Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 37 : Bách Sự Lâu.




Chương 37 : Bách Sự Lâu.

Bách Sự Lâu cũng chẳng thua gì với Bách Thảo Các, chi nhánh cũng trãi khắp Đại Huyền Quốc.

Tuy nhiên thế lực sau lưng của bọn hắn vẫn là một bí ẩn, cũng không giống như Bách Thảo Các do một số Tiên Thiên gia tộc liên hợp tạo thành.

Vào chính sảnh rộng rãi, một thiếu nữ tầm mười tám đôi mươi, ăn mặc gợi cảm, nhìn thấy Trần Trường Xuân liền tiến đến chào đón nói :

" Vị khách nhân này không biết cần gì ?"

" Đương nhiên là tin tức, chẳng lẻ vào đây mua đan dược ?"

Trần Trường Xuân nghe được câu hỏi này, ánh mắt kỳ quái nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt đáp lời.

Lúc Trần Trường Xuân còn ở Vân Vũ Thành đã biết sự tồn tại của Bách Sự Lâu, nhưng khổ nổi Vân Vũ Thành quá nhỏ, chi nhánh của Bách Sự Lâu ở đó cũng không có bán ra thông tin Tiên Thiên Gia Tộc như Doãn gia.

Nếu không hắn đã mua tin tức ở Vân Vũ Thành từ sớm, cũng không cần phải đến đây mua tin tức.

Thiếu nữ đối với ánh mắt kỳ quái của Trần Trường Xuân cũng không để ý, vẫn mĩm cười đáp lời :

" Bách Sự Lâu, mặc dù lấy bán tin tức là chính, nhưng cũng có bán ra các loại đan dược, dược liệu, binh khí, không biết khách nhân cần gì ?"

Trần Trường Xuân nghe vậy, liền cảm thấy xấu hổ, mặc dù hắn có tìm hiểu qua Bách Sự Lâu ở Vân Vũ Thành, nhưng cũng chưa từng đến nhà hỏi mua tin tức, chỉ tìm hiểu một chút da lông, nghe không có bán tin tức của Tiên Thiên gia tộc, hay Tiên Thiên Tông Sư hắn liền mất hết hứng thú không tìm hiểu thêm.

" Tin tức Tiên Thiên Gia Tộc ở đây có chứ ?"

Thầm nhổ nước bọt bản thân một câu" thiếu hiểu biết" Trần Trường Xuân bình thản nhìn thiếu nữ nói.

Tựa hồ câu hỏi có chút ngớ ngẩn vừa rồi, chẳng liên quan gì đến hắn.

" Có, mời."

Thiếu nữ nghe hắn hỏi gật đầu đáp lời, đưa tay thủ thế mời, quay người đi trước dẫn theo Trần Trường Xuân vào một gian phòng.

...



Bước vào phòng, gian phòng này được bố trí khá ưu nhã, hai bên bức tường treo tranh phong thuỷ, giữa gian phòng có một tiểu hồ, bên trong hồ còn có vài con cá cảnh bơi tới lội lui.

Trần Trường Xuân đi đến khách vị ngồi xuống, đi thẳng vào chính sự nói :

" Ta cần tin tức của một vị Tiên Thiên Tông Sư, gọi là Triệu Bá, cùng với Tiên Thiên gia tộc Doãn Gia, không biết cần bao nhiêu mới có thể ?"

" Nhận biết một chút, tại hạ Hoàng Văn Long, không biết các hạ là ?"

Tiếp đãi Trần Trường Xuân cũng không phải là thiếu nữ vừa rồi, mà là một vị thanh niên khuôn mặt tuấn tú, tuổi cũng tầm Trần Trường Xuân.

khi nghe Trần Trường Xuân hỏi như vậy, thì Hoàng Văn Long cũng không trả lời ngay, mà là chắp tay một cái hỏi tính danh.

" Tại hạ Trần Trường Xuân."

Mặc dù Trần Trường Xuân trong lòng kỳ quái kẻ này đột nhiên hỏi tên của mình, nhưng bây giờ Trần Trường Xuân cần người ta, cũng không thể trở mặt đập bàn rời đi, liền bình thản nhìn đối phương đáp lời.

" Trần huynh xin đợi một chút."

Hoàng Văn Long nghe vậy khẽ gật đầu, nói một câu, sau đó quay sang nhìn thiếu nữ đã dẫn Trần Trường Xuân vào đây, dùng ánh mắt ra hiệu.

Đứng một bên thiếu nữ thanh y hiểu ý nhẹ gật đầu quay người rời đi, một lát sau thiếu nữ trở về trên tay cầm theo một quyển sách cùng hai phong thư.

Nàng đặt phong thư cùng quyển sách lên bàn sau đó lui sang một bên, yên lặng đứng.

Trần Trường Xuân ở một bên, nhìn động tác của hai người này, trong đâu hiện lên vô số dấu chấm hỏi, nhưng vẫn không nói gì, thần sắc kỳ quái nhìn bọn họ.

Hoàng Văn Long gặp khuôn mặt của Trần Trường Xuân tựa như hiện lên dấu chầm hỏi thì khẽ cười nói :

" Trần huynh có gì nghi hoặc cứ nói."

" Không biết Hoàng huynh hỏi tên của tại hạ làm gì ? "

Trần Trường Xuân nghe vậy liền đáp lời.

" Tin tức của Trần huynh cần, phải là người có thực lực địa vị mới có thể cầm tới tay, ta hỏi tên Trần huynh chính là để xác nhận thân phận của Trần huynh, xem có thể hay không mua tin tức này mà thôi."



