Chương 23 : Cái Gì ?
Giải quyết hai nhà xong, Trần Trường Xuân phân phó Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ trở về nhà dẫn theo hạ nhân đi đến Lý, Nguyễn hai nhà khiên tài vật trở về.
Còn bản thân thì đi bộ trên đại lộ Vân Vũ Thành, đi tìm chổ bán thịt, gia vị mua về nấu lẩu.
Đám người đang cắn hạt dưa theo dõi việc này, khi nhận tin tức Nguyễn gia, Lý gia bị diệt cùng với Trần Trường Xuân là Tiên Thiên Tông Sư thì đều kh·iếp sợ hít vào một ngụm khí lạnh.
Khi tin tức này bùng nổ.
Đủ loại âm thanh lời đồn cũng đi theo xuất hiện như là :
" Chuyện quái quỷ gì đây, Lý Tử Xuyên không phải là Hậu Thiên Cảnh bát trọng sao ? Thế nào lại bị Trần Trường Xuân chém g·iết rồi?"
" Cái gì ? Một mình hắn diệt đi hai gia tộc ? Bọn hắn là hai gia tộc lớn nha chưa qua một ngày liền không có ?"
" Cái gì ? Hắn là tiên thiên cảnh võ giả ? "
" Cái gì ? Trần Trường Xuân chân to như chân voi ? Đầu như đầu chó, Ngươi không phải nói nhảm đi ? "
" Cái gì ? Trần Trường Xuân đẩy bà già xuống biển ?"
" Cái gì ? Trần Trường Xuân h·iếp dâm con heo ? "
" Cái gì, Trần Trường Xuân..."
Lời đồn càng lúc càng xa, nào là h·iếp dâm con heo, đẩy bà già xuống biển, không có võ đức đánh toàn chổ hiểm, lúc đầu còn có chút đàng hoàng, về sau lời đồn càng lúc càng xa trở nên không đứng đắn.
...
Cả Vân Vũ Thành một đêm này đèn đuốc sáng trưng, tửu lâu trà quán khách nhân đông nghẹt miệng phun nước bọt, ồn ào bàn tán.
Có chổ còn có thuyết thư tiên sinh, bắt cái ghế cao ngồi chểm chệ kể cố sự diệt tộc của Trần Trường Xuân như là :
" Ngươi biết không, ngay lúc Lý Tử Xuyên dùng ám khí thì Trần Trường Xuân đã ngay lập tức lao đến hắn, xuất ra nhất chưởng, một chưởng bá đạo tuyệt luân, tựa như muốn trấn áp thiên hạ.
Mà Lý Tử Xuyên gặp cảnh này cũng ngay lập tức thu hồi ám khí, đối chưởng với Trần Trường Xuân, chưởng đối chưởng, một t·iếng n·ổ to như là đại pháo khai nòng vang lên, phong vân biến loạn, kẻ đứng quan chiến đều bị kình phong thổi bay tám chục mét ngã xuống đất phun ra chục ngụm máu tươi, một thân công lực đều bị phế.
Không chỉ như vậy nha, bức tường xung quanh đều bị dư chấn làm sụp đổ.
Tuy nhiên, cuộc chiến của bọn hắn cũng không dừng lại ở đó,..."
" Không đúng, không đúng bọn hắn chỉ là võ giả ngươi kể sao giống thần tiên đánh nhau vậy ? Lại thêm máu đâu ra phun tới mười ngụm, ngươi kể cũng quá vô lý đi."
Một tên uống trà nghe kể chuyện, nghe đến khúc này, cảm thấy vô lý liền đứng dậy vỗ bàn, chỉ mặt thuyết thư tiên sinh nói.
Đám người nghe kể chuyện cũng đồng tình, ngươi một câu ta một câu.
" Đúng vậy, ngươi kể chuyện quá vô lý đi."
" Đúng vậy, không biết còn tưởng truyện thần thoại.."
" Đúng, Đúng, Đúng."
Thuyết thư tiên sinh đang kể chuyện nghe vậy, cũng ngay lập tức phản bác :
" Ngươi biết cái gì, tên phun máu rất mập, có máu nhiều là chuyện đương nhiên, lại thêm ngay lúc bọn hắn đánh nhau có bão đi qua không được sao ? Vô lý chổ nào ?"
Tên cảm thấy vô lý " ..."
Đám người "..."
...
Đây chỉ là một phiên trong vô số phiên bản khác, chẳng hạn như là :
" Trần Trường Xuân mặc dù là Tiên Thiên Tông Sư nhưng người này tính tình âm hiểm, ngay lúc Lý Từ Xuyên cùng Nguyễn Hồng Vân đang nói trái phải thì Trần Trường Xuân đã dùng bột vôi quăng vào mắt Nguyễn Hồng Vân cùng Lý Tử Xuyên.
