Rất nhiều năm sau, trái đất ô nhiễm nghiêm trọng.
Một cô gái thẫn thờ nhìn đôi mắt đen nhánh qua ô cửa kín trong suốt.
Ở dưới cùng, dòng chữ màu đen ghi chú là "DL-009".
"Daisy." Bạn cùng lớp gọi cô, "Phi thuyền tới đón tớ trước rồi, tớ đi trước nhé."
Cô gái tên Daisy định quay đầu thì lại đụng trúng lồng ngực của một thanh niên.
Người đàn ông này rất đẹp trai, khuôn mặt tái nhợt, mái tóc đen như nhung, có điều anh như nam chính trong bộ phim cổ xưa, mặc bộ vest màu đen lịch sự lỗi thời, ánh mắt tràn ngập lo lắng.
Người đàn ông cụp mắt, nhẹ nhàng giữ lấy vai cô.
Đại Tây thấy mình như bị đánh, lắp bắp nói: "Anh... Xin chào."
Người đàn ông lịch sự hỏi: "Xin lỗi, bây giờ là năm mấy vậy?"
"New star calendar 903." Daisy trả lời.
Nói xong, cô liền thấy người đàn ông trước mặt cau mày, giống như đau đầu.
"Có chuyện gì vậy?" Daisy vội hỏi, "Tôi có thể giúp gì cho anh không?"
Người đàn ông chỉ vào quả địa cầu treo giữa bảo tàng, thở dài: "Vị hôn thê của tôi đang ngủ ở đó, nhưng... Hiện tại tôi không tìm thấy cô ấy."
Cô chết trong chờ đợi ở trái đất cổ đại, ngàn năm sau, anh theo lời hẹn, tỉnh dậy ở vì sao mới.
Không biết tới khi nào những đường kẻ xa xôi trên hai vĩ độ thời gian mới giao nhau và gặp lại.
"Thế thì sao?" Daisy vội hỏi.
Trên khuôn mặt tái nhợt của người đàn ông hiện lên một nụ cười: "Thì tiếp tục tìm."
Giống như vô số lần trong quá khứ.
Hòn đá nhỏ, công chúa, vị hôn thê của anh, chỉ cần em muốn, anh sẽ luôn trở về bên em đúng như lời hứa.