Nhật Huy gào khản cổ không thấy bọn trẻ gọi cửa. Giờ là nửa đêm, hai đứa trẻ ngủ say, trước khi ngủ Phong Đại còn cho bọn nó đeo nút tai, lời cậu chẳng đánh thức được đứa nào. Phong Đại đâm hăng hơn, Nhật Huy chuyển sang khóc kêu đau:
- Đau quá! Dừng lại! Rách mất! Chết mất! Aaa!!! Em xin anh!
- Gào to lên. Anh chịch chết em luôn.
Phong Đại đổi tư thế, hắn cho Nhật Huy nằm lên người, lưng cậu áp lồng ngực hắn, một tay hắn luồn qua nách tóm vai cậu ấn chặt người cậu vào người hắn, một tay ấn bụng cậu cố định cậu lại, hông đâm mạnh từ dưới lên. Nhật Huy cảm tưởng mỗi lần Phong Đại đẩy hông bụng cậu sẽ lồi lên một chút, Nhật Huy không rõ nó có lồi lên thật không hay đau đớn làm cậu hoang tưởng.
Phong Đại làm rất thô bạo, cứ như thể Nhật Huy là kẻ thù chứ không phải bạn đời hắn. Phong Đại cắn cổ Nhật Huy chảy máu. Nhật Huy vùng vẫy, tay cào véo Phong Đại xước máu đủ chỗ, hét:
- Cứu... aaa... với! Cứu với! Ai cứu tôi với! Aaa... Chết mất...
Phong Đại gằn giọng:
- Kêu to vào, để xem ai cứu em.
Nhật Huy kêu thảm thiết, mấy năm rồi cậu mới nếm trải lại sự tuyệt vọng đến cùng cực nhường này.
- Em xin lỗi! Em xin lỗi! Em không dám nữa! Aaaa! Tha cho em... em biết sai rồi... Aaa! Anh giết em mất! Em chết mất!
Phong Đại không đếm xỉa tới lời Nhật Huy, chịch cậu hùng hục.
- Biết lỗi này! Này thì biết lỗi này! Hở ra là trốn! Hở ra là trốn! Lần này chịch nát lỗ của em luôn. Mẹ nó lắm nữa! Sao cứ động đến giới hạn thế hả?
- Em xin lỗi! Aaa...
Lúc Nhật Huy sắp không chịu nổi Phong Đại sẽ ngừng năm mười phút rồi làm tiếp, cứ khi nào Nhật Huy gần chạm giới hạn lại ngừng, xong lại làm tiếp. Phong Đại cắn mút người Nhật Huy tơi tả, không có chỗ nào lành lặn quá một bàn tay.
Lần quan hệ đầu tiên Phong Đại tạo kết trong người Nhật Huy, Nhật Huy kêu càng thảm hơn.
- Đau quá! Đừng bắn vào trong! Có em bé mất! Aaaaaaa...
Phong Đại mặc kệ Nhật Huy, chịch Nhật Huy không thương tiếc. Hắn làm hết lần này đến lần khác, chịch Nhật Huy đến khi cậu bắn nước tiểu, không xuất được gì nữa mới thôi. Người Nhật Huy mất hết sức, xụi lơ một chỗ. Lỗ nhỏ bị xuyên xỏ nhiều chưa khép miệng hẳn, hơi mở một chút, tinh dịch rỉ ra. Mắt Nhật Huy sưng húp, đỏ hoe. Cậu xong đời rồi, cậu xong đời thật rồi. Phong Đại bắn vào trong rất nhiều, hắn tạo cả kết. Mặt Nhật Huy nhăn nhó, khóc như trẻ con bị đánh đòn đau, cậu lẩm nhẩm:
— Không muốn có em bé đâu, hức, không muốn đâu...
Nhật Huy nghĩ Phong Đại đã thay đổi, lần này hắn bơ cậu, không quan hệ với cậu là nhẹ nhàng lắm rồi, không ngờ cách hắn làm còn ghê gớm hơn. Có thai nữa cậu sẽ chết mất. Kỳ phát tình gần kết thúc, Nhật Huy không thấy nhẹ nhõm, cơn thèm khát tình dục còn sót lại bay biến sạch, không có khoái cảm, chỉ có đau đớn, thống khổ.