Sau đó, Trần Trường Xuân liền ngay lập tức dùng một chiêu hầu tử thâu đào, công kích Nguyễn Hồng Vân, Lý Tử Xuyên.
Hai người ăn một chiêu này, đều la hét thảm thiết, không chỉ như vậy, Trần Trường Xuân còn dùng chiêu này với đám người Lý gia, Nguyễn gia.
Khi đó, trong đình viện Trần gia khắp nơi đều là tiếng rên rĩ,..."
....
Đám võ giả cùng tiểu gia tộc, không phải tai nghe mắt thấy chuyện đã phát sinh ở Trần gia cùng với lúc Trần Trường Xuân diệt đi hai tộc, sau khi nghe những lời đồn cùng với thoại bản của thuyết thư tiên sinh đều mồm chữ o mắt chữ a, kh·iếp sợ kinh ngạc.
Lúc này ánh mắt bọn hắn khi nhìn về phía Trần Gia từ tò mò đã biến thành kiêng kị.
Ngay cả Thành Chủ Vân Vũ Thành cũng chẳng khác gì, mà như vậy cũng là chuyện dễ hiểu, dù sao Trần Trường Xuân là Tiên Thiên Tông Sư, không phải một tên tiểu thành chủ như hắn có thể đắc tội, lại thêm hắn thực lực cũng không bằng người, bây giờ nếu đứng ra lên tiếng chẳng phải là tự tìm đường c·hết ?
Thế giới này mạnh được yếu thua, Đại Huyền Quốc lại trọng võ khinh văn, mà tranh đấu của đám võ giả dẫn đến c·hết người thậm chí bị diệt tộc cũng là chuyện thường thấy, luật pháp Đại Huyền cũng không có quy định không cho diệt tộc, nhất đám võ giả tranh đấu, trừ phi là đồ thành, nếu không triều đình cũng mặc kệ.
Vậy thì hai tộc bị diệt liên quan gì đến hắn ?
Cho nên, khi nghe được tin này hắn chỉ gật đầu nhàn nhạt nói hai chữ " đã biết" với người báo tin liền không nói thêm gì.
...
Cả Vân Vũ Thành gió nổi mây phun, đủ lời đàm tiếu về Trần Trường Xuân, có kẻ thì kinh ngạc, có người sùng bái, có kẻ muốn đến bái sư ôm bắp đùi Trần Trường Xuân.
Đủ loại tâm tình đều có, kẻ sợ hãi cũng có.
Chẳng hạn như lúc này ở Bách Thảo Các, Doãn Chí Minh nội tâm tràn đầy sợ hãi, đi tới đi lui như kiến bò chảo nóng, không biết làm sao.
Kể từ lúc nhận được tin báo Trần Trường Xuân là Tiên Thiên Tông Sư thì hắn đã sợ mất mật, trên cổ như đang treo thanh đao, không biết lúc nào sẽ cắt đầu mình xuống.
Ý đồ c·ướp lấy đan phương của người hợp tác, chuyện này một khi lộ ra, không chỉ hắn c·hết mà còn cả Doãn gia cũng sẽ bị diệt tộc.
Quy định của Bách Thảo Các từ lúc thành lập thì đã có, lại thêm đã từng có gia tộc làm ra loại chuyện này đã bị cao tầng Bách Thảo Các ban án tử, chỉ trong một đêm cả tộc liền bị diêt sạch.
Do đó, chuyện này cũng không phải là lời đồn vô chứng vô cứ, không đến phiên hắn không tin không sợ.
Mà quy định này của Bách Thảo Các nói ra cũng dễ hiểu, dù sao bọn hắn mặc dù có dược thảo cùng dược sư, nhưng muốn cung cấp bán ra đan dược toàn bộ Đại Huyền Quốc thì cần rất nhiều đan dược, nhưng dược sư cũng không phải rau cải, muốn là có dễ dàng bồi dưỡng ra được.
Cho nên chuyện hợp tác mua lại đan dược của người khác là điều không thể tránh khỏi.
Cũng vì đó, Bách Thảo Các mới ra quy định không được mưu hại người đang hợp tác với mình.
Bởi vì nếu không có quy định này, thì chắc chăn sẽ có người dùng chiêu bài Bách Thảo Các uy h·iếp, mưu lợi ám hại người hợp tác.
Mà tường nào không lọt gió ?
Một khi chuyện này bị lộ ra ngoài thì sao ?
Từ nay ai sẽ cung cấp bán ra đan dược cho bọn hắn ?
Cho nên quy định này cũng vì đó mà sinh ra, tránh cho người bách thảo các, nhất là đám gia tộc, phụ thuộc vào Bách Thảo Các như Doãn gia làm xằng làm bậy.
...