Luân đài kia tựa như núi cao, hào quang tuôn ra, uy áp ngập trời.
“Kim Luân Pháp Liên!”
Đằng xa, trên tường thành, đám người vây xem quá đỗi sợ hãi, đây là một món pháp khí mô phỏng một món thánh khí của chiến giới Thần U, có lai lịch phi phàm.
Cùng lúc đó, những nhân tài kiệt xuất kia cũng lộ vẻ dữ tợn, từng người xuất ra bí bảo do Giới Tử ban cho. Thoáng cái, dị tượng chất chồng lên nhau, tạo thành chấn động khủng bố, khiến người xem hãi hùng khiếp vía.
Thảo nào bọn họ có thể hiệu triệu được nhiều người như vậy, đúng là Giới Tử rất hào phóng.
“Tiểu Hồng”. . ngôn tình hoàn
Lâm Nhất quát khẽ một tiếng.
Ngựa Huyết Long trên vai nheo hai mắt lại, miệng phồng lên, kế đó phun mạnh ra.
Oanh!
Lửa cháy ngập trời, Hỏa Linh Bảo Châu trước đó bị nó nuốt vào cứ thế bắn ra ngoài. Phút chốc, bảo châu tỏa sáng chói lọi, hào quang bao phủ cả một vùng trời, tất cả bí bảo đều bị uy áp của nó chế trụ.
Nhưng đó chỉ mới là bắt đầu mà thôi!
Lâm Nhất rảo bước tiến lên phía trước, trên người hắn bắt đầu phát ra kiếm quang sáng chói, không có bí bảo kiếm chế, hào quang kiếm ý của hắn đã không cách nào che giấu được.
Đây chính là kiếm ý Thông Thiên đại thành, là kiếm ý Thông Thiên đạt đến cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, ngay cả cường giả Tinh Quân cũng chưa chắc nắm được. Đây chính là kiếm ý có một không hai, trên Thiên Lộ không một ai có thể chống cự được.
Kiếm ý Thông Thiên, có ta vô địch!
Lâm Nhất bộc phát kiếm ý đến tình trạng trước nay chưa từng có, tóc hắn bay múa, chiếu sáng rực rỡ, kiếm ý ngân vang, bộ thanh sam trên người hắn dưới ánh sáng của kiếm quang mang đến cảm giác như được thánh huy bao phủ.
“Không, không được qua đây!”
Kim Luân Pháp Liên bị Hỏa Linh Bảo Châu trấn áp, chiến tướng áo xám rơi vào nỗi sợ trước nay chưa từng có.
Ánh mắt Lâm Nhất lạnh lùng, hắn không để ý hắn ta nói gì, mà lắc mình xông lên. Tay trái như tia chớp vỗ một cái, dễ dàng đánh nát đủ loại sát chiêu do chiến tướng áo xám thi triển, thoáng chốc chưởng mạnh lên ngực hắn ta.
Muốn ta quỳ xuống mà bò vào à?
Chết!
Khoảnh khắc tay trái của hắn ấn lên ngực đối phương, tay phải Lâm Nhất tựa như kiếm cắt tới, máu tươi từ cổ chiến tướng áo xám ào ào phun ra, một cái đầu người lăn lông lốc trên nền đất.
Một khắc sau, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên. Tại đây, dưới kiếm ý của Lâm Nhất, trời đất dường như mất đi ánh sáng, chỉ còn máu tươi che kín tầm mắt.
Mặc cho đám người này có giãy dụa như thế nào, phản kháng ra sao, hay trốn tránh, thi triển bí bảo kiểu gì thì với uy lực của kiếm ý Thông Thiên, Lâm Nhất đã quét ngang tất cả. Toàn bộ bí bảo, tất cả sát chiêu, đủ loại phản kháng đều bị đánh nát chỉ trong một chưởng!
Núi thây biển máu, tiếng kêu rên không ngớt.
Cảnh tượng đáng sợ hệt như Địa Ngục, vô số thi thể chia năm xẻ bảy, đầu người liên tục rơi xuống đất, từng luồng kiếm quang vụt qua!
Lâm Nhất đã cho bọn họ cơ hội, nhưng đám người này lại xem hắn như chó, còn bày ra thái độ cao ngạo, trêu cợt hắn.
Vậy thì đừng trách hắn đại khai sát giới!
Sắc mặt Lâm Nhất lạnh lùng hơn bao giờ hết, kiếm quang bùng nổ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Hắn quá mạnh, mất đi bí bảo chống đỡ, đám người này hoàn toàn không có năng lực phản kháng.