Nhìn thấy điệu bộ của lão tổ họ Mạc như vậy, Lúc này Vũ Minh Quang chỉ lắc đầu sau đó ném một viên đan dược cho hắn rồi nói rằng.
- Đây là cửu phẩm đan dược Hồi Thần Đan, người ăn viên đan dược này vào thần hồn của ngươi sẽ được chữa trị ngay lập tức.
Lão tổ họ Mạc nghe vậy thì trong mắt nổi lên sự vui mừng. Có điều ông ta cũng không nhận lấy đan dược, mà là nhìn về phía hai người của Vũ tộc nói rằng.
Ta mặc dù rất muốn ăn nó, có điều người xưa có câu không có công không thụ lộc. Vậy nên không biết hai vị muốn gì ở ta đây.
Nghe Mạc Tần Quân nói vậy, lúc này Vũ Mạnh Thông mỉm cười sau đó nói rằng:
- Thanh Vũ điện muốn làm gì ở Việt Châu, ta tin rằng Mạc lão đệ cũng đã biết.
Mạc Tần Quân nghe vậy chỉ gật đầu cũng không nói gì. Dù sao Thanh Vũ điện nổi tiếng với Thành Vũ Ma Điển, mà loại ma điển này còn có một châm ngôn đen tối. Đó chính là muốn đột phá đến tầng cuối cùng của Thành Vũ Ma Điển thì cần lượng lớn người hiến tế. Nhưng những người này cũng không phải thuần chủng bị giết, bị hút đi sinh mệnh, mà là bọn họ trong người mang theo ma chủng.
Vậy nên Mạc Tần Quân khi biết Thanh Vũ điện đang hoạt động tại Việt Châu, hơn nữa còn mua chuộc con em dòng chính trong hoàng tộc họ Mạc của hắn. Thì hắn đã biết có lẽ đám người Thanh Vũ điện kia, muốn gieo rắc một lượng lớn ma chủng tại Việt Châu. Đợi đến sau này khi có thành viên cao tầng của Thanh Vũ điện muốn đột phá đến cảnh giới võ đế, thậm chí cảnh giới võ thần. Thì có thể giết những người đã bị gieo ma chủng, từ đây hấp thu sinh khí của họ, đột phá tầng cuối cùng của công pháp Thanh vũ ma điển.
Nhìn thấy điệu bộ của Mạc Tần Quân đã hiểu ra việc gì đó, lúc này Vũ Mạnh Thông lại tiếp tục lên tiếng.
- Lần này tại Việt Châu xuất hiện hai tên Võ Thánh, là trưởng lão của Thanh Vũ điện. Đối với việc này trong mắt chúng ta tất nhiên là không đáng là gì. Vậy nên lần này thông hôn của Vũ tộc và Mạc gia có thành hay không cũng không quan trọng. Nhưng ta có một ý nghĩ là hi vọng Mạc gia hãy để thế lực hậu bối của mình, cùng với người của Vũ tộc và Thanh Vũ điện giao chiến trong thời gian tới.
Mạc Tần Quân nghe vậy thì nhìn về phía Vũ Mạnh Thông và Vũ Minh Quang lên tiếng nói rằng.
- Các vị định dùng sinh mạng của mấy ngàn vạn sinh linh tại Việt Châu, làm thẻ đánh bạc cho con em của mình phát triển hay sao.
Vũ Mạnh Thông nghe vậy chỉ mỉm cười, cũng không nói gì. Về phần Vũ Minh Quang chính là một điệu bộ nhắm mắt dưỡng thần không quan tâm. Thấy cảnh này Mạc Tần Quân chỉ biết thở dài sau đó nói rằng:
- Lần này Thanh Vũ điện đã hướng đến dòng chính của họ Mạc ta, thì có nghĩa rằng ma chủng có lẽ đã bắt đầu được gieo rắc trong lòng đại Hạ Hoàng Triều. Tổn thất này thật sự ta không dám làm bừa.