Hoàng Văn Long nghe vậy mĩm cười nhìn Trần Trường Xuân nói.

Nghe được lời này, Trần Trường Xuân khẽ nhíu mày, nhìn Hoàng Văn Long hỏi :

" Vậy thực lực địa vị của tại hạ có thể mua hay không ?"

" Trần huynh đợi chút."

Hoàng Văn Long đáp lời, sau đó lật ra quyền sách, lật đến trang cuối, nhìn văn tự trên đó xong, hắn ngẩng đầu nhìn Trần Trường Xuân nói :

" Có thể, Trần huynh là Tiên Thiên Tông Sư tự nhiên có thể mua được thông tin của Tiên Thiên gia tộc, cùng võ giả tông sư cảnh."

Nghe vậy, Trần Trường Xuân lông mày liền giãn ra, trong lòng cảm thán một câu.

Bổn toạ, triển lộ thực lực cách đây khoảng hai tháng, Bách Sự Lâu liền nắm giữ tin tức này, bọn người này mũi còn thính hơn mũi chó nha.

Đương nhiên rồi, tai mắt không linh, tin tức không thông, Bách Sự Lâu làm sao có thể làm được nghề này.

Từ lúc Trần Trường Xuân diệt đi hai tộc ở Vân Vũ Thành, chấp sự của Bách Sự Lâu ở đó đã ngay lập tức truyền tin tức về đây rồi.

Lại nói, thời gian hai tháng cũng đủ cho bọn hắn làm rất nhiều việc, đừng nói đến thực lực của Trần Trường Xuân.

Bây giờ ngay cả gốc gác lý do Trần Trường Xuân cùng Lý, Nguyễn hai nhà làm sao dẫn đến mâu thuẫn bọn hắn cũng đã nắm được.

Mà cái quy tắc phải có thực lực địa vị, mới có thể mua thông tin, tin tức của Tiên Thiên gia tộc, Tông Sư, cũng không chỉ đơn giản như mặt ngoài là cần địa vị thực lực.

Còn là vì Bách Sự Lâu sợ bán ra tin tức cho kẻ không có thực lực, sau đó tự tìm đường c·hết, ảnh hưởng đến bọn hắn.

Nghĩ một chút liền hiểu, nếu như thực lực của Trần Trường Xuân quá yếu, đi mua tin tức của gia tộc tiên thiên hay là tông sư cảnh võ giả, để báo thù rửa hận hay làm gì gì đó.

Một khi hắn c·hết, người ngoài biết được hắn vừa vào mua tin tức của Bách Sự Lâu thì c·hết, một lần không sao, nhưng quá nhiều kẻ như vậy thì sao ?



Người ngoài có hay không nghĩ rằng mua tin tức từ Bách Sự Lâu, chắc chắn sẽ c·hết ?

Nếu người ngoài nghĩ như vậy, bọn hắn còn làm ăn cái búa.

Do đó, để tránh trường hợp kiến càng đòi lây cây, tự tìm đường c·hết, Bách Sự Lâu mới đặt ra quy tắc này.

Trần Trường Xuân cũng không hiểu mấu chốt trong đó, nên chỉ cảm thán trong lòng một câu, liền nói :

" Đã tại hạ có thể mua tin tức này, vậy Hoàng huynh ra giá đi."

" Rẻ thôi, mười vạn bạch ngân là được. "

Hoàng Văn Long nghe được câu hỏi này, thì ngay lập tức mĩm cười giọng điệu mềm mỏng đáp lời.

Thái độ của Hoàng Văn Long cũng rất bình thường, có thể bỏ tiền vào túi ai không nhẹ nhàng mềm mỏng ?

Chỉ có kẻ mua mới không nhẹ nhàng thôi, chẳng hạn như Trần Trường Xuân lúc này, mặc dù trong người hắn có hai vạn hoàng kim, cùng hơn hai mươi vạn bạch ngân, nhưng nghe được cái giá này hắn cũng không khỏi đau lòng.

Chỉ có điều, Trần Trường Xuân cũng không muốn tốn thời gian đi rình mò cả Ninh Thành, tìm hiểu tin tức tung tích của Triệu Bá cùng Doãn gia, có thể dùng tài vật đổi lấy thời gian, Trần Trường Xuân vẫn rất vui lòng bỏ tiền để đổi.

Tiền tài mà thôi, hết thì kiếm là được.

Trần Trường Xuân nghĩ nghĩ suy suy, dứt khoát lấy ra mười vạn ngân phiếu đưa cho Hoàng Văn Long.

Tiếp nhận ngân phiếu, Hoàng Văn Long mĩm cười hài lòng cất kỹ vào ngực, đẩy hai phong thơ về trước người Trần Trường Xuân nói :

" Đây là tin tức Trần Huynh cần."

" Chỉ có bấy nhiêu ?."

Trần Trường Xuân nhìn hai phong thơ, mặc dù hai phong thơ này có chút dày, nói cụ thể thì dày tầm một lóng tay.

Nhưng nhìn ngang nhìn dọc, trong phong thư nhiều lắm chỉ có vài tờ giấy mà thôi, chẳng lẽ tin tức của Triệu Bá cùng Doãn gia lại ít như vậy.

" Chỉ có bấy nhiêu, một cái là Triệu Bá, một cái là Doãn gia, Trần huynh cứ yên tâm, trong đó thứ ngươi cần đều có."

Hoàng Văn Long gật đầu nhìn Trần Trường Xuân nói.

" Được rồi, vậy cáo từ."

Trần Trường Xuân bán tín bán nghi khẽ gật đầu, cất hai phong thư vào ngực, đứng dậy cáo từ.