Phong Đại xả nước ấm vào bồn tắm, nước đầy được một phần tư hắn ra ngoài bế Nhật Huy vào. Hắn không mặc quần áo, cánh tay, lưng toàn vết cào cấu, vai, cổ rải rác vết cắn sâu hoắm, có chỗ hơi se lại, có chỗ vẫn rỉ máu đủ thấy Nhật Huy phản kháng rất dữ dội. Hừ, lần này phải làm cho ra ngô ra khoai, làm cho cục cưng sợ chết không dám ho he gì nữa.
Phong Đại kéo tay lôi Nhật Huy dậy, cậu rúm người, mếu máo:
- Không, không, có em bé mất...
Nhật Huy sợ Phong Đại, cậu tự ôm chặt người tìm một chút cảm giác an toàn. Phong Đại liếc Nhật Huy, Nhật Huy khóc thút thít mãi. Phong Đại quắc mắt:
- Khóc cái đ éo gì! Oan lắm à mà khóc?
Phong Đại kéo Nhật Huy lại bế cậu đi về phía nhà tắm.
- Nằm im! Cấm giãy! Giãy nữa chịch em trong nhà tắm.
Nhật Huy không dám động đậy. Tinh dịch giữa hai chân cậu rỉ vài giọt xuống sàn nhà. Phong Đại thả Nhật Huy vào bồn tắm, cầm vòi hoa sen xối nước thẳng mặt cậu. Nhật Huy không kịp nín thở, nước chui vào mũi ho sặc sụa. Phong Đại vội chếch vòi sang hướng khác, hắn dằn lòng xuống, hình phạt chưa kết thúc, không thể nhẹ nhàng.
Nước trong bồn tắm đầy dần lên. Nhật Huy đỡ sặc, mặt mũi đỏ bừng. Phong Đại mím môi, hắn kéo đầu Nhật Huy ngửa ra sau, cầm vòi xối ướt tóc cậu, gội đầu cho cậu. Nãy làm mấy tiếng liền cả hai mồ hôi nhễ nhại, không tắm đi ngủ luôn sẽ khó chịu, còn phải làm sạch tinh dịch trong người Nhật Huy. Nhật Huy thút thít, thỉnh thoảng nấc lên một cái, Phong Đại kệ, ngoài mặt tỏ vẻ hục hặc, quạu cọ chứ động tác cẩn thận, nhẹ nhàng.
Phong Đại nhấc Nhật Huy ngồi lên thành bồn tắm, góc này sát cạnh tường, không sợ ngã ra sau. Phong Đại nói như ra lệnh:
- Dạng chân ra.
Nhật Huy mếu:
- Anh bảo không làm mà.
Phong Đại quát:
- Lấy tinh dịch ra cho em! Lề mề chịch cho phát nữa bây giờ
Nhật Huy dạng chân ra, vừa sợ sệt vừa ấm ức. Phong Đại một tay cầm vòi sen xối nước, một tay cho vào lỗ nhỏ móc tinh dịch ra. Pheromone của cả hai tản ra đều, sắp hết kỳ phát tình nên không nồng như mấy ngày đầu. Lần trước cậu trốn Phong Đại tóm được cũng hành cậu tơi tả, nhưng làm xong lửa giận của hắn nguôi bớt, thái độ với cậu tốt hơn. Lần này lại không giống vậy, làm xong Phong Đại vẫn hờ hững, không quan tâm cậu. Lạ nữa là làm xong hắn giúp cậu lấy tinh dịch ra, lần trước thì bắt cậu phải để nguyên. Kỳ phát tình dễ mang thai, sơ sẩy một lần quan hệ không an toàn cũng có thể có, giờ lấy ra có tác dụng không? Hay Phong Đại còn trò ác hơn nữa? Hai đứa nhóc là kết quả của hình phạt lần thứ ba, với tính tình của Phong Đại không có chuyện hắn bỏ qua cho cậu dễ vậy. Cậu không muốn mang thai nữa, nó kinh khủng lắm, cậu không muốn trải qua thêm.