Nghe Mạc Tần Quân nói vậy, lúc này Vũ Minh Quang bình tĩnh nhìn về phía hắn sau đó nói rằng:
- Vấn đề này Mạc lão đệ ngươi lại nghĩ nhiều. Thứ nhất Thanh Vũ điện lúc này đã nhắm đến đại hạ Hoàng Triều, mà ngươi lúc này bản thân đã bị trúng độc, thần hồn trọng thương. Cho dù nắm giữ cảnh giới võ đế, nhưng muốn ra tay với Thanh Vũ điện cũng không đơn giản như vậy.
- Bây giờ một cơ hội đang ở trước mặt ngươi, đó chính là hợp tác với vũ tộc. Mặc dù có thể sẽ có rất nhiều người dân bị chết, nhưng cũng có thể họ sẽ được cứu sống. Dù sao phải dựa vào hậu bối của hai bên, có thể giết ra thanh danh hay không.
Mạc Tần Quân nghe vậy thì lúc này suy nghĩ một lúc, sau đó hắn thở dài nói rằng:
- Xem ra truyền ngôn của trung vực về vũ tộc các người không sai một chút nào.
Nghe Mạc Tần Quân nói vậy, lúc này Vũ Minh Quang lại mỉm cười sau đó nói rằng:
- Ồ không biết truyền ngôn về chúng ta như thế nào đây.
Mạc Tần Quân nghe vậy thì nhìn về phía hai lão tổ của Vũ tộc mà thở dài nói rằng:
- Người Trung Vực nói rằng vũ tộc các ngươi vừa chính vừa tà, không phân thiện ác chỉ thích làm theo ý mình.
- Ngày hôm nay ta được chứng kiến, xem như đã hiểu câu nói này có ý gì. Dùng sinh linh mấy ngàn vạn để rèn luyện cho con em mình về tâm tính, lẫn trí tuệ và sức mạnh chiến đấu. Thật sự đại thủ bút Mạc gia ta tự nhận không làm được.
Nghe Mạc Tần Quân nói vậy, Vũ Mạnh Thông lúc này vẫn mỉm cười nói rằng:
- Nói như vậy là Mac lão đệ ngươi từ chối hợp tác với chúng ta hay sao.
Mạc Tần Quân nghe vậy thì suy nghĩ một lúc cuối cùng lắc đầu nói rằng:
- Mặc dù có chút tàn nhẫn, nhưng ta phát hiện ra cách làm của Vũ tộc vẫn rất đúng. Hi sinh một đám tiện dân có thể đổi lại trí tuệ, vũ lực và sự quyết đoán cho các con em của mình thật sự là xứng đáng. Ngoài ra chúng ta đây cũng là đang cứu giúp bọn họ, mà không phải khoanh tay đứng nhìn. Việc này Mạc gia chúng ta tham gia.
Nghe Mạc Tần Quân nói vậy, hai vị lão tổ của Vũ tộc lúc này đều mỉm cười. Sau đó ba người bọn họ lại ngồi uống trà nói chuyện khác, đàm đạo về việc tu luyện, cũng như hướng dẫn con em của mình đường đi trong thời gian tới.
Đợi khi hai vị lão tổ của vũ tộc rời đi, lúc này lão tổ họ Mạc mới thay vào một ánh mắt sắc bén và tràn đầy tức giận, nhìn về phía viên đan dược ở trên bàn, mà hắn ta không do dự cho vào miệng nuốt.
Qua một lúc khí tức uể oải do trọng thương thần hồn của hắn đã không còn. Thay vào đó bản thân thần hồn của hắn sau lần này tai họa vậy mà lại có chút tịnh tiến.
Nhưng Mạc Tần Quân lại không hề vui mừng về việc này, thay vào đó là một ánh mắt tức giận. Nhìn về phía nơi ở của Mạc Nhược Lan mà không biết trong đầu đang suy nghĩ gì.