt đi...



Hồ Thiên Lão Tổ đẩy cổng tre, cất bước đi ra, chỉ thấy ba yêu tôn kính cẩn lễ phép, thi lễ nói:



- Lão nhân... à không, lão tổ, có thể làm cho chúng ta đến Tử Tiêu Thiên nhanh hơn không?