Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4265: Có chuyện gì vậy?




“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, hấp thụ cho tôi!”, Diệp Bắc Minh gào lên một tiếng.

Một màn không thể tưởng tượng được xuất hiện trước mắt, toàn bộ năng lượng của trận pháp tập trung về kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bỗng chốc tiêu tan.

Sắc mặt Đường Lạc Âm và Nghê Hoàng đã hồi phục được phần nào, áp lực đã hoàn toàn biến mất.

“Có chuyện gì vậy? Sức mạnh của thanh kiếm này sao lại trở nên kinh khủng đến vậy?”

Trái tim Tù Sư hãng một nhịp, thầm kêu lên một tiếng.

Kể từ khi bảy vị sư tỷ dùng thân tế kiếm, sức mạnh của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đã đạt đến một cấp bậc mới.

Nó đã hoàn toàn khôi phục.

“Tiếp tục tăng sức mạnh lên cho tao! Con mẹ nó! Tao phải luyện hóa thằng súc sinh này!”, Tù Sư hét lên.

Hàng ngàn cao thủ đang khống chế trận pháp của Tù Tộc nghiến chặt răng, mỗi người lấy ra một viên đan dược đỏ như máu nuốt xuống.

Sức mạnh được truyền vào trận pháp càng điên cuồng hơn nữa. Chỉ thấy.

Toàn bộ trận pháp biến thành màu đỏ tươi.

Hu hut

Cưồng phong gào thét trên bầu trời, gió bão cuộn xoáy trong trận pháp. Nhưng không thay đổi được gì, tất cả đều bị kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hấp thu!

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Gàn Khôn Trấn Ngục trong tay gầm lên một tiếng: “Nổ cho tai”

Ầm! Toàn bộ trận pháp nổ tung sau một âm thanh chói tai. Hàng nghìn cao thủ của Tù Tộc bị phản phệ, không ngừng phun ra máu tươi.

Giây tiếp theo, một hình ảnh chấn động xuất hiện.

Máu tươi của hàng ngàn cao thủ ngưng tụ thành một sợi máu dài trong không trung, sau đó trực tiếp nhập vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục.

Sợi máu này như kết nối với sinh mệnh của hàng ngàn cao thủ Tù Tộc. “Á... cơ thể tôi sao lại trở nên già yếu thế này?”

“Có chuyện gì vậy... giọng nói của tôi bỗng khàn đặc...”

“Sức... sức mạnh của tôi đang mất dần đi... không...”

Ngay lập tức.

Hàng ngàn cao thủ của Tù Tộc nhanh chóng co rúm lại và biến thành xác ướp chỉ trong vài giây.

Những xác ướp đó lần lượt ngã xuống. “Âm...”

Tù Sư gần như ngạt thở, không ngừng hít vào khí lạnh.

Ba vị lão giả của Tù Tộc cũng sợ hãi không thôi, nào còn sự kích động và hưng phấn ban đầu nữa: “Kiếm này... mạnh quá!”

“Các người đừng sợ, nhanh giết hắn cho tao!”

Những tộc nhân khác của Tù Tộc không ngừng lùi về phía sau, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.


Ba cỗ năng lượng khủng bố như sóng thần cuồn cuộn dâng lên: “Các người không phải đối thủ của hắn, để chúng ta lo!”

“Nhóc con, đừng nói chúng ta bắt nạt cậu!”

“Ba người chúng ta, cậu chọn một người làm đối thủ đi!” Đùa cợt.

Trêu chọc.