Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 128: Võng du tiểu khả ái (12)




Editor: Nha Đam

Chỉ thấy cô hơi nghiêng đầu, ngọn lửa trong lòng bàn tay cô bùng lên dữ dội, cuối cùng ngưng tụ thành một bức tường lửa cực lớn.

Phong Thiển di chuyển ngón tay, bức tường lửa ngay lập tức biến thành một làn sóng hỗn loạn trong không khí lan tỏa về phía trước trên mặt đất.

Khi ngọn lửa tan biến, những con nhện trên mặt đất đã bị thiêu rụi.

Phong Thiển rút tay về.

Từ từ trở về.

Mấy người trợn mắt há hốc mồm.

Nam tử áo trắng khẽ cau mày, ánh mắt nhìn cô giống như đang tìm tòi nghiên cứu.

Dọc theo đường đi, đối phương trừ bỏ tiêu tiền mua trang bị, hầu như cũng không làm gì.

Mà lúc này, đối phương ra tay thật là khiến người khác kinh ngạc.

Ôm Boss Không Buông Tay tung ta tung tăng đi lên, "Lão đại, anh vừa rồi mạnh quá!"

Phong Thiển chớp mắt.

Khi mà tiêu tiền trong cửa hàng lên một cấp độ nào đó sẽ được nhận thêm phần thưởng là các trang bị, không mạnh thì cũng thực xin lỗi sự tiêu tiền như nước của mình rồi.

Nhưng......

"Boss cuối sắp sửa ra rồi."

Cô nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, trầm ngâm.

Quả nhiên chỉ trong chốc lát, toàn bộ Ma trấn rung lên như động đất.

Ở đằng xa, một thứ gì đó đen đen đang từ từ đi về phía bọn họ.

Trời quá tối, họ chỉ nhìn thấy một bóng đen và hai con mắt đỏ như máu.

Đôi mắt đỏ như thiêu đốt đặc biệt dễ thấy trong bóng đem.

Mọi người không khỏi cảnh giác.

Ôm Boss Không Buông Tay: "Quái! Đây là cái gì?"

Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "Chung cực đại Boss sao? Tuy rằng thoạt nhìn đen sì lì một đoàn, bất quá mạc danh thực hưng phấn là chuyện như thế nào?"

Ta là Tiểu Khả Ái cùng với Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ hai người liếc nhau, lộ ra ý cười hiểu ý nhau.

Ta là Tiểu Khả Ái: "Bà chị à, chúng ta chúng ra đúng là tâm linh tương thông!"

Đôi mắt của hai giống như tỏa ra ánh sáng.

Đánh Boss?

Nghe đã thấy thú vị rồi!

Đến đây đi đến đây đi!

......

Trong tổ đội, ba cái kẻ dở hơi nãy vẫn luôn ríu rít.

Bóng đen kia không ngừng tới gần, cách càng gần, mới thấy rõ ràng.

Êu, không biết đó là thứ gì.

Nhầy nhớt, sẫm màu, có nhiều xúc tu.

Chất lỏng dính ở bất cứ đâu nó đi qua.

"Cái quái gì đây, nhìn xấu quá đi!" Ôm Boss Không Buông Tay nhịn không được hét to, trong lúc nhất thời quên mất sợ hãi.

Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ nhếch miệng, "Mặc dù trông có vẻ ghê tởm, nhưng mà chúng ta vẫn bắt đầu cuộc chiến đi!"

Tốc chiến tốc thắng.

Mấy người lại bắt đầu gia nhập chiến trường.

Phong Thiển đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thản nhiên đứng nhìn cuộc chiến.

Ta là Tiểu Khả Ái rút kiếm ra và cắt đứt một trong những xúc tu của con quái vật. Thanh kiếm bạc ngay lập tức bị nhuộm bởi một chất lỏng nhầy nhụa.

"Hừ ~ thật ghê tởm!" Ta là Tiểu Khả Ái ghét bỏ nói.

Tuy nhiên, nơi con quái vật bị cắt mất xúc tu lại nhanh chóng mọc những xúc tu mới.Ta là Tiểu Khả Ái: "!"

Nó là tiểu cường đánh mãi không chết à?!

Tất cả mọi người phát hiện, khả năng tái sinh của con quái vật này quá mạnh, chém đứt lại mọc ra cái mới.

Ôm Boss Không Buông Tay phân tích nói"Từ kinh nghiệm nhiều năm của tôi, con quái vật này nhất định có mệnh môn!"

Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ khinh thường liếc hắn một cái, "Chỉ toàn nói nhảm."

Ôm Boss Không Buông Tay: "......"

Giây tiếp theo, những xúc tu nhầy nhụa của con quái vật bất ngờ quấn quanh eo Ôm Boss Không Buông Tay, đem cả người hắn từ dưới mặt đất cuốn đến không trung.

"!"

"Mẹ ơi, cứu mạng!"

Cái quái gì thế này, thật kinh tởm và lại còn quấn chặt như vậy!

Kinh khủng!

Ta là Tiểu Khả Ái lấy bảo kiếm, mũi chân ước lượng, bay lên không chặt đứt những xúc tu ôm lấy eo của Ôm Boss Không Buông Tay.

Ôm Boss Không Buông Tay từ trên không rơi xuống đất.

Hắn ai u một tiếng.

Còn may còn may, mình đã điều chỉnh cơn đau xuống mức thấp nhất từ ​​trước.