Tắm rửa xong Phong Đại ra ngoài trước, Nhật Huy tự lau người rồi ra sau. Cậu rụt rè ngồi xuống giường, Phong Đại vẫn giống mấy ngày trước quay lưng với cậu. Nhật Huy quệt mũi, tự hỏi không biết Phong Đại sẽ bạo lực lạnh cậu thêm bao lâu đây. Hết ngày mai kỳ phát tình sẽ kết thúc, mong hắn bình thường trở lại, chứ cứ lạnh lùng, im ỉm vậy cậu càng sợ hơn.
Tóc Nhật Huy hơi ẩm, cậu không sấy tóc, nằm xuống cạnh Phong Đại. Mới bị hành hạ phút trước, dù rất sợ cậu cũng không dám trốn tránh. Căn nhà này chẳng có chỗ trốn, làm cũng đã làm rồi, né tránh chỉ khiến Phong Đại phát điên lên. Nhật Huy xoa bụng, cậu cầu xin phép màu xảy ra, lẩm nhẩm trong đầu đừng mang thai, đừng mang thai. Phong Đại cảm giác Nhật Huy bên cạnh, hắn ngoái đầu nhìn, cau mày, tóc Nhật Huy chưa sấy.
Hôm sau, Nhật Huy tỏ ra bình thường ra chăm sóc các con, tụi nhỏ thấy cậu khỏe vội quấn lấy cậu. Người Nhật Huy vẫn mệt, cảm giác rạo rực vơi bớt một phần, cố nhịn vẫn chịu được. Cậu thủ sẵn hộp bao cao su trong túi, cầu mong nếu Phong Đại làm tiếp hắn sẽ dùng. Phong Đại nhìn túi quần Nhật Huy cộm lên hình vuông be bé. Hắn nhếch môi, từ giờ không cần dùng mấy thứ đấy.
Tới trưa Nhật Huy dỗ con đi ngủ, cậu băn khoăn có nên ngủ ở phòng con không hay về phòng mình. Thỉnh thoảng cậu cũng được Phong Đại cho ngủ ở đây, nhưng là khi trước cậu viết giấy kêu cứu. Phong Đại đứng tựa ở cửa nhìn Nhật Huy, pheromone phóng ra nồng hơn, Nhật Huy nuốt nước bọt, đây là tín hiệu Phong Đại chuẩn bị chịch cậu. Nhật Huy hôn hai đứa nhóc, theo Phong Đại về phòng ngủ. Cửa vừa đóng Nhật Huy bấu lấy áo Phong Đại cầu xin hắn:
- Anh, lần này anh dùng bao đi, anh muốn làm thế nào cũng được. Em xin anh đấy.
Phong Đại hừ lạnh, túm gáy đẩy Nhật Huy lên giường. Cố gắng đến mấy lần này Phong Đại cũng không đeo bao, Nhật Huy khóc sưng mắt. Phong Đại muốn khiến cậu phát điên thật. Phong Đại vừa đẩy hông vừa nạt Nhật Huy:
- Đã không nghe lời còn đòi hỏi hả? Lần này anh phải cho em một trận nhớ đời. Nhật Huy, cả đời này em phải ở đây với anh. Anh nói cho em biết, em không chạy được đâu. Em có chết cũng phải ở cùng một chỗ với anh. Đừng có tưởng bở hão huyền chạy được. Em là omega của anh, là bạn đời của anh, em phải ở đây với anh.
Nhật Huy chảy nước mắt, cậu không muốn, cậu không muốn.
Kỳ phát tình kết thúc, bạo lực lạnh thì chưa, Phong Đại không bắt Nhật Huy quan hệ tiếp, thái độ hờ hững như cũ. Một tuần sau Phong Đại mang về một túi que thử thai. Nhật Huy thử chục ngày liền đều một vạch. Nhật Huy mừng phát khóc, ngồi trong nhà tắm một lúc lâu. Phong Đại ngồi nhìn camera, hắn vuốt ve màn hình, phóng to thu nhỏ đủ kiểu, tính toán xem nên làm thế mấy lần nữa.
———————————————
Mn đang dùng app fake vpn nào vậy? Nay dùng 1.1.1.1 mà chỉ được một lúc rồi tịt ngóm, đổi sang mấy cái đến cái kiwi vpn mới vào để up truyện được 🥲 con watt càng ngày càng khó tính vậy trời